Ôm em trai đã tìm lại được, hai dòng nước mắt kích động chảy xuống từ khóe mắt Trương Manh.
Thật tốt, cuối cùng ở kiếp này cô đã cứu được em trai.
Lúc hai chị em đang ôm nhau, quỷ nước đứng ở giữa sông đầy không cam lòng, tiến vào trong nước một lần nữa.
“Chị ơi, em sợ quá, em đang chơi ở trong nước thì đột nhiên không biết bị thứ gì đó nắm chân không cho lên bờ, thật đáng sợ.” Tiểu Trương Đào vừa nói xong, người dân trong thôn ở bên cạnh lập tức anh một câu tôi một câu kể lại chuyện xưa của con sông này.
“Chắc chắn là quỷ nước đã kéo Tiểu Đào xuống đấy, tôi nghe người thế hệ trước từng nói cứ cách vài năm thì con sông này lại có một người chết chìm.”
“Đúng vậy, tôi cũng từng nghe nói, con sông này rất quỷ quái, nghe nói mấy năm trước có một người ở nơi khác đi qua bờ sông của chúng ta, đột nhiên hoa mắt vọt vào sông, may mắn lúc đó có người đi ngang qua cứu được. Nếu không cái mạng kia đã phải đưa cho con sông này rồi.”
Trương Manh an ủi em trai bị dọa sợ, nghĩ tới chuyện cô vừa vặn nhìn thấy quỷ nước giữa sông, ánh mắt lóe lên một tia quyết định.
Tạm biệt những người dân trong thôn đến giúp đỡ, Trương Manh dẫn em trai Tiểu Trương Đào trở lại nhà họ Trương.
Bà nội Trương mới được tin tức được bà Tam dìu ra, liếc mắt thấy cháu trai ướt sũng cả người thì oa một tiếng khóc lớn, chạy tới ôm thật chặt cháu trai suýt chút nữa đã chết.
“May mắn không có việc gì, may mắn không có việc gì, nếu cháu xảy ra chuyện thì sau này bà chết có mặt mũi nào đi gặp ba mẹ cháu.”
“Bà nội, đừng khóc, em trai không có việc gì.” Hốc mắt Trương Manh hồng hồng dỗ bà nội Trương.
Vốn dĩ Tiểu Trương Đào đã bị dọa một trận không nhẹ trong sông, bây giờ thấy bà nội vừa ôm mình vừa khóc lớn nên ngay lập tức cũng khóc theo.
Trong một lúc, ba bà cháu ôm nhau khóc nức nở, bà Tam đứng bên cạnh thấy thế cũng không cầm được nước mắt.
Hôm nay bởi vì chuyện của em trai Trương Đào nên cơm tối của nhà họ Trương rất đơn giản, cháo trắng ăn kèm với bã rượu bà Tam mang tới, xem như ăn xong bữa tối.
Ba bà cháu tắm rửa xong, bà nội Trương bị chuyện hôm nay dọa sợ, buổi tối muốn ôm Trương Đào ngủ cùng.
Trương Manh ở trong phòng nhìn bà nội và em trai thật sự đã ngủ mới đi ra khỏi phòng.
“Trương Manh, có phải hay không cô muốn đi đối phó quỷ nước ở trong sông không? Tôi đi cùng với cô.” Trương Vũ đã lâu không thấy mặt, cuối cùng buổi tối hôm nay đã xuất hiện.
Nhìn Trương Vũ gầy đi rõ rệt, Trương Manh quan tâm hỏi thăm một câu: “Trương Vũ, nửa tháng không thấy, sao cô lại gầy thành dáng vẻ này rồi? Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Khóe miệng Trương Vũ giật giật, cười đầy gượng ép: “Tôi nào có chuyện gì, tôi chính là quỷ đó, trên đời này có ai sẽ chọc vào quỷ chứ.”
Trương Manh suy nghĩ, cảm thấy cũng đúng: “Vậy được, chúng ta cùng đi đến bờ sông bắt tên quỷ nước kia, đáng giận, dám lấy em trai tôi làm thế thân, hôm nay tôi phải khiến nó hối hận.”
Một người một quỷ nhanh chóng tới bờ sông, vào đêm bờ sông thoạt nhìn vô cùng rét lạnh, thỉnh thoảng còn có một cơn gió tà thổi qua, khiến người khác không rét mà run.
“Cô chờ ở chỗ này, tôi xuống dưới đánh tên quỷ nước kia lên.” Dặn dò xong, Trương Vũ vèo một tiếng, một tia sáng vọt vào trong nước sông.
Trương Manh đứng trên bờ nôn nóng chờ đợi, ánh mắt lo lắng vẫn luôn không dám rời khỏi mặt sông.
Khoảng mười lăm phút sau khi Trương Vũ đi xuống, hai luồng sáng đồng thời xông ra khỏi nước.
Trong đó một luồng chính là quỷ nước Trương Manh nhìn thấy ở trong sông hôm nay. Lần này xem ở khoảng cách gần thì thấy tên quỷ nước này là một người đàn ông, cả người ướt sũng, sắc mặt tái nhợt như bôi một lớp phấn. (
App truyện TYT)
“Tại sao các cô lại quấy rầy tôi?” Vẻ mặt quỷ nước giới tính nam đầy tức giận hỏi Trương Manh và Trương Vũ.
“Vốn dĩ tôi không muốn chọc vào anh, là anh chọc vào tôi trước, hôm nay suýt chút nữa là anh đã bắt em trai thân nhất của tôi đấy, anh có biết không?”
Lúc này quỷ nước giới tính nam mới nhìn rõ Trương Manh, lập tức nhớ tới cô gái trên bờ sông hôm nay chính là vị trước mắt anh ta.
“Hóa ra là cô, tôi nhìn ra rồi, cô cũng có chút bản lĩnh đấy, chẳng qua tôi kéo em trai cô thì cũng do số mệnh em trai cô không tốt, ai kêu nó chơi đùa trong sông.”
“Anh còn nói lý, hôm nay nhất định tôi phải thu thập anh, khiến anh không thể làm xằng làm bậy ở chỗ này nữa.”
Trương Manh lập tức lấy ra từ trên người hai tấm bùa trấn quỷ mới vẽ xong hồi tối ném lên người quỷ nước.
Quỷ nước kêu thảm thiết một tiếng, cơ thể ướt sũng lập tức biến thành dáng vẻ nửa trong suốt.
“Cô thế mà lại là đạo sĩ vẽ bùa! Đạo sĩ, tha mạng, tha mạng, sau này tôi không dám nữa, xin tha mạng.”
Lúc nãy quỷ nước vẫn còn ra vẻ hung hăng vênh váo thì bây giờ đã trở nên nhát gan như chuột, vừa quỳ vừa dập đầu về phía Trương Manh.
Trương Manh cúi đầu nhìn liếc mắt nhìn bản thân vẫn còn không ít bùa dư, vì để giải quyết tên quỷ nước này mà sau khi ăn xong buổi tối, cô nhanh chóng trở về phòng vẽ không ít lá bùa, kết quả hiện tại mới dùng mấy lá đã khiến tên quỷ nước này đầu hàng.
“Tiểu Manh, bản lĩnh vẽ bùa của cô lại tiến bộ thêm một bước rồi, lợi hại, ngay cả một con quỷ chỉ đứng xem như tôi vừa thấy cô lấy bùa ra đã cảm thấy khó chịu khắp người.”
Trương Vũ vẫn luôn phòng bị quỷ nước khâm phục nhìn Trương Manh.
Trương Manh sửng sốt, hiện tại bùa của cô lợi hại như vậy à? Sao cô lại không có cảm giác được thế? Chỉ cảm thấy hình như lúc vẽ bùa không cần tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, khi vẽ cũng tập trung hơn trước rất nhiều.
Quỷ nước quỳ gối trên mặt đất, hai tay ôm chặt cơ thể
“Tôi hỏi anh, anh đã trở thành quỷ nước ở đây bao nhiêu năm rồi?”
Bờ môi quỷ nước run rẩy: “Đã nhiều năm rồi, tôi bị một tên quỷ nước khác kéo xuống đây, sau khi nó kéo tôi xuống đã đi đầu thai. Nó nói tôi muốn đầu thai thì phải kéo một người khác làm thế thân.”
Lúc này Trương Manh mới nhớ ra vì sao hôm nay mọi người trong thôn nói cứ vài năm thì con sông này sẽ chết một người, đoán chừng tên quỷ nước này chết đuối ở đây mấy năm trước.
“Anh ngây người ở chỗ này nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không tìm được một người thế thân nào?” Theo cô biết, mỗi ngày đều có người tới con sông này bơi lội hoặc tẩy rửa các loại đồ vật.
“Tất nhiên là có cơ hội, chẳng qua tôi không ra tay được, mấy năm này tôi nếm trải mùi vị đau khổ khi làm quỷ nước, chết ở chỗ này thì mỗi ngày chỉ được quanh quẩn tại dòng sông, không thể đi bất cứ nơi nào, chỉ có thể chờ đợi người khác đến thay thế chính mình, cảm giác này thật sự rất khó chịu, tôi không đành lòng có người chịu khổ giống tôi.”
“A, không thể ngờ anh còn là một tên quỷ nước tốt bụng đấy.” Trương Manh lạnh lùng cười một tiếng, quỷ nước cúi đầu không dám nói lời nào.
Nghĩ đến hôm nay suýt chút nữa đã mất em trai, Trương Manh lập tức tức giận đi đến trước mặt anh ta: “Anh không đành lòng xuống ta với những người khác xuống tay mà lại nhẫn tâm ra tay với em trai tôi, thằng bé mới có năm tuổi thôi đó.”
Quỷ nước ngước khuôn mặt vô tội, giải thích: “Chuyện này không liên quan gì đến tôi, em trai cô không phải do tôi kéo xuống, nó bị một luồng khí đen kéo xuống sông, lúc tôi phát hiện thì hồn phách đã thoát ra rồi, tôi không có lý do gì không cần cả.”
From TYT & Thảo Vân Team