Chương 638: Thành phố B (4)
Chớ nói chi em gái hắn ánh mắt cao, mà ngay cả bọn hắn cũng không muốn em gái gả không tốt.
Người thiếu niên trước mắt diện mạo ưu tú hiếm thấy, nói thật, hắn chưa từng gặp ai có dáng vẻ tốt hơn so với cậu ta, ngay cả Vân Hoán trong truyền thuyết, cũng không biết có đẹp như thiếu niên này không.
Thực lực của thiếu niên lại càng không cần phải nói, cộng thêm quần áo sạch sẽ trên người và hai chiếc xe, vừa nhìn liền biết vốn liếng phong phú.
Giờ phút này Cao Nghi Cẩn hoàn toàn đã coi Tần Nhất như em rể mà đối đãi, ánh mắt quỷ dị đó khiến Tần Nhất thấy phiền.
Cao Nghiên nhìn ra Tần Nhất không kiên nhẫn, lại nghĩ đến thái độ của Tần Nhất đối với cô ta mấy ngày nay, trong lúc nhất thời có chút khổ sở.
"Anh, anh đừng như vậy, cẩn thận dọa sợ Tần Nhất."
Cao Nghi Cẩn không cảm nhận được có cái gì không đúng, chỉ cho rằng em gái nhà mình thẹn thùng.
Tần Nhất đánh giá người thanh niên trước mắt, gen của Cao gia dường như rất tốt, nam tuấn tú nữ xinh đẹp, nhưng Tần Nhất không hiểu sao không có cảm tình với bọn họ lắm.
Cao Nghi Cẩn này, là em trai cùng cha khác mẹ của Phượng Khuynh Ca.
"Tần Nhất, phía trước là nhà của em, anh có muốn vào nghỉ ngơi một chút không?" Cao Nghiên ánh mắt tha thiết nhìn Tần Nhất, trong lòng vừa chờ mong vừa vui vẻ.
"Không cần, chúng tôi còn phải lên đường." Tần Nhất trực tiếp lạnh lùng từ chối.
Đằng trước là thành phố B, nơi đó có người Khuynh Ca không muốn gặp nhất, sao cô có thể tới đó được. Huống chi, cô đối với hai anh em nhà này một chút cũng không thích, lại càng không cần phải nói tới Cao Phong Quý chưa từng gặp mặt kia.
Sắc mặt Cao Nghiên thoắt trắng, cô ta không nghĩ tới Tần Nhất sẽ trực tiếp từ chối như thế, cái này bảo cô ta phải làm sao bây giờ? Tần Nhất mà rời đi, cô ta cũng không biết có còn cơ hội gặp lại anh hay không.
Cô ta thích anh như vậy, thậm chí, ngay cả con của anh cô ta cũng có thể tiếp nhận.
"Tiểu Nhất Nhất, đi đi, vừa vặn tôi cũng muốn nhìn xem thành phố B có dáng vẻ gì." Phượng Khuynh Ca bỗng nhiên xuống xe, ngón tay thon dài nghịch nghịch đuôi tóc, vẻ mặt vũ mị.
"Được, nghe cậu."
Tần Nhất không nhìn thấy sự miễn cưỡng trong mắt Phượng Khuynh Ca, cũng biết là cô ấy thật sự không để tâm, liền đồng ý.
Đối với người mình quan tâm, Tần Nhất luôn tràn đầy kiên nhẫn và ôn nhu dùng mãi không hết.