Chương 819: Trận chiến thế kỷ (17)

Chỉ vừa mới vào thu nhưng trời đã rất lạnh, gió khẽ thổi qua khiến cho người ta nhịn không được rùng mình.

Tần Nhất bất đắc dĩ choàng thêm cái áo khoác, thân ảnh đơn bạc thon dài, quả là một mỹ thiếu niên.

Trong tay mỹ thiếu niên còn ôm một viên tròn tròn màu đen, viên màu đen ngủ đến ngon lành.

Tần Nhất sờ sờ Phệ Thiên thú trong tay, cảm giác lân phiến lạnh buốt, nhưng rất dễ chịu.

Vật nhỏ này lần trước cô đi thành phố C không mang theo nó mà ném nó cho Trần Triệt, kết quả sau khi cô trở về nó tức giận liền mấy ngày, thở phì phò không để ý tới cô.

Thế là cô phải mất mấy ngày trời mới dỗ được vị tiểu tổ tông này.

Sắc trời dần dần đen kịt, Tần Nhất ôm Phệ Thiên thú chậm rãi bước đi, hưởng thụ gió lạnh ban đêm.

Đi được không lâu, cảnh tượng xung quanh liền thay đổi, Tần Nhất hơi khựng một chút liền dừng lại, lông mày rủ xuống: "Ra đi, còn muốn trốn bao lâu?"

Tần Nhất vừa mới nói xong, hai nhân ảnh từ trong góc tường đi ra, một nam một nữ, nữ mang theo áo choàng rộng che mặt.

Thế nhưng Tần Nhất liếc mắt một cái liền nhận ra.

"Không biết tiến sĩ Lâm và Lâm đại tiểu thư tới tìm tôi có chuyện gì?"

Tần Nhất cười khẽ, vật nhỏ trong ngực ngửi thấy mùi của người lạ, lân phiến trên người bắt đầu dựng lên cảnh giác, Tần Nhất nhẹ nhàng an ủi.

Có lẽ vì Tần Nhất ở bên cạnh vỗ về nên tiểu gia hỏa chỉ chốc lát đã ngủ.

Tiến sĩ Lâm nhìn Tần Nhất, cánh môi màu hồng nhạt cong lên, như gió xuân ấm áp: "Tần Nhất, đã lâu không gặp!"

Lâm Oản Oản tức giận nhìn chằm chằm Tần Nhất, rõ ràng ngày đó người này có thể cứu cô ta, thế nhưng lại không làm vậy, bọn hắn đều đáng chết.

Lệ khí cùng sát ý đầy người của Lâm Oản Oản căn bản không che giấu được, ánh mắt nhìn Tần Nhất cũng lộ ra hận ý nồng đậm xen lẫn sự tàn nhẫn.

Nhưng rốt cuộc cô ta vẫn còn chút lý trí, không quên nguyên nhân đêm nay tới.

Lâm Oản Oản lôi kéo cánh tay tiến sĩ Lâm, trong giọng nói lộ ra sự không vui: "Lâm ca, không phải anh nói dẫn em đi xem mỹ nhân sao, ở đâu?"

Gương mặt của mình là chuyện quan trọng nhất, Lâm Oản Oản hiện tại chỉ muốn tiến sĩ Lâm nhanh chóng giúp mình giải quyết việc này.

Tiến sĩ Lâm không tức giận mà dịu dàng xoa đầu Lâm Oản Oản. Tần Nhất nhìn vào mắt, thấy tiến sĩ Lâm đối với Lâm Oản Oản là thật sự thích từ trong lòng, phần ôn nhu này không phải giả vờ.

Thế nhưng lại khiến cho Tần Nhất cảm thấy buồn nôn đến cực điểm, bởi vì hiện tại tiến sĩ Lâm đang dùng vẻ ngoài của Vân Hiên.

"Oản Oản ngốc, đối phương chẳng phải đang ở trước mắt sao?"



Đôi mày thanh tú của Tần Nhất nhăn lại, có ý gì?

Lâm Oản Oản kinh ngạc nhìn Tần Nhất, cô ta tỉ mỉ quan sát mặt Tần Nhất, càng nhìn trong mắt càng điên cuồng.

Gương mặt này, gương mặt này, thật sự là hoàn mỹ không thể tưởng tượng nổi!

"Tần tiểu thư, tha thứ tôi mạo muội, gương mặt này của cô chúng tôi muốn trưng dụng một chút."

Tiến sĩ Lâm vẫn cười tao nhã như cũ, thế nhưng lời nói ra lại tàn nhẫn buồn nôn như vậy.

"Anh nói cái gì, cô ta là nữ?" Lâm Oản Oản kinh hãi, sau đó nở nụ cười cổ quái.

"Cô là nữ, vậy thật tốt, qua ngày mai, gương mặt này của cô chính là của tôi, hahaha, thế nào, cô vui mừng không?"

Lâm Oản Oản cười điên cuồng, ánh mắt nhìn gương mặt Tần Nhất càng trở nên si mê.

Gương mặt này ngay cả bản thân cô ta là phái nữ cũng không thể không công nhận là vô cùng hoàn mỹ, so với gương mặt ban đầu của cô ta còn tốt hơn nhiều, hơn nữa, nếu cô ta có gương mặt này, Vân Hoán chính là của cô ta.

Nghĩ như vậy, Lâm Oản Oản càng gấp không thể chờ: "Lâm ca, nhanh, em muốn mặt của cô ta, em muốn!"

Tiến sĩ Lâm xắn ống tay áo lên, nho nhã nhìn Tần Nhất: "Tần tiểu thư, xin thứ lỗi, tôi muốn bắt đầu."

Edit by Thanh tỷ

Chương 820: Trận chiến thế kỷ (18)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play