Chương 671: Thành phố G (13)

"Chị Dư Mộng, ngày mai chúng tôi chuẩn bị đi thành phố G, chị có muốn cùng đồng hành không?" Tần Nhất hỏi.

Dư Mộng nhìn qua, hàng lông mày có chút anh khí nhướn lên: "Các cậu biết con đường khác?"

"Sao phải cần con đường khác, trước mắt không phải vừa vặn có một cái ư?" Tần Nhất nhàn nhạt cười nói.

Dư Mộng kinh ngạc: "Các cậu muốn xông thẳng quá? Thế nhưng đó là đại quân Zombie, đại quân Zombie đó, không phải chuyện đùa đâu."

Dư Mộng không tán thành nhìn Tần Nhất, đám Zombie kia giỡn không nổi.

"Có phải nói đùa hay không, ngày mai chị Dư Mộng sẽ biết. Nhưng chị Dư Mộng, chuyện ở thành phố G chị có biết không?" Tần Nhất không nhắc lại chuyện này, tin hay không ngày mai liền biết.

Cô ngược lại càng hiếu kỳ chuyện ở thành phố G hơn, đây cũng là nguyên nhân cô chọn đi cùng Dư Mộng tới đây.

Nghe thấy Tần Nhất nhắc tới chuyện ở thành phố G, sắc mặt Dư Mộng hơi ảm đạm: "Tôi biết, thành phố G cải cách lớn, Căn cứ trưởng cũ bị đuổi xuống đài, bọn họ bị một tên Bạch Nhãn Lang lừa gạt."

Nói đến đây, trong mắt Dư Mộng như đang bốc hỏa, là ngọn lửa tức giận, cháy hừng hực.

"Chị Dư Mộng, chị có thể nói kỹ một chút cho tôi nghe được không? Thật ra tôi cũng là nghe người khác nói mới muốn tới đây nhìn xem. Nói thế nào thì căn cứ trưởng Giang Khánh cũng là một người tốt, lần này tôi muốn tới cứu ông ấy."

Tần Nhất cũng không nói sai, đời trước Giang Khánh là một căn cứ trưởng rất tốt, căn cứ thành phố G mặc dù không lớn, người không nhiều, thực lực không mạnh, thế nhưng lại vô cùng đoàn kết.

Ngoại trừ căn cứ Đế Đô, thành phố G chính là căn cứ đoàn kết nhất, điều này không thể thoát khỏi liên quan tới Giang Khánh.

Đời trước, mấy năm Zombie công thành kia, cô từng tới thành phố G giúp một tay, cũng cùng Giang Khánh chung đυ.ng, ông ấy là người hiền hòa, nhưng cũng không phải quá lương thiện.

Lần này tới thành phố G, một mặt là vì tiến sĩ Lâm, mặt khác, nếu có cơ hội, cô cũng muốn giúp đỡ ông ấy một chút.

"Ra là vậy." Nghe Tần Nhất nói, ánh mắt Dư Mộng nhu hòa đi rất nhiều: "Nếu như có thể, tôi cũng muốn nhanh chóng trở về."

"Thật ra chuyện này tôi biết được cũng không nhiều, lúc ấy tôi đang định rời căn cứ đi làm nhiệm vụ, chỉ biết là có một đám người tới xin giúp đỡ, nói là bị Zombie công kích bị thương. Đúng rồi, trong đó còn có một thanh niên vẫn luôn được đồng đội của hắn ôm, tôi không nhìn thấy mặt của đối phương."



Nhắc tới chuyện này, ấn tượng của Dư Mộng có chút sâu, bởi vì từ trước tới nay cô chưa từng thấy qua cảnh một người đàn ông được người khác ôm kiểu công chúa. Lúc ấy cô còn tưởng rằng người thanh niên kia là thụ cơ.

"Sau đó, trên đường tôi làm nhiệm vụ trở về thì nghe được tin căn cứ bị đám người đó chiếm đoạt."

Còn cụ thể trong đó, cô không rõ ràng lắm.

Quả nhiên là tiến sĩ Lâm.

Tuy Vân Hoán không nói chuyện, nhưng Tần Nhất có thể cảm nhận rõ biến hóa của anh. Bàn tay nhỏ nắm lấy tay anh, cho anh sức mạnh, cũng có ý bảo anh không nên vội vàng.

Bàn tay lớn của Vân Hoán bao lấy tay Tần Nhất, khẽ cười với cô, nói cho cô mình không có việc gì.

Anh quả thực rất mong gặp Tiểu Hiên, nhưng cũng biết chuyện này không thể gấp gáp được. Lấy thực lực của anh bây giờ, đối đầu với tiến sĩ Lâm cũng không nắm chắc phần thắng trăm phần trăm.

Nếu như là lúc trước, dù cho chỉ có ba phần anh cũng muốn đi liều mạng, thế nhưng sau khi có Tần Nhất, trong lòng anh có vướng bận, rất nhiều chuyện trước khi làm đều phải cân nhắc cẩn thận.

Anh cũng không muốn cô vợ nhỏ mà bản thân mình thật vất vả mới tìm lại được có một ngày trở thành cô vợ nhỏ của nhà người khác.

Chỉ sợ đến lúc đó nắp quan tài của anh cũng không đậy nổi.

Dư Mộng là cô gái hào phóng ngay thẳng, cùng cô ấy nói chuyện phiếm Tần Nhất cảm thấy tâm tình không tệ, đương nhiên, nếu như ban đêm người đàn ông nào đó không động thủ động cước với cô thì càng tốt hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play