Edit: Thư.
Beta: Ly.
Ở lúc ý thức được có khả năng mình vẫn luôn ở dưới cái nhìn chăm chú của Ác Ma, Anna vô cùng kinh ngạc.
Nhưng ngay sau đó cô đã thả lỏng lại.
Tình huống này không phải cũng nằm trong suy xét của cô sao?
Chỉ không biết là nữ thần Quang Minh ở thế giới này có thật sự tồn tại hay không? Nếu cô đến giáo đường cầu nguyện, cha xứ có thể mượn sức mạnh của nữ thần tiêu diệt Ác Ma giúp cô không?
Anna vừa suy tư, vừa đi theo người lái xe ngựa của thiếu gia Parish- người đánh xe ngựa Shane vào phủ Bá Tước.
Phủ Bá Tước và hẻm Thạch Lựu, nơi hiện tại Anna đang sống là hai chỗ hoàn toàn khác biệt, mới ở cửa mà cô đã cảm thấy sởn cả da gà. Khi thật sự tiến vào, cô thấy phủ Bá Tước và hẻm Thạch Lựu có sự chênh lệch đến trăm năm, nhịn không được cảm thán.
Bất kể ở thời đại nào, đa số những người ở tầng lớp cao đều có thể sống rất thoải mái.
Cô hoàn toàn không quen thuộc gì với người ở phủ Bá Tước. Đợi đến khi Anna nhìn thấy người hơi quen mắt, cô mới phát giác, Shane không phải đưa cô đi phòng bếp.
Nữ thần ơi! Thế mà anh ta lại đưa cô tới trước mặt Ác Ma!
Anna chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi tầm mắt.
Tên Ác Ma kia vẫn bám vào trong cơ thể thiếu gia Parish.
Nhưng nghĩ đến chuyện lúc trước, cô cảm thấy bản thân không cần quá sợ hãi. Trước đó không phải cô cũng không để hắn đạt được ý muốn sao? Hắn cũng không làm gì cô cả......
Ngày thứ hai Rotgar bám vào con người.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn, sau khi nhẹ nhàng để vài chục người phụ nữ nhân loại đồng ý lời cầu hôn của mình, hắn sẽ có thể đổi một nơi khác, lại tìm một thân thể là hoa hoa công tử khác tiếp tục công cuộc cầu hôn. Không tới nửa năm, thậm chí chỉ nội trong mấy ngày là hắn có thể thắng cược.
Nhưng mà, chuyện ngày hôm qua khiến hắn không thể không suy xét lại kế hoạch lần nữa.
Trong tưởng tượng của hắn, chỉ cần mình cầu hôn, bất kể người phụ nữ nào cũng sẽ không do dự đồng ý mà không xảy ra chuyện gì nữa cả.
Sau đó qua thực nghiệm trên người mấy thị nữ đã chứng minh ý nghĩ của hắn cũng không hoàn toàn sai, nhưng xuất hiện một thứ ngoài ý muốn vượt qua sự khống chế của hắn, hắn sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Từ ngày hôm qua tới giờ, hắn đã khai triển vài lần quan sát và thực nghiệm. Sự thật chứng minh, người ở thế giới này vẫn giống như ký ức của hắn. Người phụ nữ loài người hắn đụng phải hôm qua kia, chỉ là ngoài ý muốn.
Sau đó, Rotgar nhìn thấy người phụ nữ loài người đầu tiên để hắn nếm mùi thất bại được người đánh xe đưa đến.
Trong lòng hắn cười lạnh, rất tốt, thì ra cũng không phải ngoài ý muốn.
Chỉ có thể nói, người phụ nữ loài người thoạt nhìn không hiểu sự đời kia, thực tế tâm cơ thâm trầm hơn bất cứ ai. Ngày hôm qua cố ý ngã trước xe hắn, hơn nữa còn từ chối hắn vài lần đều chỉ là bắt đầu mà thôi.
Rotgar điều động ký ức thuộc về Parish, áp xuống ý cười lạnh lẽo bên khóe miệng, thay bằng nụ cười mỉm ôn nhu: "Người con gái xinh đẹp hôm qua đã làm tôi nhất kiến chung tình, em có nguyện ý đáp lại tình cảm của tôi không?"
Hắn đương nhiên sẽ đáp lại "Chờ mong" của cô, bằng không, hắn sao mà hưởng thụ niềm vui sau khi tra tấn cô được?
Anna nhìn nụ cười không chê vào đâu được của Parish, đối lập với sát ý lạnh lẽo trên mặt tên Ác Ma bám vào người khác kia, cô cảm thấy cả người cứng đờ, vội vàng cúi đầu.
Rotgar lại nhìn ra là Anna thẹn thùng.
Hắn đang nghĩ, chờ sau khi cô trả lời hắn, hắn nên dùng biện pháp gì từ từ tra tấn cô.
Anna cúi đầu, không nhìn thấy mặt Ác Ma, dũng khí của cô liền trở về, cô nhẹ giọng nói: "Không phải, thiếu gia Parish, tôi chỉ là tới tìm công việc...... Tôi muốn làm việc ở phòng bếp."
Ngày hôm qua vì đột nhiên bị Ác Ma nhìn trúng nên cô mới sợ hãi, bây giờ gặp lại, trong lòng cô tuy vẫn còn sợ, nhưng không sợ nhiều như hôm qua. Cũng bởi vậy, cô có thể đều ra một chút lý trí đi tự hỏi hành vi quái lạ của tên Ác Ma kia -- bỗng cảm thấy kỹ thuật diễn của tên này rất kém.
Ngày hôm qua nói đau lòng cô thương cô muốn chăm sóc cô, nhưng hắn chỉ lo "Cầu hôn" ngoài miệng, không có hành động nào. Hôm nay lại nói nhất kiến chung tình với cô, nhưng ngày hôm qua ngay cả tên cô hắn cũng chưa hỏi, xem ra hiện tại hắn căn bản không gọi được tên cô đi!
Cho dù không nhìn được Ác Ma giấu trong thân thể Parish, mấy cô gái bình thường cũng sẽ không bị kỹ thuật diễn vụng về như vậy lừa gạt.
Nghe Anna trả lời, Rotgar hơi chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không kinh ngạc như ngày hôm qua.
Một người phụ nữ tâm cơ thâm trầm, đương nhiên sẽ không dễ dàng nhả ra.
Hắn điều động ký ức của Parish, lộ ra vẻ mặt thất vọng, đau thương mà nhìn cô nói: "Tiểu thư xinh đẹp, em tình nguyện làm việc ở phòng bếp cũng không muốn gả cho tôi, trở thành vợ của tôi ư?"
Anna không thấy "Parish", cô cảm thấy cách nói của hắn quá là ra vẻ, làm cho vẻ mặt hắn giờ phút này cũng trở nên phù hoa.
"Thật sự xin lỗi ngài." Anna từ chối không một chút do dự.
Nghe thấy "Parish" thở dài, nói với người đánh xe Shane: "Nói với phòng bếp, giữ tiểu thư xinh đẹp của tôi lại."
Shane vội vàng nói: "Vâng, thiếu gia!"
Tuy nghe thấy cô gái này lại từ chối thiếu gia lần nữa khiến anh ta cảm giác không thể tưởng tượng nổi, nhưng anh ta rất rõ, anh ta đưa cô đến trước mặt thiếu gia cũng không có gì sai.
Sau khi nói cảm ơn, Shane dẫn Anna rời đi, Rotgar nhìn bước chân Anna đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, hắn áp ký ức của Parish xuống, mặt trầm xuống.
Dường như cô thật sự vui vẻ khi có thể làm việc ở phòng bếp ...... Hiển nhiên, là vì cô đã có lý do tiếp cận hắn mà thấy vui vẻ. (best tự luyến)
Hắn muốn xem, cô còn tính toán cái gì.
Chỉ là chơi đùa với cô càng mất nhiều thời gian bao lâu, tương lai hắn sẽ "Trả lại" cô càng nhiều, sau này cô không nên hối hận mới được.
Trên đường tới phòng bếp, Shane nhịn không được nhắc nhở hai câu với Anna: "Kiên nhẫn của các vị quý tộc có hạn, thừa dịp thiếu gia Parish còn thích cô, cô nên lấy lòng ngài ấy thì mới có thể đạt được chỗ tốt không ngờ tới!"
Ở trong mắt của Shane, chuyện này vô cùng đơn giản. Ngày hôm qua cô gái này khiến thiếu gia Parish chú ý, thiếu gia Parish không biết thế nào lại bị cô mê hoặc, nói muốn cưới cô. Nhưng chắc hẳn cô cho rằng thứ dễ dàng đạt được, thiếu gia Parish sẽ không quý trọng nên mới cố ý từ chối.
Chỉ là không ngờ thiếu gia cũng không kiên trì, ngày hôm sau cũng không có ý muốn đi tìm cô, cô luống cuống liền lập tức chạy tới đây, thấy thiếu gia vẫn rất thâm tình với cô làm cô thấy yên tâm, lại cố ý từ chối lần nữa.
Mặc dù thiếu gia mở lời cầu hôn chắc chắn không phải thật tình, nhưng có thể trở thành tình nhân của thiếu gia cũng đã giúp cô thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ hiện tại rồi, cô không nên tham quá! Chẳng lẽ cô còn thật sự cho rằng, khiến thiếu gia yêu cô là có thể trở thành nữ chủ nhân tương lai của phủ Bá Tước? Cô chỉ là một bình dân quá bình thường, một quý tộc tôn quý như thiếu gia Parish sẽ không cưới cô!
Đương nhiên là không phải thích, hắn đang thèm linh hồn tôi đó!
Trong lòng Anna nói thầm một tiếng, cười cười nói: "Cảm ơn Shane đại ca, tôi biết nên làm thế nào mà."
Dù sao hiện tại cô nói mình không có chút ý nghĩ gì với "Thiếu gia Parish" thì anh ta cũng sẽ không tin, còn không bằng trả lời tùy tiện có lệ cho qua.
Shane biết Anna không nghe lọt tai lời mình nói, về sau hơn phân nửa sẽ không có kết cục gì tốt, nhưng anh ta vẫn nói một câu: "Sau này nếu cô có được chỗ tốt, không được quên tôi đâu đó, là tôi đưa cô vào phủ Bá Tước đấy."
"Yên tâm đi Shane đại ca, tôi sẽ không quên." Anna trả lời, Shane đúng thật đã giúp cô, về sau nếu cô phát đạt nhất định sẽ hồi báo anh ta.
Đương nhiên, trợ giúp lớn nhất của cô lần này vẫn là tên Ác Ma kia.
Ban nãy Anna nghe thấy Ác Ma phân phó Shane, trái tim đột nhiên đập nhanh vài lần.
Tuy cô biết, Ác Ma kia lưu cô lại khẳng định là không có ý tốt, nhưng tại sao cô không nên nghĩ mọi chuyện theo hướng tốt mà lại phải chạy trốn?
Ví dụ như rốt cuộc cô cũng có một công việc, công việc này tiền lương cao địa vị cũng cao. Nếu biết cô đoạt công việc của Lily, Lily chắc sẽ bị chọc giận tới điên luôn đi? Nghĩ thôi đã thấy vui vẻ.
Tuy hiện tại cô vẫn rất sợ hãi Ác Ma, nhưng cô nhìn ra hắn làm việc có quy tắc nhất định. Cô đoán chỉ cần mỗi lần gặp mặt cô không đồng ý lời cầu hôn của hắn thì cô sẽ không có việc gì.
Tới phòng bếp Phủ Bá Tước, Shane cũng không lập tức rời đi, anh ta còn phải truyền đạt lời của Thiếu gia Parish!
Lúc này phòng bếp rất náo nhiệt, bởi vì phòng bếp muốn tuyển người, không chỉ Lily biết được tin tức, còn có rất nhiều người hợp với công việc này được đề cử đến đây.
Lúc này, trong phòng bếp có năm cô gái rõ ràng là mới tới. Sau một chữ bắt đầu, bọn họ khẩn trương lại chờ mong nhìn một người phụ nữ trung niên đẫy đà rõ ràng là bà quản sự ở đây.
Hình thể của người phụ nữ trung niên này ở bên ngoài rất hiếm thấy, bình dân ở ngoài không đói chết cũng đã rất khó, bà ta lại ăn thành đầy đặn như này.
Năm cô gái kia ở đối diện Shane, ánh mắt Lily thấy Shane đưa Anna đi theo phía sau còn tưởng mình hoa mắt. Chờ nhìn rõ ràng người kia xác thật là Anna từ nhỏ đã không dám làm gì cô ta, cô ta không kiềm được hét lên: "Anna! Làm sao cô có thể tiến vào đây? Đây không phải là nơi cô nên tới, cút đi!"
Rõ ràng là chỉ có những cô gái được đề cử mới được đến đây, vì sao Anna có thể tiến vào? Cô dựa vào cái gì vào được!
Lúc này, Lily nhớ tới lời nói ngày hôm đó khi Anna đột nhiên tới gần cô ta, cô ta như bị tát nước lạnh, thân thể không kiềm được run lên, trong lòng sinh ra sợ hãi.
Anna nói sẽ cướp đi công việc của cô ta...... Thế mà ả, ả thật sự tới!
Người phụ nữ trung niên không vui mà nhìn Lily, trầm giọng nói: "Bất kể thời điểm gì cũng không được lớn tiếng nói chuyện. Lily, cô bị loại bỏ."
Lily sửng sốt, vừa định lên tiếng, nhớ tới đối phương là ai, cô ta áp chế cảm xúc, vội vàng cầu xin: "Mary phu nhân, tôi sai rồi, xin hãy tha thứ tôi, xin hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa!"
Mary phu nhân nhìn nước mắt lập lòe trong mắt Lily, bà ta lại không chút động lòng nói: "Cô bị loại bỏ, đứng sang một bên đi, đừng để tôi phải lặp lại lần nữa."
Anna thấy một màn này, cô thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Cô còn chưa động thủ đâu, sao Lily đã thua rồi?
Lily ở trước mặt Anna dường như là giương nanh múa vuốt nhưng ở nơi như Phủ Bá Tước lại cũng không dám lắm miệng, lau nước mắt đi đến một bên, còn không quên hung tợn trừng Anna một cái.
Mặt khác bốn cô gái kia, nhìn nhiều ít đều có chút vui sướng khi người gặp họa.
Mary phu nhân lúc này mới nhìn về phía Shane, không chút biểu tình mà liếc mắt nhìn Anna, khách khí mà đối Shane nói: "Shane, chuyện gì?"
Shane nói: "Tôi tới truyền đạt mệnh lệnh của thiếu gia Parish."
Trên mặt Mary phu nhân tức khắc thêm vài phần trịnh trọng, gật đầu nói: "Thiếu gia có gì phân phó?"
"Thiếu gia Parish nói, để cô ấy ở lại phòng bếp." Shane lui nửa bước, kêu Anna tiến lên.
Ngoài mặt Mary phu nhân không có bất luận cảm xúc gì, bà chỉ gật đầu nói: "Được, tôi biết rồi."
Bà quay đầu nói với bốn người Lily: "Phòng bếp chỉ cần một người, các cô đều có thể trở về."
Lúc này Lily sớm đã bị đào thải, trên mặt cô ta lộ ra vui sướng khi người gặp họa.
Bốn cô gái này nghĩ thầm muốn cầu xin, nhưng các cô nhiều ít nghe người lớn trong nhà nói qua ở trong phủ quý tộc nên bảo trì lễ tiết, hơn nữa lại nghe được là mệnh lệnh của thiếu gia Parish, đành phải tâm không chịu lòng không nguyện mà hành lễ rời đi.
Mỗi một cô gái rời đi, đều tức giận bất bình mà trừng mắt nhìn Anna.
Lily đi ở cuối, trừ bất bình, còn có oán hận.
Anna thấy cô ta đi qua, không tiếng động mà nói: "Tôi nói rồi tôi sẽ cướp đi công việc của cô. Tôi đã làm được rồi đó."
Sắc mặt Lily thay đổi, nếu không phải tia lý trí cuối cùng nói cho cô ta biết, nơi này là phủ Bá Tước, không phải chỗ mà cô ta có thể giương oai, nói không chừng cô ta sẽ nhào lên đánh một trận với ả tiện nhân Anna kia!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT