Chương 760: Trùng (2)
"Ngay tại ngay tại chỗ cánh tay của ông ấy, không không không, chủ nhân, toàn thân ông ấy đều có!" Tiểu Mai Hoa hoảng sợ lên tiếng, thân là thực vật, nó ghét nhất chính là côn trùng, bọn chúng sẽ phá hư dáng người hoàn mỹ của nó.
Sắc mặt Tần Nhất nghiêm túc, cô nắm lấy cánh tay có phần khô héo của ông cụ Trần, tỉ mỉ quan sát, quả thật có vài chỗ hơi nhô lên, giống như có thứ gì đang ngọ nguậy.
Tần Nhất từ trong không gian lấy ra con dao găm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn đám người Trần Triệt: "Tình huống sợ là so với trong tưởng tượng của chúng ta còn nghiêm trọng hơn, tiểu Mai Hoa nói với tôi, trong cơ thể ông cụ Trần có côn trùng, hiện tại tôi muốn rạch ra xác nhận."
Tần Nhất nói thẳng như vậy cũng là đang trưng cầu ý kiến người Trần gia, dẫu sao đối với bọn họ mà nói thì cô chỉ là một người ngoài.
"Cái gì? Côn trùng! Đó là thứ buồn nôn gì?" Trần Triệt biến sắc, vẻ mắt không thể tin.
Mẹ Trần cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng bà lựa chọn tin tưởng, tin tưởng cô gái có ánh mắt sạch sẽ này.
"Được, xin cô, xin cô cố gắng cứu lấy ông ấy, Trần gia tôi vô cùng cảm kích." Mẹ Trần khẩn thiết nhìn Tần Nhất.
"Phu nhân yên tâm, tôi sẽ cố hết sức."
Ông cụ Trần đối với Vân Hoán mà nói là người rất quan trọng, cô nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ.
Tần Nhất nhanh chuẩn mạnh rạch một đường trên cánh tay ông cụ Trần, một mùi hôi thối nồng đậm đập thẳng vào mặt.
Cô đã nói mà, ngay từ lúc tiến vào cô đã ngửi thấy có mùi hôi thối nhàn nhạt, không ngờ tới ngọn nguồn thế mà ở chỗ này.
Đừng nói Tần Nhất không nghĩ tới, ngay cả mẹ Trần vẫn luôn chăm sóc ông cụ Trần cũng không nghĩ tới
"Đúng, đúng là có trùng." Mẹ Trần hiện tại đã hoàn toàn tin tưởng Tần Nhất, ánh mắt bà nóng bỏng nhìn thiếu nữ bình tĩnh thản nhiên trước mắt. Cô là hy vọng của ông nội Trần, thậm chí là hy vọng của toàn căn cứ.
Hai tay Tần Nhất nhanh chóng chế trụ cánh tay ông cụ Trần, nhẹ nhàng đè ép, một con côn trùng trong nháy mắt rớt xuống.
Tần Nhất nhanh chóng dùng cốc thủy tinh bên cạnh tiếp lấy nó, côn trùng nho nhỏ màu trắng to khoảng chừng một ngón tay út đang không ngừng ngọ nguậy.
Nhìn thôi đã thấy vô cùng buồn nôn.