Lăng Phi đang cười nói trên đỉnh Tử Trúc, ai mà không biết đó chính là thánh địa trị thương.
Xích Yên và Mục Thanh Hàn đều đang ở đây, cả đám nhân tài Tô Vũ cũng
đang ở đây, bọn họ đều đang đợi Cơ Ngân trở về để nghiên cứu hắn một
chút, nếu cần thì cũng nên trích một chút máu của hắn đem về nhà… chắc
cũng có thể trừ tà.
Trên đỉnh Tử Trúc vui vẻ mà bên ngoài cũng không kém phần náo nhiệt.
Đã mấy ngày trôi qua kể từ khi tỷ thí tân tông kết thúc, nhưng sức
nóng của nó vẫn không hề suy giảm, đi đâu cũng có thể nghe thấy tên của
Cơ Ngân được đem ra bàn tán. Nội gián của các thế lực khác nhau bên
trong Thiên Tông cũng không hề nhàn rỗi, ai cũng bận bịu truyền tin tức
về thế lực đứng đằng sau mình.
Trong sự kinh ngạc của tất cả bọn họ còn ẩn chứa nhiều phần kính sợ.
Ngay cả mệnh lệnh của các thế lực thần bí đang cử người trà trộn bên
trong Thiên Tông cũng được đưa ra một cách nhất quán đến lạ kỳ: nếu như
có thể lôi kéo được thì lôi kéo, còn nếu như không thể lôi kéo được thì… giết chết ngay!
Điều này cũng chứng tỏ Triệu Bân đã trở thành một nhân vật rất quan trọng.
Chỉ một mình hắn mà đã khiến cho không ít thế lực phải nổi lên sóng
gió, trên đời này có rất nhiều kẻ không muốn Đại Hạ Thiên Tông phát
triển, hiện giờ tại Thiên Tông lại khai sinh ra thêm một yêu nghiệt
thiên tài có một không hai, làm sao bọn họ có thể để mặc cho hắn tiếp
tục nâng cao thực lực được, nếu như không thể lôi kéo hắn thì hắn chắc
chắn sẽ trở thành một mối họa lớn trong tương lai.
Bóp chết nhân tài từ trong nôi.
Chuyện như vậy từ trước đến nay cũng không hề hiếm.
Nữ soái đang đứng yên lặng chăm chú nhìn tấm bản đồ treo trên vách.
Gần đây vương triều Đại Nguyên lại không an phận, đã rục rịch muốn
động thủ với Đại Hạ, đồng minh của chúng cũng không ngồi yên, luôn muốn
liên thủ nuốt chửng Đại Hạ.
Sứ giả của hai nước vẫn đang đàm phán.
Có thể không đánh nhau và giải quyết trong hòa bình mới là tốt nhất.
Nhưng nếu như đối phương muốn tìm kích thích thì triều Long Đại Hạ
cũng không ngại xuất chiến, ngay cả cảnh giới Thiên Võ trong truyền
thuyết cũng sẽ xông pha chiến trường, chưa nói đến những vị khác, chỉ
cần một vị Đại Hạ Hồng Uyên là đã đủ uy chấn khắp tứ hải bát hoang.
“Nữ soái”.
Trong lúc nữ soái còn đang xem xét thì một nữ tướng đã vén rèm bước vào báo cáo: “Có tin tức từ Thiên Tông truyền đến”.
“Nói”, nữ soái nói ngắn gọn.
“Tỷ thí tân tông, đại tiểu thư đã thua”.
“Thua rồi?”, nữ soái bất ngờ quay đầu lại, cau mày hỏi: “Thua ai?”
“Cơ Ngân”.
“Cơ Ngân?”, nữ soái lại cau mày, hỏi: “Của nhà nào?”
“Đây… chính là điều mà chưởng giáo muốn hỏi nữ soái”, nữ tướng kia cười gượng gạo đáp.
“Hỏi ta?”
“Người tên Cơ Ngân đó đã nhờ vào Tử Ngọc của nữ soái mới có thể tiến vào Thiên Tông…”
…
Tại Thiên Trì, Triệu Bân vẫn chưa tỉnh.
Nhưng xem sắc mặt cùng khí tức của hắn thì cũng không còn gì đáng ngại.
Vân Yên đã ở đây canh giữ chín ngày, cũng nghiên cứu hắn hết chín
ngày, chỉ còn thiếu chuyện cởi hết quần áo của Triệu Bân ra mà nghiên
cứu. Rõ ràng là cô ta còn muốn nhìn rõ hơn, biết đâu sẽ phát hiện ra
thêm nhiều thứ đáng kinh ngạc hơn nữa.
“Còn chưa tỉnh sao?”, Linh Lung lại đến hỏi.
Cô ta hầu như ngày nào cũng đến thăm Triệu Bân và hỏi câu này.
Tên nhóc này sao lại bị thương nặng đến như vậy, ngâm trong Thiên Trì thì đáng lẽ hắn đã phải hồi phục từ chín ngày trước rồi mới phải!
Kỳ thực Triệu Bân đã chìm trong một giấc ngủ say.
Trạng thái ngủ say này rất tốt! Thân thể của hắn mỗi ngày đều được
nước Thiên Tì nuôi dưỡng. Nếu như không có ai ở đây thì có lẽ Nguyệt
Thần đã đánh thức Triệu Bân dậy, sau đó bảo hắn dùng hồ lô tím vàng thu
thập lại thật nhiều nước của Thiên Tì, bởi vì nước ở đây quả thật có
công dụng chữa trị hết sic thần kỳ. Đến lúc đột phá cần có một viên đan
dược”. Linh Lung cười nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT