Trần phu nhân hài lòng vuốt lại tóc bên tai giúp cô rồi vỗ tay nói.
"Vậy là tốt rồi..."
"Đưa thiếu phu nhân về phòng đi."
Quân Yên liền được hầu hạ đưa về phòng, trước đãi ngộ tốt như vậy cô có chút không quen.
Sống bần hàn, nghèo khổ bao lâu nay Quân Yên không thể nhất thời thích ứng kịp, được bọn họ hầu hạ từ chân đến đầu cô cũng chỉ có thể cười trừ chầm chậm tiếp nhận.
Cạch!
Cửa phòng cuối cùng cũng được mở ra, Quân Yên chần chừ không bước vào dưới sự thúc giục của người hầu cô cũng không hề nhích thêm bước nào.
Cô hầu gái cũng bất lực đành quay lại nhìn A Dương cầu cứu.
Khóe môi A Dương mấp máy, nói ra 2 từ.
"Đẩy vào!"
Lập tức Quân Yên liền bị đẩy vào bên trong, cửa cũng theo đó bị khóa trái lại từ bên ngoài.
Mẹ nó, người làm nhà họ Trần thật 'chuyên nghiệp' dứt khoát.
Quân Yên bị đẩy vào xém chút nữa ngã nhào xuống sàn nhà, may thay cuối cùng vẫn giữ được thăng bằng.
Mẹ nó!
Cô âm thầm chửi thề một tiếng, mím môi đảo mắt nhìn.
Trần Tuân vậy mà đã ngủ từ lâu, hô hấp đều đặn, dường như ngủ rất ngon thì phải.
Thấy như vậy cô không tự giác mà thở phào một hơi, đảo mắt quanh phòng muốn tìm chỗ ngủ, lại phát hiện không hề có chỗ nào có thể ngủ ngoại trừ giường lớn mà hắn đang nằm kia.
Đang phân vân, đắn đo không biết nên làm gì thì trên giường vang lên giọng nói có hơi khàn của ai đó.
"Cô về rồi à?"
"Lại đây ngủ đi, giường rất rộng..."
Nói đến đây hắn dừng lại, Quân Yên thấy hắn vẫn nằm dài trên giường nhưng lại dịch người sang một bên rồi vỗ vỗ vào chỗ trống bên cạnh.
Trần Tuân nói tiếp.
"Lại ngủ đi...hôm nay cô vất vả rồi."
Hắn đột nhiên dịu dàng, ân cần như vậy khiến Quân Yên có chút bất ngờ.
Cô phải nhìn hắn bằng ánh mắt khác, nhưng cũng không tránh khỏi có chút đề phòng.Dường như đoán ra được suy nghĩ của cô, khóe miệng Trần Tuân nhếch lên.
Giọng nói hắn có chút lười biếng, khàn khàn do buồn ngủ.
"Đừng lo, tôi sẽ không làm gì cô cả. Chúng ta đơn giản chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa."
"Tôi chỉ động phòng khi cô chấp nhận."
"Ngủ đi, ngủ ngon!"
Nói xong Trần Tuân liền nghiêng người, thật sự đi ngủ.
Quân Yên trên mặt đều là bất ngờ, quả thật không nghĩ hắn sẽ hành xử như vậy.
Trước đó hắn còn lưu manh như thế, còn bảo cô cởi đồ.
Bây giờ lại...
Có lẽ lúc đó có người ở đó, hắn mới hành động như vậy cho bọn họ thấy.
Quân Yên phần nào cảm thấy an tâm hơn, nắm chặt một góc áo ngủ chậm chạp tiến lên.
Chần chừ một lúc mới ngồi xuống, chui vào trong chăn ấm.
Mềm mại, ấm áp.
Lần đầu tiên Quân Yên được ngủ trên một chiếc giường vừa lớn vừa mềm như vậy, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.
Cô ngủ rất ngon, Trần Tuân nằm bên cạnh không nhịn được cong môi cười, cũng chìm vào giấc ngủ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT