Chương 703: Phệ Thiên (8)
Chỉ chớp mắt, bé con năm nào đã trưởng thành, thế nhưng anh lại vắng mặt nhiều năm như vậy.
Cho dù tiến sĩ Lâm không nói, thế nhưng anh có thể tưởng tượng ra, cậu cô đơn lẻ loi ở bên trong khoang chứa, từng giờ từng phút lớn lên.
Vân Hoán không giỏi ăn nói, có thể nói ngoại trừ với Tần Nhất, tất cả cảm tình của anh đều vô cùng nội liễm.
Hiện tại dù cho nội tâm đã dâng lên trận sóng lớn, nhưng trên mặt một chút cũng nhìn không ra điểm bất thường.
Vân Hoán lâm vào trong hồi ức, Vân Hiên cũng thế.
Mặc dù khi xảy ra chuyện cậu còn rất nhỏ, thế nhưng chuyện trước năm ba tuổi lại ngoài ý muốn nhớ rất rõ ràng.
Người mẹ dịu dàng, người cha ấm áp, anh trai mặt lạnh nhưng đối xử với cậu rất tốt, tất cả mọi chuyện, cậu đều nhớ.
"A Hiên em cũng đã nghe thấy, đây chính là người anh trai ruột thịt của em, hắn hoàn toàn không quan tâm tới em, vì một người phụ nữ mà mặc kệ sống chết của em."
Trong giọng nói của tiến sĩ Lâm có tức giận, nhưng càng nhiều hơn là mê hoặc.
"Tôi không trách anh trai, nếu là tôi, tôi cũng sẽ không hi sinh người phụ nữ của mình để đi cứu em trai. " Vân Hiên nhàn nhạt mở miệng.
Cậu không trúng kế ly gián của tiến sĩ Lâm.
Song, ánh mắt của cậu lại không tự chủ rơi vào trên một thân váy đỏ của Tần Nhất, đợi chạm đến đôi mắt phượng thanh lãnh kia, Vân Hiên không tự chủ có chút hoảng hốt.
Đáy mắt cũng không giấu được vài tia ái mộ, lần trước bị tiến sĩ Lâm mang đi, cậu mới biết được Tần Nhất là con gái, trong khoảng thời gian bị cầm tù, cậu một mực nghĩ, người đó nếu mặc quần áo con gái không biết sẽ kinh diễm như thế nào.
Bây giờ thấy được, quả nhiên đẹp không ngoài dự đoán của cậu.
Thế nhưng, người đẹp như vậy, khiến người ta tâm động như vậy, lại là chị dâu của cậu.
Nếu như cô chưa gật đầu với anh trai, có lẽ cậu sẽ tranh một trận, nhưng bây giờ tất cả đều đã trễ.
Thật ra cậu cũng không biết tại sao mình lại thích cô, rõ ràng bọn họ mới chỉ gặp qua mấy lần, có lẽ, thứ đặc biệt như tình cảm, ai cũng không nói chắc được.
Thời điểm nên tới thì sẽ tới.
Một tiếng anh trai khiến Vân Hoán hoàn toàn phá băng, sự lạnh lùng trên mặt biến mất.
Không hổ là người Vân gia anh, không hổ là em trai anh, cậu, hiểu anh.