- Lăng Phong, hiện tại không tệ. Rất có phong thái của một quản lí!
Trong văn phòng, Dương Hùng rất hài lòng nói.
- Đúng vậy, hiện tại tốt xấu cũng một quản lí. Anh nói xem, tôi giả vờ cũng rất giống đúng không?
Lăng Phong rất không nghiêm túc, ngả người trên ghế, hai chân duỗi ra, đặt ở trên bàn.
- Không sai. Văn phòng này, từ khi Ngô Lượng lên làm đội trưởng, tôi
thật sự vào đây chưa tới mấy lần! Không ngờ bên trong lại thoải mái như
vậy. Có điều hòa, cũng mát mẻ hơn so với gác bên ngoài! Anh đây phải
chiếm tiện nghi của cậu lâu một chút mới được!
Dương Hùng duỗi lưng nói.
- Xem anh Dương nói kìa. Anh, tôi, anh Tống, ba người chúng ta có quan
hệ thế nào chứ? Về sau, văn phòng này, anh muốn đến lúc nào, thì đến lúc đó! Cũng nên để Ngô Lượng ra đi ngoài đứng gác, cho gã biết, mùa hè
đứng trực dưới ánh mặt trời, bị dày vò tới mức nào!
Lăng Phong cười nói.
Trong cuộc họp vừa rồi, Lăng Phong cố ý giữ Dương Hùng lại. Lúc này,
đội bảo vệ chỉ còn lại có một mình Ngô Lượng. Tiền Hưng đã ra ngoài
tuyển công. Không có cách nào khác, mặc kệ Ngô Lượng muốn sắp xếp thế
nào, cũng chỉ còn lại một mình gã. Gã bắt buộc phải đi gác. Hơn nữa gác
dưới thời tiết nắng chang chang!
- Cũng đúng, lúc ấy Ngô
Lượng đã gây khó dễ với chúng ta không ít. Hiện tại phong thuỷ luân
phiên. Cũng nên gã nếm thử cảm nhận đó!
Đang lúc Lăng Phong cùng Dương Hùng ở trong văn phòng mở điều hòa, thư ký Ngô tức giận đạp cửa vào.
- Lăng Phong, anh ra đây cho tôi!
Lăng Phong thấy cô ta, bộ dạng dường như chẳng mấy quan tâm, vẫn tiếp tục hút thuốc, hít hơi nhả khói.
- Thư ký Ngô, cô cũng đã đạp cửa rồi, còn bảo tôi ra ngoài sao? Tuy
nhiên tôi phải nhắc nhở cô, kiềm chế một chút, cẩn thận tức giận lại
động thai, lúc đó thì giấc mộng chim sẻ biến thành Phượng Hoàng của cô
sẽ phải tan biến!
- Lăng Phong, anh đừng tưởng rằng anh lên
làm một chức quản lí chó má, là có thể không coi tôi ra gì! Nói cho anh
biết, trong cái xưởng xưởng này, Ngô Lệ tôi vĩnh viễn đều cao hơn mấy
người một cái đầu. Cho dù là xưởng trưởng Lý, cũng phải nghe lời tôi!
Thư ký Ngô rất ương ngạnh nói.
- Biết, biết. Ai chẳng biết cô là vợ bé của xưởng trưởng Lý. Vợ cả của
người ta cũng không có hung hăng càn quấy như cô. Thật ra cô là vợ nhỏ,
không biết cô cảm thấy đắc ý ở chỗ nào. Không phải là trong bụng có con
trai thôi sao? Nếu như không còn?
Lăng Phong không tính cho
cô ta chút mặc mũi. Trong tiềm thức, hắn đứng về phía Vương Yến Ny. Tuy
rằng, Vương Yến Ny là một sắc nữ đã lớn tuổi, nhưng tốt xấu cũng bằng
hữu của hắn, tất nhiên hắn phải giúp cô ta. Hắn cũng không nghĩ Vương
Yến Ny lại để cô vợ nhỏ này thành công đoạt quyền.
- Sao nào? Anh không phục sao? Nói cho anh biết, chỉ cần tôi sinh đứa con trai
trong bụng ra, đến lúc đó ta chính là bà chủ. Ai bảo bà vợ cả lại là gà
mái không đẻ trứng chứ? Tôi mặc kệ anh có quan hệ thế nào với xưởng
trưởng, nói cho anh biết, không bao lâu nữa, tôi sẽ khiến anh phải cuốn
gói cút đi!
- Thật buồn cười. Thư ký Ngô, đàn ông tốt không
tranh cãi với phụ nữ! Cho nên hiện tại cô tốt nhất là thành thành thật
thật một chút cho tôi. Lăng Phong tôi vốn không phải là người tốt gì!
Đừng hy vọng tôi khách khí đối với cô. Không phải cô thấy tôi để anh
trai cô gác dưới ánh mặt trời sao? Thế nào? Có ý kiến à? Vậy cô đi tìm
xưởng trưởng đi! Đến uy hiếp ta sao? Đừng có hòng! Nếu cô không biết thu liễm, đừng trách tôi khiến cô gà bay trứng vỡ, mộng đẹp tan biến. Đến
lúc đó, người cút đi còn không biết là ai đâu!
Lăng Phong cũng có khí phách uy hiếp lại cô ta.
- Sao hả? Anh muốn động tới đứa con trong bụng tôi sao? Anh giỏi thì
tới đây. Nói cho anh biết, Lăng Phong. Hôm nay Ngô Lệ tôi nói cho các
người biết, cho dù anh là con trai của xưởng trưởng Lý, đến lúc đó tôi
cũng khiến anh phải cút đi với hai bàn tay trắng!
- Lăng Phong, nói thật, cậu không nên tranh cãi với cô ta làm gì! Hiện
tại, có ai không biết, Ngô Lệ rất quan trọng trong mắt xưởng trưởng Lý.
Chỉ cần lời của cô ta, xưởng trưởng Lý không thể không đáp ứng! Sau
chuyện ngày hôm qua, cậu cũng có thể thấy được, chuyện đám người Ngô
Lượng làm lớn như vậy, xưởng trưởng Lý cũng có thể chuyện cũ bỏ qua,
chẳng lẽ cậu vẫn còn không biết năng lực của thư ký Ngô sao? Nếu cô ta ở trước mặt xưởng trưởng Lý đặt điều, cậu cho rằng xưởng trưởng Lý sẽ
nghe lời cậu, hay là nghe lời của cô ta?
Dương Hùng thở dài nói.
- Anh Dương, không nghiêm trọng như vậy đâu! Cũng nói, sở dĩ thư ký Ngô sở dĩ hung hăng càn quấy như vậy, hoàn toàn bởi vì đứa con trong bụng
cô ta. Nếu bụng cô ta xẹp xuống, đến lúc đó, anh cho rằng xưởng trưởng
Lý còn có thể nói gì nghe nấy như vậy không?
Lăng Phong cười rất tà ác nói.
- Lăng Phong, cậu muốn làm gì? Làm như vậy có phải không có đạo đức hay không?
Dương Hùng rất khiếp sợ.
- Đạo đức? Cái gì là đạo đức? Đạo đức là cái gì? Đối phó với người như thế, căn bản không thể cân nhắc tới đạo đức!
Lăng Phong không cho là đúng.
- Lăng Phong, nghe anh Dương một câu! Loại chuyện này, vẫn nên suy nghĩ kỹ một chút. Dù sao đứa nhỏ là vô tội. Người đàn bà này có ngàn vạn lần không đúng, nhưng dù sao cũng là cốt nhục của xưởng trưởng Lý. Xưởng
trưởng Lý đối đãi với cậu không tệ mà!
- Anh Dương, yên tâm,
chưa đến bị bất đắc dĩ, tôi sẽ không làm như vậy! Điều này hoàn toàn
quyết định bởi hai anh em nhà họ Ngô!
Lăng Phong cười lạnh nói.
Chuyên ngành của Lăng Phong, chính là giết chóc! Chính là lãnh huyết!
Năm đó, hắn hơn mười tuổi, từng vì thông qua khảo nghiệm của tổ chức tự
tay sát hại tính mạng của mọi người trong một thôn trang. Mạng sống của
bọn họ, từ cụ già tóc hoa râm đến phụ nữ trẻ tuổi có thai, từ đứa trẻ
vừa đi học, cũng không một ai thể thoát khỏi tay hắn. Ở trong lòng hắn,
bất kỳ người nào trở ngại mình, đều phải trả giá bằng sinh mệnh.
- Anh Báo, chúng ta đã tra được lai lịch của tên họ Lăng được Hùng trọc gọi là đại ca!
Đối diện Câu lạc bộ Ảo Mộng Thủy, trong một văn phòng phía trên cùng của trung tâm giải trí, một tiểu đệ đi đến nói.
- Hả? Nói nhanh lên. Lai lịch của tên họ Lăng kia thế nào?
Anh Báo rất tò mò đối với điều này.
- Hắn chỉ là một nhân viên bảo vệ nho nhỏ thôi!
- Nhân viên bảo vệ nho nhỏ? Không ngờ đại ca của Hùng trọc đi làm nhân
viên bảo vệ? Hùng trọc thực sự nhận một nhân viên bảo vệ làm đại ca sao?
Anh Báo cười to, cảm giác thực sự không thể tin nổi vào điều này.
- Tin tức này chuẩn xác không?
- Chuẩn xác, đây là ảnh do người của ta chụp lại!
Người kia đặt mấy tấm ảnh ở trên bàn.
-Anh Báo cầm lấy xem từng bức ảnh một, cẩn thận quan sát khuôn mặt của Lăng Phong đang mặc đồng phục nhân viên bảo vệ.
- Không sai, chính là tên khốn kiếp này!
- Cậu nói xem, vì sao lại gọi hắn là một nhân viên bảo vệ trị an nho
nhỏ chứ? Chẳng lẽ hắn thật sự là thế ngoại cao nhân trong truyền thuyết, giả heo ăn lão hổ sao?
Anh Báo thấy có chút không thể tin được.
- Anh Báo, theo hiểu biết của tôi về Hùng trọc, người này hữu dũng vô
mưu. Anh ta chỉ coi trọng nắm tay. Nắm đấm của ai lớn, anh ta liền chịu
phục người đó! Cho nên, theo tôi phỏng đoán, khẳng định thân thủ của tên Lăng Phong này không tệ, mới có thể khiến Hùng trọc chịu phục. Bởi vậy
Hùng trọc mới có thể nhận hắn làm đại ca!
Người đàn em này phân tích chi tiết nói.
- Hả? Vậy cậu muốn nói là, Lăng Phong chính là người có thân thủ không
tệ, nhưng không có nền móng gì, nhiều nhất chỉ là một một con rồng qua
sông mà thôi?
- Đúng vậy, anh Báo. Nếu Lăng Phong thật sự có
có thế lực nào chống đỡ phía sau, chắc chắn hắn sẽ không làm một nhân
viên bảo vệ trị an nho nhỏ như vậy!
- Tốt lắm, nếu như vậy,
chúng ta liền không có gì phải sợ! Ban đầu tôi còn lo tên Lăng Phong có
hậu trường bối cảnh gì. Hiện tại một khi đã như vậy, chúng ta liền buông tay ra chân chơi chết hắn mới được. Cho dù thân thủ của hắn không tệ,
nhưng ở trước mặt anh Báo tôi, vẫn chỉ là một quả hồng mềm nhũn. Tôi
muốn nắn thế nào thì nắn thế ấy!
Sắc mặt anh Báo dữ tợn, cười đầy tà ác.
- Ý của anh Báo là?
- Gọi cho tôi vài người. Đúng rồi, gọi cả hai người Hải Đông và Trầm
Nam cho tôi. Không phải bọn họ vẫn tự xưng mình có thân thủ không tệ
sao? Tôi muốn xem thử, rốt cuộc có phải là gối thêu hoa, là những lời
khoe khoang hay không. Lần trước, nay cả đánh một tân côn đồ gây sự cũng làm không được, lần này đúng lúc cho bọn họ một cơ hội lập công chuộc
tội!
- Anh Báo, làm vậy không khỏi quá coi trọng tên họ Lăng
kia sao? Trong anh Đông cùng anh Nam chỉ cần một người, cũng có thể giải quyết được tên Hùng trọc tàn nhẫn kia! Giết gà có cần dùng đến dao mổ
trâu không?
- Không cần, bảo cả hai người bọn họ cùng đi cho
tôi! Tuy rằng Hùng trọc chỉ là một kẻ thất phu lỗ mãng, nhưng anh ta có
sức mạnh lớn vô cùng! Hải Đông thì không dám nói, nhưng Trầm Nam không
chắc là đối thủ của Hùng trọc! Theo như cậu nói, Lăng Phong là người có
thể khiến Hùng trọc chịu phục. Thực lực hẳn là cũng không tệ lắm! Dẫn
Hải Đông và Trầm Nam củng đi, mới có thể nắm chắc phần thắng!
- Dạ! Anh Báo, vậy tôi đi gọi người!
- Đúng rồi, nhớ mang vũ khí theo!
- Anh Báo, ban ngày ban mặt, mang vũ khi theo có thể khiến bên công an ra mặt không? Sợ là bọn họ sẽ có ý kiến?
- Có ý kiến? Ngược lại tôi muốn xem bọn họ dám có ý kiến gì. Ai chẳng
biết đại ca Báo Tử tôi. Ngay cả Đồn trưởng của bọn họ thấy anh Báo, cũng phải cúi đầu khom lưng kính dâng hương khói, lấy lòng gọi tôi một tiếng là anh Báo! Cậu cứ yên tâm mạnh dạn đi làm. Tất cả đã có tôi đứng ra
chịu trách nhiệm!
Báo Tử rất cao ngạo nói.
- Dạ
anh Báo, tô hiểu rồi. Vậy để tôi đi xuống phân phó, hung hăng trừng trị
tên họ Lăng khốn kiếp này một chút. Cho hắn biết, ở vùng này, chỉ có anh Báo chúng ta, tên Hùng trọc kia có tính là cái rắm!
Gã đàn em nịnh bợ lấy lòng anh Báo.
- Ha ha, câu lạc bộ Ảo Mộng Thủy của Hùng trọc , sớm muộn gì cũng chính là của tôi. Tôi cần cho anh ta biết, cái gì mà anh Báo tôi coi trọng,
còn không không ngoan ngoãn dâng lên!
Anh Báo bị người này nịnh nọt vài đâu cảm thấy rất là thích thú.
- Không tới vài phút sau, anh Báo liền dẫn theo đám người trang bị đầy
đủ vũ khí. Phía trước là một chiếc xe riêng của anh Báo, một chiếc Audi
A6. Phía sau một chiếc xe tải. Hai chiếc xe tiến về phía nhà xưởng nơi
Lăng Phong đang làm!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT