Anh ta sai rồi, sai đến mức ngay cả anh ta cũng không thể tha thứ cho bản thân.

“Ngũ Vận Uyển, anh không có ý muốn sắp xếp để em đi lấy tin của Nam Ngự, đây là ý của Tưởng Lệ Lệ” Nhìn vẻ đề phòng của Ngũ Vận Uyển, Nam Bá vội giải thích: “Lần này anh thật sự không giở bất cứ âm mưu gì hết, sau này anh cũng sẽ không đối xử với em như vậy, em sẽ tha thứ cho anh đúng không?”

Mới đầu Ngũ Vận Uyển cũng cảm thấy những việc Nam Bá làm không thể tha thứ được, anh ta làm cô tổn thương đến mức khắc sâu trong lòng.

Nhưng lần trả thù đó, anh ta bất chấp nguy hiểm lao vào đám cháy cứu cô, với tất cả những điều này, có gì mà không thể tha thứ nữa chứ.

Người ta nói yêu sâu đậm đến đầu thì hận thù nhiều đến đó. Sở dĩ Nam Báo hận cô cũng là vì không hiểu sự thật, mặc dù anh ta chưa từng tin tưởng mình.

Ngũ Vận Uyển đáp: “Nam Bá, tôi không muốn dây dưa gì với anh nữa, vì vậy tôi không hận anh, tôi tha thứ cho anh.”

Cô đứng trước mặt anh ta, nhưng Nam Bá lại cảm thấy cô xa xôi vô cùng.

Ánh mắt Nam Bá lóe lên, không cách nào tiếp tục, chỉ có thể đổi đề tài: “Vừa rồi mọi người ở ngoài vui như vậy, lẽ nào em không lo lắng Nam Ngự và Tả Dao thật sự có gì đó sao? Không có lửa làm sao có khói, mọi chuyện đều có lý do của nó, ngoài tình yêu ra thì giữa nam nữ hoàn toàn không thể tồn tại tình bạn”

Tất nhiên Ngũ Vận Uyến hiếu đạo lý mà Nam Bá nói, đàn ông và phụ nữ ở bên nhau, cho dù là tình bạn thì luôn sẽ có một ngày nó trở thành tình yêu.

Nhưng Nam Ngự không phải người như vậy, Nam Ngự là người đàn ông chung thủy trong tình yêu.



Tình cảm dài lâu mà anh dành cho Mặc Chiêu Huyên và sự quan tâm đủ điều

mà anh dành cho mình, chắc chắn không phải bất kỳ người đàn ông nào

cũng làm được.

Ngũ Vận Uyển nhìn thẳng vào Nam Bá: “Tôi tin anh ấy, Nam Ngự là chồng tôi, tôi hiểu anh ấy nhất. Chỉ một ngôi sao nữ Tả Dao, không biết kém bao nhiêu bậc so với Mặc Chiêu Huyên năm đó”

Nam Bá sửng sốt.

Cô biết Mặc Chiêu Huyên?

Xem ra Nam Ngư đã nói mọi chuyện với cô rồi, quan hệ giữa hai người đúng là cực kỳ gắn bó.

Anh ta hỏi lại: “Mặc Chiêu Huyên đã không còn tồn tại nữa, bây giờ đang nói về Ngũ Vận Uyển em đấy. Hai người mới quen bao lâu, em hiểu chú ta như vậy?”

Ngũ Vận Uyển dời ánh mắt ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: “Có vài người nhìn thoáng thôi là biết một đời, hai người bên nhau thì phải tin tưởng nhau, tôi tin Nam Ngự cũng như Nam Ngự tin tưởng tôi”.

chapter content

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play