Edit: Windy (mình mới tìm được một bộ mới của Cố Liễu Chi tiếp, chắc lại làm thêm một hố nữa, cơ mà chưa dám mở vì sợ chưa lấp xong hố này T.T )
----
Đoàn Nam Ba biểu diễn <Gisele> từ Thành Bắc về Nam Hoài đến tận chủ nhật.
Sáng sớm, Lương Dĩ Toàn ở trong phòng Lan thần thiên phủ bị tiếng chuông báo thức chói tai đánh thức.
Trợn mắt một cái, cô hoảng hốt nhìn chằm chằm trần nhà tối màu, ý thức còn chưa tỉnh lại, một cánh tay vươn qua người cô hướng về phía sườn tủ đầu giường chỗ cô, sờ loạn một hồi, nhấc di động của cô lên mở khóa, tắt báo thức.
“Lương Dĩ Toàn,” Một giọng nam khàn khàn vang lên ở đỉnh đầu cô, “Tối hôm qua nói với tôi thế nào?”
Lương Dĩ Toàn đã tỉnh táo lại rồi.
Hôm qua cô ở trung tâm vũ đạo ở Nam Hoài diễn xong vở <Gisele>, hôm nay đến buổi diễn của nhóm B, lại vừa vặn là ngày nghỉ, cho nên hôm qua trước khi đi ngủ cô đã hứa với Biên Tự, hôm nay sẽ là một ngày khó có được của hai người, anh cùng cô dậy sớm lâu như vậy, đổi lại là cô cùng anh ngủ nướng một giấc.
Kết quả cẩn thận mấy cũng có sai sót, đã quên chuyện đồng hồ báo thức.
“Lời nói ở trên giường của phụ nữ quả nhiên không thể tin.” Biên Tự đặt di động xuống xong nằm ngửa ra, mắt nhắm chặt lắc lắc đầu.
“Em không muốn sáng sớm tập yoga, chỉ là quên đem báo thức của chủ nhật tắt đi thôi, chủ nhật tuần trước không phải đang diễn ở Thành Bắc sao…” Lương Dĩ Toàn xoay người nằm nghiêng tới phía anh, nhỏ giọng than thở, “Tối hôm qua anh cũng không nhắc em…”
“Ừm, bị em ép cho một giọt cũng không thừa còn bảo tôi nhớ tới chuyện báo thức này,” Biên Tự buồn ngủ mắt nhắm mắt mở, “Bây giờ em rất biết tìm lý do ở trên người người khác.”
Lương Dĩ Toàn vừa định phản bác lại nói cũng không phải cô quấn anh ép, nhớ lại sáng sớm là thời điểm mẫn cảm vẫn nên miễn bàn tới mấy chuyện này, xem nhẹ nửa câu đầu của anh, chớp mắt mấy cái nói: “Em đâu có tìm lý do trên người “người khác” đâu?”
Biên Tự như là bắt được cơ hội, nổi hứng nghiêng người lại đối mặt với cô: “Không phải người khác thì là người nào?”
“…” Lương Dĩ Toàn lập tức quay người, đưa lưng về phía anh nhàn nhạt nói, “Được được ngủ tiếp đi.”
Biên Tự đem người ôm vào trong ngực, tay tiến vào trong vạt áo của cô nhẹ nhàng bấm một cái: “Nói rõ ràng rồi ngủ tiếp.”
Lương Dĩ Toàn buồn tới cuộn mình lại, vừa trốn vừa đẩy tay anh ra: “Anh đừng nháo, nháo như vậy vẫn ngủ được hả…”
“Vậy thì không ngủ nữa.” Biên Tự lấy điều khiển bật đèn giường lên.
Lương Dĩ Toàn nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn anh: “Tối hôm qua em mới nói rồi.”
“Hôm qua em ăn cơm, hôm nay sẽ không ăn hả?”
“Anh dựa vào cái gì…” Lương Dĩ Toàn ngừng lại, “Cái này là ăn cơm hả?”
“Lương thực tinh thần không biết sao?”
Trước đây Lương Dĩ Toàn thật sự không biết, đàn ông sẽ có chấp niệm với từ “ông xã” như vậy, thế cho nên sau khi cầu hôn xong, Biên Tự bắt cơ hội bảo cô gọi anh như vậy.
Giống như dư âm của một tiếng “ông xã” còn văng vẳng bên tai cả ngày.
Nhưng cô thật sự còn chưa thích ứng cách gọi này, mỗi lần đều cảm thấy nóng miệng.
Lương Dĩ Toàn lẩm bẩm cự tuyệt: “Anh là không đi theo trình tự pháp luật.”
Cha mẹ hai bên còn chưa có cơ hội gặp mặt chính thức, hai người thương lượng trong tết âm lịch đem việc này đăng lên trên mạng, đợi sang năm đi lĩnh chứng.
Biên Tự đương nhiên không quan tâm trình tự này, dù sao với anh mà nói cầu hôn thành công tương đương bước đúng một chỗ rồi, hai người định chính là đã định, nhưng mỗi lần Lương Dĩ Toàn trốn nói hai tiếng ông xã này đều lấy cớ là theo trình tự…
“Em muốn lấy lệ với tôi hả, vậy được, bây giờ tôi liền bảo Lục Nguyên phi tới đem sổ hộ khẩu qua.”
“Vậy em không đến mức đấy? Gọi ông xã một cái là làm cho lúc em lên cân phát hiện mình tăng một cân hả?”
Lương Dĩ Toàn sửng sốt đánh anh một cái, khổ sở nói: “Sao anh lại như vậy chứ…”
Đừng nói là một cân thịt, đến là nặng thêm hai lạng cô cũng muốn yên lặng nghĩ lại, cẩn thận sửa đổi rồi. Anh là đang định cho cô không thoải mái đây.
Lương Dĩ Toàn nổi giận kéo chăn lên che đầu mình lại: “Phiền chết đi được, trong ngày hôm nay anh đừng hòng nghe được hai chữ này.”
“…”
***
Ngày nghỉ tốt đẹp bắt đầu từ trêu chọc bà Biên.
Lúc Biên Tự cũng sắp quên mình từng khiến cô há mồm nói trả giá mạnh mẽ cho ngày hôm nay, một lời giáo huấn nho nhỏ liền nhắc nhở anh, khiêm tốn khiến người tiến bộ, đắc ý khiến người đổi dạng, cơm có thể ăn loạn, nói không thể nói loạn.
Vì thốt ra một câu này, giữa trưa Biên Tự ở nhà cùng Lương Dĩ Toàn ăn một bữa ăn thể hiện thành tâm, còn cầm ly rượu lên, trịnh trọng chúc sức khỏe của cô cả năm như ngày hôm nay, mỗi năm đều như hiện tại.
Lương Dĩ Toàn cũng không phải cáu kỉnh thật, bị anh thường xuyên nói lại cười vang, bắt đầu hỏi anh buổi chiều có sắp xếp gì không.
Hoạt động giải trí hàng ngày của Biên Tự cũng khá ít, cũng không giống đám bạn bè của anh, động một tí là tụ hội đánh bài hoặc tới quán bar.
Nếu không phải là lớn lên có gương mặt đẹp trai, lại là cả người đầy tài hoa, bình thường trạng thái sinh hoạt của anh chính là hai chữ, trạch nam, vừa vặn gặp phải Lương Dĩ Toàn cả ngày chỉ ngâm mình trong phòng luyện để luyện tập, cũng coi như là trạch nữ, hai người vừa vặn ở bên nhau.
Lúc rảnh rỗi cũng không nghĩ ra cái gì mới để làm, thỉnh thoảng chỉ đi ra ngoài dạo chơi một cái, ngoài trời lại đang lạnh giá đất đóng băng, lại cảm thấy ở nhà vẫn thoải mái nhất.
Bây giờ Biên Tự lại nghi ngờ, lúc trước cho dù không nháo tới mức hiểu lầm, anh với Lương Dĩ Toàn khả năng mỗi ngày cũng chỉ đợi trong căn phòng rộng lớn ánh sáng không thể lộ ra ngoài.
Nghĩ nghĩ, Biên Tự học dùng app tìm phim sắp chiếu, đem di động đưa cho Lương Dĩ Toàn để cho cô chọn.
Lương Dĩ Toàn đang cầm di động xem bình luận phim, chợt thấy trên màn hình nhảy ra một tin mới, Biên khúc <Rosabella> hoàn toàn mới, Tái Tự Lương Duyên nghi ngờ là đã kết liền cành?
Cô ngẩn người, lấy ngón trỏ chọc chọc cánh tay Biên Tự, đem di động chuyển cho anh xem.
Lương Dĩ Toàn là người đầu tiên nghe bản <Rosabella> mới, trước đã nghe được bản chính, sau này nghe Biên Tự nói, bài này không lâu sau sẽ cho một ca sĩ tuyên bố ra ngoài.
Xem ra ngày tuyên bố chính là ngày hôm nay.
Xem tin tức một cái, không biết là đoàn đội của ca sĩ kia mượn cái này để tuyên truyền, hay là cư dân mạng lại tự phát lên.
Biên Tự đưa mắt nhìn tới, bấm vào cái đầu tiên.
Nội dung đứng đầu tiên chính là link chia sẻ của ca sĩ kia.
@Từ Ý Phong: “Cực kì vinh hạnh là người đầu tiên chứng kiến đoạn tiếp sau của chuyện xưa.”
Trong khu bình luận, fan của ca sĩ kia đã không khống bình nổi, hoặc là khả năng cũng không tính toán khống bình, dù sao làm ca sĩ hát <Rosabella>, mấy ngày nay ca sĩ vốn đã một mực ăn tiền lãi của Tái Tự Lương Duyên rồi, mà còn thêm lời tuyên truyền của ca sĩ kia nữa đã nói thẳng là “Tôi có cẩu lương mọi người mau tới ăn”, cho nên fan CP liền hợp tình hợp lý mà ăn mừng ở phía dưới.
“Đây là người ở trong nhà, cẩu lương từ trên trời xuống trong truyền thuyết đây, tôi khóc rồi các chị em thì sao?”
“Tôi đạp đổ chậu cẩu lương này sau đó lại hối hận quỳ rạp trên mặt đất nhặt ăn rồi.”
“Hôm qua còn đang nói không biết CP tôi cắn gần đây thế nào rồi, hôm nay liền nhìn thấy Tái Tự Lương Duyên xuất hiện, tôi nhất định là gà cắn thuốc hạnh phúc nhất thế giới.”
“Gì cũng không nói gà cắn đường đã bắt đầu vào vòng đơn khúc rồi.”
“Chờ một chút, lời hát mới của ca khúc này tôi lại nghĩ tới ý tứ kia? Cùng cô ấy làm một gia đình dưới gốc cây nguyệt quế, làm một gia đình, một gia đình, gia đình đấy!”
“Chẳng lẽ?”
“Chẳng lẽ?”
“Chắc là?”
“A a a chị em đều tỉnh lại cho tôi!”
“Tôi bảo bạn cùng phòng tôi đem đầu tôi như bao tải đánh một cái thử, bạn cùng phòng đánh xong cực kì hối hận, nói xin lỗi tôi còn bồi thường tiền thuốc men cho tôi, tôi nói không cần tôi cắn CP thành người nhà nên tôi bị đánh cũng thấy vui vẻ.”
“Người khác gõ cửa hỏi có phải tôi có chuyện trong lòng nghĩ luẩn quẩn không, tôi nói đúng vậy, tôi muốn tự giết mình để trợ hứng cho hôn lễ của CP nhà tôi.”
“Tôi vung mạnh cây búa xuyên qua trần nhà tôi và sàn nhà của hàng xóm, hàng xóm ngã từ trên xuống mông ngồi trước mặt tôi, hùng hùng hổ hồ nói mẹ nó là cái gì đây? Tôi che miệng chảy nước miếng cầm di động đưa cho anh ta xem, nói Tái Tự Lương Duyên kết hôn, mông anh ta cũng không đau, trần nhà cũng không sửa, nói với tôi thật tốt quá hóa ra tôi cũng là fan của Tái Tự Lương Duyên, vậy từ nay về sau chúng ta lầu trên lầu dưới thông thành một nhà.”
Lương Dĩ Toàn, Biên Tự: “…”
Hai người nhìn nhau không nói gì một giây, điện thoại truyền đến một tiếng rung.
Biên Tự nhận được tin nhắn của Từ Ý Phong: “Anh, anh em thật sự không chịu được rồi, tài khoản cá nhân từ tin nhắn đến bình luận đều bùng nổ, đều hỏi em có phải anh có tin mừng rồi không, em xuất đạo nhiều năm như vậy cho tới bây giờ vẫn chưa nổi được, nói cũng không dám nói…”
Biên Tự chẳng muốn nhắn tin, trực tiếp bấm gọi qua: “Dám cọ nhiệt của tôi sao không dám nói tiếp nữa?”
“Không phải tại em không biết anh đã cầu hôn thành công hay chưa sao?”
Biên Tự cười nhạo một tiếng, giọng dần dần mềm ra, cầm điện thoại đưa đến trước mặt Lương Dĩ Toàn: “Nào, nghe chị dâu chú chào một câu.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT