Đây là lần đầu tiên Hạng Hi đến phòng của Lệ Dĩ Khiêm, bố cục cũng không khác so với phòng của cậu, có một phòng vệ sinh và bồn tắm, bên ngoài có ban công có thể nhìn thấy vùng Đông Khê đất ngập nước.

Lúc vào phòng, một mùi gỗ tuyết tùng nhàn nhạt tràn ngập trong không khí, làm tinh thần người khác rung lên.

"Uống cái gì?" Lệ Dĩ Khiêm mặc một cái sơ mi trắng, gỡ hai nút trên cùng, lộ ra một chút lồng ngực rắn chắc.

Hạng Hi dời tầm mắt, nói: "Nước khoáng là được, cảm ơn."

Lúc nhận lấy ly nước, Hạng Hi liếc nhìn tay phải của người đàn ông, ngón tay thon dài hữu lực, khớp xương rõ ràng. Không biết vì sao, mà cậu đột nhiên nhớ tới bức ảnh được lưu truyền trên Weibo được fans chụp, mặt không khỏi có chút nóng lên, vội nói sang chuyện khác: "Huấn luyện hôm nay đã kết thúc rồi sao?"

Lệ Dĩ Khiêm ngồi trên sô pha đối diện cậu, thản nhiên nói: "Không có gì, giải quyết vấn đề của cậu trước."

Hạng Hi hậu tri hậu giác nói: "Tôi làm phiền anh sao?"

Lệ Dĩ Khiêm chắp tay dựa lưng lên ghế ngồi, nhàn nhạt nói: "Chưa nói tới, coi như tôi đang nghỉ ngơi đi."

Bản thân Lệ Dĩ Khiêm đã trải qua những trải nghiệm khá truyền kỳ, khoa trương đến mức ngay cả kịch bản cũng không tìm thấy chỗ để cải biến nghệ thuật, nếu làm vậy sẽ bị người xem mắng là không chân thật.

Anh là một trong những người đầu tiên tham gia giải đấu, khi 17 tuổi thì đoạn tuyệt quan hệ với người nhà chạy đi, nửa năm trước khi rời cấp ba thì đều chơi game, lúc thi vào đại học thì thành tích vẫn rất tốt, thậm chí có chủ nhiệm ở đại học còn cố ý gọi điện thoại tới mời anh trở lại học tập.

Giá trị nhan sắc cao, phú nhị đại, lại là học bá, từ bỏ tất cả để đi đánh chuyên nghiệp, cố tình chơi game cũng rất tốt, vài người tùy tiện hợp lại thành một chiến đội, lúc trước từ một xu không dính túi trở thành một trong bốn chiến đội mạnh nhất.

Chỉ riêng những điểm này thôi đã thấy rất tốt rồi.

Hơn nữa không chỉ có thế, về phương diện người thân Lệ Dĩ Khiêm cũng xử lý rất khá. Tuy lúc trước anh rời nhà trốn đi, nhưng sau khi lớn lên thì quan hệ với người nhà cũng đã hòa hoãn không ít. Từ việc bị người nhà coi thường đến khi có được sự ủng hộ của người nhà, đây cũng là một điểm quan trọng trong kịch bản.

Sau khi biết những chuyện cơ bản xong, Hạng Hi lại hỏi đối phương mấy chuyện nữa, Lệ Dĩ Khiêm đều rất phối hợp trả lời.

Lúc này Hạng Hi mới phát hiện, thật ra nam thần một chút cũng không cao lãnh, chỉ là lười đến mức không muốn nói chuyện thôi, lúc thật sự nói chuyện rồi, thì người vừa nhẹ nhàng vừa hài hước, thậm chí còn rất tự luyến.

Điểm tự luyến này, Hạng Hi rất nhanh đã có hiểu biết mới.

Chạng vạng ngày hôm sau, cậu với Thiết Mã ăn cơm chiều xong thì lại đến phòng huấn luyện chơi game, vừa vào cửa đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của Lệ Dĩ Khiêm vang lên.

"Bọn họ đã ăn cơm rồi."

"Thật ra tôi cũng muốn đi chung, nhưng bọn họ không kêu tôi. Còn không phải bọn họ đều ghét tôi à."

Hạng Hi có chút tò mò, quay đầu nhìn về phía Thiết Mã, người sau khẽ cười, giải thích: "Lão đại stream rất lâu, mở cả ngày lận."

Gần đến cuối tháng, độ dài stream không đủ, Lệ Dĩ Khiêm bất đắc dĩ, từ buổi sáng đã mở. Nhưng hầu hết thời gian anh chỉ im lặng chơi game, lúc chiều anh cũng muốn mời Hạng Hi ăn cơm chiều chung, nhưng không ngờ đối phương vậy mà lại đi chung với Thiết Mã rồi, lòng không vui, lúc này mới mở cameras ra tán gẫu với fans.

Hạng Hi không biết chuyện stream, đột nhiên đi vào ống kính của Lệ Dĩ Khiêm, tuy rất nhanh cậu đã biến mất, nhưng vẫn là bị mấy cư dân mạng tinh mắt thấy được.

[A a a a, tui mới thấy ai kia?!]

[Vừa rồi là Hạng Hi kia à?!]

[Lệ Thần Lệ Thần! Nhìn bình luận của tui! Sao anh với Hạng Hi lại ở cùng một chỗ?!]

Lệ Dĩ Khiêm: "Sắp tới không phải cậu ấy có quay một bộ phim sao? Tới đây để thể nghiệm sinh hoạt."

Làn đạn kêu rên, sôi nổi tỏ vẻ cũng muốn tới QID để thể nghiệm sinh hoạt. Lại hỏi Hạng Hi sẽ ở QID bao lâu, nếu tới bên ngoài căn cứ của QID thì có thể thấy được người thật không.

Hạng Hi tránh không khỏi, tới chào hỏi với cư dân mạng.

"Chào mọi người, tôi là Hạng Hi, sau này xin mọi người ủng hộ Lệ Thần nhiều hơn."

[A a a a a quá đẹp!]

[Hai đại nam thần cùng một khung với nhau, ô ô ô, đời này không uổng!]

[Cùng khung hình thì tính là cái gì, tui còn muốn nhìn thấy bọn họ chung giường nữa!]

[Không phải tui nói, bọn họ thật sự rất có tướng phu thê? Đứng cạnh nhau giống y như một bức tranh vậy.]

[Đằng trước dừng nghỉ một chút đi, đừng thấy ai cũng nói có cảm giác CP.]

...

Hạng Hi không nghĩ tới lại có người ghép CP cậu với Lệ Dĩ Khiêm, cả người cũng sửng sốt trong chớp mắt.

Lệ Dĩ Khiêm còn mẹ nó chưa đuổi được người đâu, cư dân mạng đã bắt đầu não bổ quá mức rút dây động rừng, anh có thể đồng ý sao?

Lệ Dĩ Khiêm nghe vậy khẽ nâng mi: "Mấy người là fans của Hạng Hi hay là fans của tôi vậy?"

[A a a! Nâng mi thôi đã giết tui rồi!]

[Là fans của anh!! Cũng là fans của Hạng Hi ( nhỏ giọng )]

[Lệ Thần tiếp tục đi! Tui thích cuối tháng nhất! Cũng thích xem bộ dáng Lệ Thần bị bắt buôn bán]

...

Vì Lệ Dĩ Khiêm dẫn đường, nên lực chú ý của fans lại về trên người anh. Anh lại mở một trận mới, thừa dịp thời gian đang vào game để trả lời câu hỏi của fans.

"Bây giờ đang học cấp ba, định tạm nghỉ học để thi đấu chuyên nghiệp nhưng người nhà không đồng ý? Phải làm sao? Muốn noi theo tôi à?"

"Không kiến nghị, đương nhiên, nếu cậu có thể chơi game tốt như tôi, vậy khi đó nói sau."

"Hoặc là cậu phải có một người cha có tiền giống tôi, có thể nuôi cậu cả đời, thế thì cũng có thể."

"Hoặc là nếu cậu tạm nghỉ học nửa năm rồi thi đại học có thành tích trên 600 điểm, tôi cảm thấy cũng được."

Cư dân mạng sôi nổi cười ha ha ha ha ha.

[Lệ Thần thiết lập cao lãnh của anh OOC rồi!]

Lệ Dĩ Khiêm lấy được một mạng, không nhanh không chậm nói: "Ai cao lãnh? Tôi chỉ lười nói chuyện."

Thiết Mã: "Tôi có thể chứng minh, Lệ Thần của mấy người là người cợt nhả ngầm."

Fans sôi nổi tỏ vẻ lo lắng, người nọ chỉ cao lãnh với mọi người thôi, nói không chừng ở trước mặt nữ thần cũng là một người liếm cẩu thì sao.

"Nói tôi là liếm cẩu cũng hơi quá rồi?" Lệ Dĩ Khiêm dùng kỹ năng lấy mạng kẻ địch, cười một tiếng, "Mấy người cũng quá khinh thường tôi rồi, lúc tôi theo đuổi người có cần dùng đến chữ liếm à?"

[Ô ô ô, tiếng cười này!]

[A tui chết rồi! Lệ Thần đang cười bên tai tui!]

[Từ từ, Lệ Thần anh muốn theo đuổi người??!!]

Lệ Dĩ Khiêm không trả lời, nhưng cũng nở một nụ cười nhạt, vẻ mặt không có ý kiến.

Fans:???

Đêm đó, cái hashtag # Lệ Thần theo đuổi người # này liền xông lên hot search Weibo, fans kêu ngao ngao, nói là cây vạn tuế ra hoa(*), nói anh có dấu hiệu có ghép CP thì ghép, cũng khóc lóc thảm thiết nói không muốn nam thần có CP, cơ hồ náo nhiệt suốt nguyên một đêm.

(*) Dùng để chỉ chuyện rất ít khi xảy ra.

Hạng Hi lúc nhì tới Hotsearch: "..."

Không hiểu sao lại cảm thấy gần đây thái độ của Lệ Dĩ Khiêm đối với cậu có chút ái muội, nhưng chắc là không phải giống như cậu tưởng tượng đâu nhỉ?

Đêm nay khi chơi game với Zand, Hạng Hi cũng nghĩ đến chuyện này, cả người giống như có chút thất thần.

Lúc cậu phạm sai lầm, Zand hỏi: "Sao vậy?"

Hạng Hi có chút rối rắm, nhưng lại muốn mượn chuyện này thử thái độ của Zand đối với cậu một chút, vì thế chủ động nói: "Lúc trước không phải kể với anh chuyện người đồng nghiệp hợp tác với tôi rồi sao?"

"Ừm, đã từng nói." Cách một bức tường, Lệ Dĩ Khiêm không khỏi ngồi ngay ngắn lại.

Hạng Hi cắn chặt răng, nói thẳng: "Tôi... Tôi cảm thấy anh ấy đang theo đuổi tôi."

Người đàn ông cười khẽ một tiếng, nhàn nhạt nói: "Khá tốt."

Khá tốt?

Tôi coi anh là đối tượng ái muội, bây giờ tôi nói với anh là có người theo đuổi tôi, anh lại cảm thấy khá tốt?

Cậu tưởng Zand sẽ tức giận, ít nhất cũng sẽ có chút không vui vẻ, nhưng mà bây giờ...

Hạng Hi cắn chặt răng, lại hỏi: "Anh cảm thấy tôi nên làm gì bây giờ?"

Zand: "Cậu nghĩ thế nào?"

Hạng Hi giả bộ không biết: "Tôi không biết, muốn tư vấn ý kiến của anh một chút."

Dừng một lát, đầu bên kia mới nói: "Nếu cậu sùng bái anh ta như vậy, vậy thì tại sao không đồng ý thử xem?"

Hạng Hi sửng sốt một chút, hỏi lại: "Anh hy vọng tôi sẽ đồng ý?"

"Tôi cảm thấy cậu có thể suy xét một chút."

Động tác của Hạng Hi cứng lại, thật lâu sau mới "Ừm" một tiếng, nhàn nhạt nói: "Tôi biết rôi."

Đối tượng cậu tự cho là ái muội vậy mà bảo cậu thử với người khác xem sao? Thì ra Zand vẫn luôn không đặt cậu ở trong lòng à? Vậy những lời trước đó là cái gì?

Lòng Hạng Hi trầm xuống, nháy mắt trở nên rất lạnh.

Ô ô ô, yêu đương qua mạng quả nhiên không đáng tin mà, chó đàn ông vậy mà còn bảo cậu đồng ý người đàn ông khác!

Trình độ hai trận game này cũng bị giảm thành một đường thẳng, nếu không phải Zand dẫn cậu bay, nếu không cậu đã sớm rớt sao.

Hạng Hi càng nghĩ càng giận, tức giận đến mức lúc sau trực tiếp ném điện thoại đi. Đệt, Zand vậy mà bảo cậu thử với Lệ Dĩ Khiêm, ai cho anh ta lập trường như vậy?

Trong lòng cậu nghẹn tức giận, toàn bộ buổi tối đều tức giận, không ngờ ngày hôm sau cậu tới phòng trà lấy nước, lại nghe phòng bên cạnh cũng đang nói đề tài này.

"Anh, anh có ý gì với Tiểu Hi Hi vậy?" Hùng hậu lại ôn nhu, đây là giọng của Thiết Mã.

Tiểu Hi Hi? Là đang nói cậu à?

Bước chân của Hạng Hi cứng lại, ngó đầu ra trộm liếc mắt một cái, một người đang ông cao lớn đứng đưa lưng về phía cậu, rất tùy tiện đứng bên cửa sổ, toàn thân lại để lộ ra mị lực không chút để ý.

Lệ Dĩ Khiêm liếc nhìn Thiết Mã một cái, lạnh lùng nói: "Cậu rất em ấy?"

Tuy khuôn mặt của Lệ Dĩ Khiêm nhìn rất dữ, nhưng Thiết Mã cũng không sợ anh, không chỉ không sợ, thậm chí còn khẽ cười, nói: "Em để ý cậu ấy chỗ nào, em chỉ đang quan tâm một chút đại sự nhân sinh của đội trưởng thôi."

Lệ Dĩ Khiêm không nói chuyện, nhưng đôi mắt thâm thúy kia lại lấp lánh tỏa sáng, lộ ra ý rất chắc chắn.

Thiết Mã coi như đã hiểu ý của anh, lập tức kêu lên: "ĐM, không thực sự có ý chứ?"

"Cậu rất rảnh à?" Lệ Dĩ Khiêm nhẹ nhàng nói một câu, "Sao lại vô nghĩa nhiều như vậy, đã sửa lại cái thao tác sai lúc trước chưa?"

Thiết Mã vội lắc đầu.

"Tôi cũng thấy vậy, vậy hôm nay cậu lại thêm hai tiếng nữa đi."

"A? Không phải đâu?!" Tiếng kêu rên của Thiết Mã vang vọng toàn bộ tầng lầu.

Cùng lúc đó, Hạng Hi dựa lưng mình vào bức tường phía sau, tim đập nhanh đến mức gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Không phải chứ? Chẳng lẽ Lệ Dĩ Khiêm thật sự muốn theo đuổi cậu?

Nhưng mình đâu có thích anh ta!

Hạng Hi còn đang khiếp sợ, không ngờ vừa ngẩng đầu đã đối mặt với một đôi mắt thâm thúy.

"..."

Lệ Dĩ Khiêm không biết khi nào đã vào phòng trà, thân ảnh cao lớn dừng trước người cậu.

Hạng Hi nuốt nuốt nước miếng, cố gắng trấn định bản thân.

"Lệ, Lệ Thần..."

Lệ Dĩ Khiêm rũ mắt nhìn cậu: "Vừa rồi em đều nghe rồi?"

Hạng Hi xấu hổ đến muốn chết, không thể tránh mà khẽ gật đầu.

Trầm mặc một lát, người đàn ông giống như đã hạ quyết tâm mà nói: "Nếu vậy thì anh cũng không gạt em nữa."

Tới rồi, thời khắc làm người xấu hổ này sắp tới rồi sao? Hạng Hi theo bản năng cúi đầu, trong lòng trở nên lộn xộn. Nếu Lệ Thần thổ lộ với cậu, cậu phải từ chối như thế nào bây giờ?

Lệ Dĩ Khiêm: "Tôi là..."

"Lão đại," Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Thiết Mã, người đàn ông cường tráng hấp tấp đi tới, "Huấn luyện viên tìm anh bàn chiến thuật tái chiến mùa xuân ngày mai!"

Hạng Hi khiếp sợ, giống như một con thỏ bị hoảng sợ, đỏ mặt chạy ra ngoài: "Hai người cứ chậm rãi nói chuyện, tôi đi trước!"

Thiết Mã: "?"

Ừm? Sao tiểu Hi Hi lại ở đây?

Trong không khí gingos như còn tràn ngập mùi đào nhàn nhạt, Lệ Dĩ Khiêm nhìn bóng dáng chạy trối chết của Hạng Hi, rũ mắt liếc nhìn Thiết Mã một cái, lạnh lùng nói: "Cậu cũng rất biết chọn thời gian đó."

Thiếu chút nữa anh đã có thể nói ra, anh chính là Zand.

Thiết Mã tưởng mình đã biết chân tướng:???

Tôi mẹ nó làm sao biết anh lại ra tay nhanh như vậy chứ?!

Một giây trước còn nói muốn theo đuổi người, ngay sau đó đã cưỡng hôn người trong phòng trà! Đây là chuyện mà con người có thể làm ra sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play