Chương 734: Bắt đầu đại chiến (8)
"Xảy ra chuyện gì?" Động tác gặm táo của Trần Á Bình dừng lại, nghi hoặc hỏi, Tần Nhất với Vân Hoán tại sao không trở về?
"Ha ha, hai người không biết đâu, hiện tại căn cứ đã bạo động." Nói chuyện chính là Lâm Thanh vừa mới chạy tới, anh ta đi tới sờ lên bụng Trần Á Bình, nghe thế nào cũng thấy giống như đang cười trên nỗi đau của người khác.
"Bạo động gì, chẳng lẽ có Zombie tới?" Trần Á Bình trong lòng căng thẳng, túm chặt lấy cánh tay Lâm Thanh.
"Ai đau, vợ à em nhẹ tay thôi, tay của anh sắp gãy rồi." Lâm Thanh khổ không thể tả, lực tay của cô vợ nhà mình thật lớn, anh ta đau chết mất.
"Chị dâu đừng lo lắng, căn cứ không có chuyện gì, về phần bạo động phải trách người nào đó bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, ở trên đường lớn cầu hôn, kết quả toàn bộ người trong căn cứ đều kinh động, một bên nghĩ muốn nhìn phu nhân tương lai của căn cứ trông như thế nào, một bên nghĩ muốn tiến lên chúc phúc, hai người đó đến bây giờ còn đang bị vây chặt, làm thế nào cũng không trốn về được." Khóe môi Lâm Bạch cong lên, rõ ràng cũng là đang cười trên nỗi đau của người khác.
"Cái gì, Đế thiếu cầu hôn á!" Hiển nhiên, sự quan tâm của phụ nữ chỉ có cái này.
"Không được không được, tôi phải mau đến xem." Trần Á Bình nghe thấy tin Vân Hoán và Tần Nhất bị vây, vội vàng biểu thị muốn đi xem náo nhiệt.
Nói rồi liền vội vàng đi ra ngoài.
Náo nhiệt của Đế thiếu, không tới nhìn thì thật đáng tiếc.
Cùng suy nghĩ đó còn có Phượng Khuynh Ca: "Ái chà chà, náo nhiệt của Tiểu Nhất Nhất sao có thể không đi xem chứ."
Hai người phụ nữ có thai tay nắm tay đi xem náo nhiệt, chỉ còn lại hai anh em Lâm Thanh và Lâm Bạch.
"Có một vài thứ, em nên buông xuống thôi." Lâm Thanh bỗng nhiên mở miệng, nhìn em trai nhà mình.
Tiểu quỷ sứ thích khóc nhè trong ấn tượng đã trưởng thành lên rất nhiều, giờ đã là một người đàn ông thành thục, cũng nên thành gia lập nghiệp rồi.
Lâm Bạch cười khẽ, bọn họ là anh em sinh đôi, anh với Lâm Thanh đôi khi có thể tâm linh tương thông, những tâm tư nhỏ trong lòng anh, làm sao có thể giấu được Lâm Thanh.
"Buông xuống thì thế nào, mà không buông thì lại thế nào, anh, em sẽ không phá rối bọn họ."
Lâm Bạch rủ mí mắt, ngày hè gió thổi lúc chạng vạng tối là mát mẻ nhất, có thể thổi tan xốc nổi một ngày của con người, thế nhưng lại thổi không đi một vài bí mật trong lòng người.