Edit + Beta: Ly.

Nghe được câu hỏi của Anna, Lily hoảng loạn trong chớp mắt. Nhưng ngay sau đó cô ta đã lập tức vênh cằm lên, chẳng hề để ý nói: "Phải thì làm sao? Mạng của mi lớn, thiếu gia Parish lại là người vô cùng rộng lượng. Chính vì ngài không so đo chuyện mi cư xử vô lễ, mi mới có thể bình an mà trở về đấy!"

Khi Lily đẩy Anna ở đó, lại nhìn thấy Anna được thiếu gia Parish bế lên xe ngựa, cô ta nhất thời quá kinh hoảng, sợ Anna phát hiện là cô ta đã đẩy cô, lại sợ thiếu gia Parish bị cái vỏ ngoài của Anna mê hoặc. Lily không dám ở lại đó thêm nữa, hoảng loạn mà chạy về. Thẳng đến vừa nãy thấy Anna khập khiễng một mình mà trở về, rõ ràng thiếu gia Parish đã không bị Anna câu dẫn, cô ta mới dám yên tâm.

Ngày mai là cô ta có thể đến phủ Bá Tước làm việc, đương nhiên sẽ không cần để Anna vào mắt, thừa nhận đẩy cô cũng không sao cả!

Nghe Lily không hề áy náy mà thừa nhận, trong lòng Anna dâng lên một ngọn lửa giận.

Nếu không tại Lily, sao cô lại bị cái tên Ác Ma kia theo dõi chứ? Lúc ấy trong xe ngựa, cô nhận ra trong thân thể thiếu gia Parish lại là cái tên Ác Ma kia, suýt nữa cô đã bị dọa đến khóc, đời trước cô rất sợ xem phim kinh dị đấy được không!

Sau vài lần từ chối Ác Ma còn có thể bình yên trở về, đến bây giờ Anna còn thấy mình đang nằm mơ.

Nhưng chỉ cần nghĩ lại, cô vẫn sẽ cảm thấy tim đập nhanh như cũ, mà đầu sỏ gây tội gây ra tất cả mọi chuyện, chính là Lily trước mắt đã hại cô vẫn không biết hối cải đây.

Anna cảm thấy nếu mình không tính toán với Lily một chút, sẽ thật xin lỗi giá trị quan của xã hội chủ nghĩa.

Trong ánh mắt kinh hãi của Lily, cô đột nhiên ghé sát vào cô ta, nhìn chằm chằm đôi mắt Lily nói: "Cô cho rằng cô nhất định sẽ có được công việc này sao? Không, tôi sẽ cướp lấy nó."

Từ trước tới nay, Anna chưa từng xung đột chính diện với Lily. Bây giờ đột nhiên thấy cô "hăng" như thế, Lily sửng sốt hồi lâu mới nhảy dựng kêu lên: "Mi đừng có mà mơ! Mi cho rằng lãnh chúa đại nhân sẽ để một tiện dân như mi nhận lấy công việc đó sao? Không có chuyện đó đâu, đến cả cửa của phủ Bá Tước mi còn không vào được!"

Anna cũng không khắc khẩu với cô ta, chỉ nói: "Đừng một câu tiện dân này tiện dân nọ, cô mắng tôi khác nào đang mắng chính cô. Còn việc tôi có thể đi vào hay không, chúng ta cứ chờ mà xem."

Nói xong Anna đẩy Lily ra, trở về phòng của mình. Lily đứng bên ngoài dậm chân một hồi lâu mới chịu trở về.

Anna nói muốn đoạt công việc của Lily cũng không phải do nhất thời xúc động.

Cô đã suy nghĩ rất cẩn thận, nếu Ác Ma kia vẫn còn nhìn chằm chằm cô, vậy cô làm cái gì cũng không sao cả. Nếu tên Ác Ma kia không chú ý tới cô nữa, cô đến phòng bếp của phủ Bá Tước làm việc, sẽ không có tiếp xúc với Ác Ma đang bám vào người thiếu gia Parish, càng sẽ không có quan hệ gì với hắn.

Cho nên vừa rồi cô mạnh miệng trước mặt Lily, quả thật là ôm tâm thái muốn thử một lần.

Nhưng nhỡ đâu thật sự cả cửa cũng không vào được thì sao? ( Mất mặt lắm đó chế)

...Không được thì không được thôi. Dù ở hiện đại hay ở thế giới này, cô đều đã đụng phải rất nhiều lần đi tìm công việc mà lại bị sập cửa vào mặt rồi. Người trưởng thành chẳng nhẽ còn không chịu nổi một chút chuyện nhỏ như hột me này sao? Hứ!

Anna xé bánh mì Tim cho cô thành miếng nhỏ, đi đến trước phòng mình, cô cho Evan và Adele mỗi đứa một miếng. Cả hai kinh nhạc mở to mắt rồi nhận lấy, ngoài miệng nói: "Cảm ơn chị Anna nha!"

Anna thấy hai đứa ăn đến cười toét cả răng, cô cười cười, quay đầu đi ra ngoài. Sau đó cô gõ vang cửa phòng ngủ cách vách, nghe tiếng Gay đáp lại mới đi vào.

"Mẹ, đây là bánh mì Tim mang qua, con chia làm sáu phần, đã cho Adele và Evan mỗi đứa một phần rồi."

Gay bỏ hạt châu pha lê trong tay xuống, nhận lấy bánh mì Anna đưa. Bà nhìn miếng bánh nhỏ kia, tựa hồ có chút xuất thần.

"Mẹ ơi?"

Gay hoàn hồn, bà dịu dàng mỉm cười, để bánh mì qua một bên, bà vỗ vỗ vị trí bên người nói: "Anna, ngồi xuống đây, mẹ có vài lời muốn nói với con."

Anna nghi hoặc, nhưng cô vẫn đi qua ngồi xuống. Không cẩn thận động tới miệng vết thương, cô không nhịn được khẽ nhíu mày.

Gay vội vàng hỏi: "Con sao vậy?"

"Không có gì đâu ạ." Anna lắc đầu.

Gay cau mày, bỗng nhiên vén làn váy Anna lên, lộ ra miệng vết thương trên đầu gối cô.

Bà kinh hô: "Nữ thần ơi (*), sao con lại bị thương?"

(*) Thế giới này thờ Nữ thần Quang Minh giống như ở mình thờ Chúa thờ Phật zậy đó. Khi gặp chuyện gì bên mình hay kêu: Trời ơi. Mẹ ơi. Chúa ơi... còn ở bên đó thì kêu Nữ thần ơi.

"Con không cẩn thận bị ngã thôi ạ." Anna đành phải tùy tiện giải thích, việc liên quan tới Ác Ma, cô không muốn quá nhiều lời.

Gay đương nhiên không tưởng tượng được con gái mình sẽ đụng tới cái chuyện ly kỳ như "Bị người ta hãm hại đẩy đến trước mặt một vị quý tộc ai ngờ lại gặp phải Ác Ma bám vào người con trai lãnh chúa sau đó từ chối lời cầu hôn của Ác Ma mấy lần do đó bảo đảm được linh hồn an toàn mà về nhà". Bà đau lòng mà nhìn miệng vết thương của Anna một hồi lâu, mới thở dài nói: "Là ba mẹ vô dụng, không thể chăm sóc tốt cho các con."

Anna vội vàng nói: "Không đâu mẹ, chúng con cũng không bị đói bụng, hai người đã làm rất tốt rồi."

Gia đình này đích thực chỉ coi là miễn cưỡng ấm no, nhưng đây là vấn đề hoàn cảnh chung, bình dân nho nhỏ ở trong hoàn cảnh như vậy có thể làm gì đây?

Nhưng Anna đương nhiên không cam lòng ở tầng dưới chót mà ăn no chờ chết... Dù là ăn no chờ chết, cô cũng muốn ăn ngon hơn chút, sống tốt hơn chút.

Cũng không biết Gay có nghe vào lời Anna không, bà trầm mặc một lát rồi nói: "Anna, năm nay con đã 17 tuổi rồi."

Trong lòng Anna lộp bộp, cô vội vàng ngồi nghiêm chỉnh lại.

Gay nhắc tới vấn đề tuổi tác, khiến Anna có đôi chút khẩn trương. Tuổi kết hôn ở thế giới này khá lớn, mười ba tuổi đến ba mươi tuổi kết hôn đều có, kết hôn hai ba lần cũng không ít. Nhưng bình dân tầng dưới chót đều giống nhau sẽ kết hôn sớm, mà quý tộc sẽ muộn hơn một ít, dựa theo ấn tượng của nguyên thân, độ tuổi nữ quý tộc kết hôn trung bình sẽ ở 23-24 tuổi.

Nguyên thân có lẽ chưa bao giờ nghĩ tới sự sai biệt về tuổi tác giữa quý tộc và bình dân, nhưng Anna lại nghĩ, hẳn là liên quan đến chế độ sinh hoạt hằng ngày dẫn tới tuổi thọ trung bình có khác biệt. Điều kiện sinh hoạt của bình dân tầng dưới chót rất kém, không sớm chút kết hôn, nói không chừng sẽ không có nổi con nối dõi. Mà quý tộc sống an nhàn, tuổi thọ trung bình dài hơn nhiều, kết hôn tự nhiên sẽ muộn hơn.

Anna hiện tại đã 17 tuổi, tuổi này trong nữ bình dân, là độ tuổi tốt nhất để kết hôn.

Gay tiếp tục nói: "Mẹ và ba con gần đây đã nghĩ đến việc tìm chồng cho con. Tim là một chàng trai tốt, nó hẳn là thích con, luôn tặng đồ cho nhà chúng ta, nếu con không phản đối, ba mẹ sẽ đi tìm lão Tim nói chuyện hôn sự của hai đứa."

Anna nghĩ, đối với nguyên thân Anna mà nói, có lẽ Tim là một người chồng rất tốt. Gia đình Tim trong tầng lớp bình dân thực không tồi, tính cách lại thẹn thùng săn sóc, trước mắt cho thấy không dấu hiệu bạo lực gia đình. Nếu tương lai bọn họ kết hôn, sinh thêm vài đứa trẻ, trong đó có lẽ sẽ chết yểu một hai đứa, nhưng đa số có thể trưởng thành, sau đó cứ như vậy bình yên mà qua cả một đời.

Nhưng Anna cũng không muốn sống những ngày tháng mà liếc mắt một cái là thấy được tương lai như thế.

Ở hiện đại, công việc của cô vừa mới đi vào quỹ đạo, cô còn chưa kịp thi triển công phu của mình đã xuyên qua. Cô cũng không thích thế giới này, nhưng cô lại không thể rời khỏi đây.

Cô không mong có thể thay đổi thế giới này, năng lực của một người quá nhỏ bé, nhưng cô cũng không muốn mình bị thế giới này thay đổi.

"Mẹ, con còn chưa muốn kết hôn." Anna nhìn Gay, muốn cho đối phương thấy được mình đang rất nghiêm túc.

Gay thở dài, ôm lấy Anna nói: "Mẹ cũng không muốn gả con ra ngoài sớm như vậy. Nhưng nếu là gả cho Tim, con sẽ sống một cuộc sống càng tốt hơn, giống như bánh mì trắng này, ngày nào con cũng có thể ăn."

Anna rúc vào trong lòng ngực của Gay, gật đầu nói: "Con biết... Nhưng con muốn tự mình kiếm lấy tiền mua bánh mì mỗi ngày."

Gay nhẹ nhàng xoa đầu Anna, thấp giọng nói: "Tim là người tốt như vậy, có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào. Nếu bỏ lỡ, rất khó lại tìm được người chồng tốt như cậu ấy."

Anna nói: "Con sẽ không hối hận."

Cô ra khỏi vòng tay của Gay, nhìn Gay cười nói: "Mẹ ơi, con vừa mới biết được, lãnh chúa đại nhân ở phủ Bá Tước đang tuyển người hầu, con muốn đi thử xem!"

Gay nghe vậy có chút kinh ngạc: "Lãnh chúa đại nhân muốn tuyển người hầu? Thật vậy sao?"

"Thật ạ, ngày mai con sẽ đến phủ Bá Tước xem thử." Anna nói: " Chuyện kết hôn, trễ chút rồi lại nói sau nha mẹ!"

Gay và Ivan là các bậc phụ huynh ít ỏi của thế giới này tôn trọng ý kiến của con cái, bằng không họ cũng sẽ không tìm Anna thương lượng hôn sự của cô. Bởi vậy, trước khẩn cầu của Anna, Gay cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý: "Vậy con đi thử xem! Nữ thần phù hộ, nếu con có thể trở thành người hầu trong nhà lãnh chúa đại nhân, sau này cũng có thể tìm một người chồng càng tốt hơn."

Anna vui sướng gật đầu, cô cũng không phản bác lời Gay.

Nếu cô có thể làm thị nữ ở phủ Bá Tước, vậy là sẽ tích cóp được không ít tiền của. Có tiền là có quyền tự chủ lớn hơn, đến lúc đó lấy chồng như thế nào lại nói sau.

Quán rượu kinh doanh phải đến rạng sáng. Khi Ivan và Jam trở về, Anna đã sớm ngủ rồi. Jam nhẹ tay nhẹ chân ngủ ở chiếc giường lớn nhất ngoài cùng. Cậu cũng không đánh thức Anna.

Giấc ngủ của Anna luôn rất nông vào buổi sáng, nên Anna tỉnh lại từ rất sớm, chẳng may lại đánh thức Jam.

Anna vội vàng nhỏ giọng nói: "Xin lỗi nha Jam, chị đánh thức em rồi, em cứ ngủ tiếp đi. À đúng rồi, hôm qua chị có để bánh mì trắng cho em với ba đấy, ăn ngon lắm, em nhớ ăn đấy nhé."

Jam mới mười tuổi, nhưng cậu bé giống với Ivan lạnh lùng ít nói, nghe thấy lời Anna, cậu cũng không ngồi dậy, giọng nói vẫn còn buồn ngủ mà lẩm bẩm: "Vâng, em biết rồi chị Anna."

Nói xong, cậu lại nhắm mắt đi ngủ.

Hôm nay Anna mặc chiếc váy tốt nhất của mình. Váy màu xanh xám so sánh với chiếc váy màu khói bụi* ngày hôm qua, cả người cô thoạt nhìn xinh đẹp hơn chút. Cô còn bện mái tóc dài màu hồng của mình hành một bím tóc xinh xinh, thoạt nhìn thoải mái tươi mát lại nhiều thêm cảm giác thiếu nữ hoạt bát.

(*) Màu nâu nâu bẩn bẩn đó.

Ba Ivan còn đang ngủ, Anna nói tạm biệt với mẹ Gay, Gay nói "Nguyện nữ thần phù hộ cho con" rồi đưa Anna ra cửa.

Thế giới này có pháp sư, tự nhiên cũng có tôn giáo, tất cả mọi người thờ phụng nữ thần Quang Minh, Ivan và Gay đều là tín đồ thành kính, mỗi tháng tiền tích cóp được ít nhất sẽ lấy một phần ba đi dâng lên giáo đường nữ thần Quang Minh ở Lam Thạch Thành.

Bố cục cụ thể của thế giới này không phải điều nguyên thân có thể biết được. Cô chỉ đại khái biết mình đang ở công quốc Ingrid, còn rất nhiều công quốc khác, bao quanh lấy giáo đình nữ thần Quang Minh không phụ thuộc vào bất kỳ thế lực nào.

Giáo đình ở mỗi công cuốc sẽ có một nhân viên thần chức (*), người chủ trì ở giáo đình Lam Thạch Thành là một vị cha cố. Từ trong trí nhớ, Anna tìm thấy một người đàn ông trung niên không thu hút chút nào, nhưng nguyên thân lại tràn ngập kính sợ với vị cha cố kia.

(*) Nhân viên thần chức là tín ngưỡng trong tất cả các tôn giáo, các đối tượng thờ phụng. Các giáo sĩ được biết đến là: giáo hoàng, giám mục, linh mục (Theo Baidu)

Anna biết vị trí của phủ Bá Tước, vết thương trên đầu gối còn hơi ảnh hưởng tới việc di chuyển của cô, cô phải đi nửa giờ mới đến, mà ngay ở "Cửa thứ nhất" đã bị ngăn lại.

Khi cô nói mình tới phủ Bá Tước nhận việc, bảo vệ ở cửa lại nói, không có người giới thiệu, cô không thể đi vào.

Anna nhớ tới lời Lily, Lily xác thật từng nói, không có giới thiệu là không vào được.

Nhưng cô không muốn từ bỏ như vậy, đành phải khẩn cầu bảo vệ: "Cầu xin chú, xin chú cho tôi vào đi. Gia cảnh nhà tôi rất trong sạch... Đúng rồi, có một vị thị nữ Anna làm việc ở đây cũng biết tôi."

Anna không tiếc mượn tên tuổi dì của Lily, nhưng bảo vệ vẫn không nhường nhịn chút nào, trên mặt gã ta dần hiện lên vẻ không kiên nhẫn.

Ở lúc này, một người từ xa đi tới cười nói: "Tôi biết cô ấy."

Anna và bảo vệ cùng quay đầu lại, bảo vệ canh cửa lập tức cười nói: "Shane đại ca, sao đại ca lại có thời gian rảnh rỗi tới nơi này?"

Anna nhận ra đối phương, anh ta chính là người lái xe của Parish ngày hôm qua đấy!

"Còn không phải vì có đứa nhỏ nhà thân thích muốn tìm công việc sao." Shane tự nhiên mà cười nói.

Bởi vì vẫn luôn đánh xe cho Parish, Shane tuy chỉ là người đánh xe lại rất có mặt mũi, anh ta vừa mở lời, tên bảo vệ quèn lập tức nói: "Nếu là người Shane đại ca quen biết, vậy nhất định là không thành vấn đề!"

"Ha ha ha ha, về sau có rảnh thì mời chú uống rượu!" Shane cười to: "Vậy tôi mang cô ấy vào trước?"

"Không thành vấn đề! Đến lúc đó nên là em mời Shane đại ca mới đúng!" Bảo vệ cũng cười to.

Hai người cứ ngươi một câu ta một câu như vậy, dễ dàng quyết định cho Anna đi vào, lúc Anna đi theo Shane bước vào trong, cô vẫn còn hơi ngơ ngơ.

Cô cứ thế là được vào rồi?

Chờ chút...... Chuyện này có phải nghĩa là, cái tên Ác Ma kia vẫn còn nhìn chằm chằm cô không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play