Chương 659: Thành phố G (1)
"Tôi sẽ không nói cho ông." Tần Nhất lãnh đạm nhìn Cao Phong Quý một cái: "Nhiều năm qua ông cũng không hỏi thăm tới cô ấy, hiện tại cần gì phải ở chỗ này giả mù sa mưa."
"Người từ lúc ông cưới người đàn bà kia, cô ấy đã cùng ông nhất dao lưỡng đạo. Cô ấy không phải họ Cao, không phải tên Cao Văn, cô ấy đã có cuộc sống riêng của chính mình."
Lời nói của Tần Nhất giống như vô số cây châm nhỏ đâm vào tim Cao Phong Quý, ngay cả hít thở ông ta cũng cảm thấy rất đau.
"Có điều, là bạn bè với nhau, đương nhiên là tôi nhìn không quen."
"Tôi..." Cao Phong Quý cười khổ, cả người như suy sụp tinh thần.
"Con bé hận tôi là đúng, hận là đúng." Cao Phong Quý lẩm bẩm nói, thế nhưng trong lòng lại tràn đầy cay đắng.
Sau khi nghe thấy cái tên Cao Văn, bà Cao vẫn luôn trầm mặc, không ai thấy được trong mắt bà ta chợt lóe lên tia oán hận.
Bà ta thắng tiện nhân kia, lại thắng không nổi con gái của tiện nhân kia. Cao Phong Quý đối với cô con gái lớn này có thể nói là vô cùng yêu thương, đừng nhìn bà ta có ba đứa con, thật ra ba cái cộng lại cũng không sánh bằng một Cao Văn.
Bà ta hận, tại sao con ranh Cao Văn còn chưa chết!
Tần Nhất tháo nơ con bướm trên lễ phục xuống, thân sĩ ưu nhã, khóe miệng hơi cong: "Kế tiếp, chúc các người trôi qua vui sướиɠ."
Nói xong, Tần Nhất lôi kéo Vân Hoán rời đi.
Cao Phong Quý đắm chìm trong bi thương trong lòng, không ngăn Tần Nhất và Vân Hoán lại, đương nhiên, cho dù ông ta có lòng này cũng ngăn không được.
Còn Cao Nghi Tĩnh sửng sốt một hồi, chủ yếu là do chưa thể từ trong đả kích lấy lại tinh thần, chờ cô ta tỉnh táo lại, Tần Nhất và Vân Hoán đã rời đi.
Cô ta xiêu vẹo đứng dậy, chăn trên người trượt xuống cũng không quan tâm, cứ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như vậy xông ra ngoài.
"Vân Hoán, anh đừng bỏ em lại, em thật sự rất yêu anh."
"Tĩnh Nhi, trở về." Bà Cao từ trong chuyện cũ lấy lại tinh thần, thấy Cao Nghi Tĩnh không mặc quần áo muốn xông ra ngoài, vội vàng đuổi theo.
Kết quả, bà ta phát hiện Cao Nghi Tĩnh ngốc lăng đứng ở trước cổng: "Mẹ, mẹ, thật nhiều Zombie."