“Người đang ở chỗ tao!” Trên lầu truyền đến giọng nói của phó quản lý Mã.
Phương Dạ ngẩng đầu lên, Hạ Vi bị dây thừng trói chặt nửa người trên
được đẩy ra, người đàn ông đứng phía sau chính là phó quản lý Mã.
Mã Bang Địch cười nhạt nói: “Cầm tiền lại đây!”
“Các người thả người ra trước đi.”
“Được, A Hổ A Trùng, các cậu ra đóng cửa lại trước đã!”
“Vâng, anh Địch!”
Cả hai nhanh chóng bước tới, lại một lần nữa đóng cánh cửa sắt
ở phía sau Phương Dạ, hơn nữa còn cố tình tựa vào phía trên
để chặn đường lui của anh.
“Thằng nhóc, chỉ cần vào nhà kho, thì không thể thuận theo ý mày
được rồi, ha ha ha ha!” Mã Bang Địch cười châm biếm: “Các anh em, bắt nó cho tôi.”
“Các người muốn làm gì?”
“Muốn
làm gì, đương nhiên là trói mày lại rồi!” Mã Bang Địch nói:
“Năm trăm vạn quá ít, vốn dĩ không đủ cho mấy anh em bọn tao,
bây giờ mày đã tự chui đầu vào lưới, đương nhiên không thể bỏ
qua.”
“Thì ra các người có dụng ý khác?” Phương Dạ cười
nhạt nói: “Đã như thế, vậy chúng ta xem ai mới có bản lĩnh
thực sự!”
“Chẳng lẽ mày là người luyện võ?” Mã Bang Địch có chút kinh ngạc: “Các anh em, bắt lấy nó!”
Một mùi hôi nách buồn nôn phả vào mặt, suýt chút nữa thì làm cho Phương Dạ không kìm được mà nôn ra rồi.
Chân trái của anh bật nhẹ, cơ thể lấy chân phải làm trụ rồi xoay
tròn một vòng, vừa hay tránh được đòn tấn công này, sau đó
thuận chân đạp mạnh một cái vào mông của gã cường tráng kia.
Hai sức mạnh chồng lên nhau, khiến cho gã cường tráng kia không có
cách nào dừng lại, đâm vào tên khác một tiếng rầm, trong phút
chốc hai người xây xẩm cả mặt mày đứng lên.
Phương Dạ
biến túi du lịch thành xích chùy, liên tục đánh bại vượt qua
nhiều người, khiến cho Mã Bang Địch vô cùng tức giận nổi cơn
tam bành, rút dưới bàn ra một thanh mã tấu sắc bén rồi lao
đầu về phía trước.
Xoẹt!
Nhìn đối phương khí thế
hừng hực, Phương Dạ định lấy túi du lịch ra đỡ đòn, không ngờ
trực tiếp bị mã tấu chém thành hai nửa, ngay lập tức những
bó giấy trắng rơi vãi xuống đất.
Phương Dạ vừa dùng đồng hồ điều khiển hướng di chuyển của chiếc xe
Dartz Kombat mạ vàng, vừa nhanh chóng leo lên trên nóc xe.
“Anh, cẩn thận!” Nhìn chiếc xe tông thẳng vào cột sắt ở bên dưới gác xép, Mã Bang Địch lo lắng hét toáng lên.
Rầm!
Phần đầu xe bọc thép nặng nề đâm vào phía trên cột sắt, trong nháy mắt hai người ở trên đứng không vững, kêu gào thảm thiết ngã
xuống.
Phương Dạ nhảy lên cao đỡ lấy Hạ Vi, sau đó đáp
xuống nóc xe, còn phó quản lý Mã không được may mắn như thế,
khi rơi xuống đầu bị đập vào thân xe, sứt đầu mẻ trán ngã
xuống đất.
“A Hổ, giết hắn cho ông đây!”
Nhìn anh
trai sống chết còn chưa biết, trong phút chốc hai mắt Mã Bang
Địch đỏ hoe, còn A Hổ rút sau thắt lưng ra một khẩu súng săn
hai nòng đã bị cưa ngắn.
Trong cự ly gần sức mạnh của loại
súng săn này vô cùng lớn, nó có thể gϊếŧ chết một người, nếu
không phải trong lúc nguy cấp, Mã Bang Địch cũng sẽ không để A
Hổ dùng nó.
Lúc này, Phương Dạ và Hạ Vi đã qua ô trống
đi vào trong xe, anh không hề để ý tới nòng súng tối như bưng,
lái xe bọc thép phóng thẳng vào một góc của nhà kho.
Uỳnh!
A Hổ nhắm một phát vào carbin, nhưng lại để cho anh ta được mở
rộng tầm mắt, tấm kính trước mặt Phương Dạ không hề bị hư
hại, vô số hạt sắt bắn ngược trở lại tung tóe khắp nơi, suýt
nữa thì làm chính mình bị thương!
Phương Dạ một chân đạp ga, chiếc xe Dartz Kombat mạ vàng đã dễ dàng đâm thủng bức tường sắt của nhà kho, lao thẳng ra bên ngoài.
Cô bước tới đè Phương Dạ xuống, định vặn cánh tay về phía sau
khiến anh chịu chút đau khổ, nhưng lại phát hiện ra cánh tay
của đối phương cứng chắc như thép, bản thân không cách nào vặn
được…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT