Chương 820: Trận chiến thế kỷ (18)
Tinh thần lực huyễn hóa ra lưỡi dao hướng thẳng tới Tần Nhất, Tần Nhất tiện tay liền hoá giải.
Hiện tại cô là dị năng giả cấp mười, luận thực lực, cô không chênh lệch nhiều với tiến sĩ Lâm.
Trước đó chủ yếu là do tiến sĩ Lâm có Phệ Thiên thú, cho nên thực lực rất mạnh, còn bây giờ đã không có, thực lực hai bên cũng chỉ ngang tầm.
"Anh gϊếŧ không nổi tôi đâu, không bằng lấy ra con át chủ bài, gọi người trong bóng tối ra đi."
Tần Nhất nhàn nhạt nhìn tiến sĩ Lâm, khóe miệng hơi cong, mắt phượng xinh đẹp giống như sao sáng đẹp nhất trên bầu trời, biển lớn rực rỡ cũng không sánh bằng một tiếng cười nhạt này.
Tiến sĩ Lâm cảm thấy lòng mình đang rung động, thế nhưng hắn biết, đây không phải cảm thụ của chính mình, mà là ý chí Vân Hiên lưu lại.
Nhưng trên mặt tiến sĩ Lâm vẫn văn nhã từ trong túi áo lấy ra găng tay trắng, ưu nhã mang lên, mặt mày tinh xảo lạnh nhạt: "Phúc Cửu, ra đi."
Phúc Cửu là một bán thú nhân Hồ thú, tướng mạo tiểu xảo, trên đỉnh đầu là hai lỗ tai hồ ly nhỏ mềm manh, khiến Tần Nhất không tự chủ nhớ tới Tiểu Linh Hồ, Đỗ Quyên.
Thế nhưng Tần Nhất tuyệt không dám xem nhẹ bán thú nhân này, Hồ thú tuy rằng thực lực không cao, nhưng lại có một kỹ năng khiến cho người ta thấy e dè, mị hoặc!
Kỹ năng phiền phức!
"Tiến sĩ, chính là người này sao?" Phúc Cửu cười đáng yêu, nhưng không ai dám xem nhẹ hắn.
"Ừ, đi đi. Tần tiểu thư yên tâm, cô sẽ không cảm giác được thống khổ, tôi chỉ muốn khuôn mặt của cô mà thôi."
Tần Nhất ôm Phệ Thiên thú lạnh nhạt đứng ở nơi đó, điềm tĩnh thong dong, tiến sĩ Lâm cảm thấy có gì đó không đúng, Lâm Oản Oản lại cho rằng Tần Nhất từ bỏ chống cự.
Đôi mắt Hồ thú bỗng nhiên biến thành màu tím, ánh sáng lóe lên, vô cùng quỷ dị, hắn đang muốn tiến một bước tới gần Tần Nhất, bỗng nhiên ngừng lại.
Tiến sĩ Lâm nghi ngờ quay đầu liền thấy Hồ thú mềm nhũn ngã xuống, máu ọc ọc tuôn ra, chốc lát đã trở thành một con huyết hồ.
Nhìn kỹ, thân thể của Hồ thú đã bị cắt thành hai nửa.