“Cũng được, dù sao ‘Tiểu Huyền Dương Đan’ là đan dược thượng phẩm, có thể luyện chế ra một viên, hơn nữa còn đúng lúc nhà họ Tạ chúng ta giành được nên cũng coi như là may mắn, tôi cũng không muốn yêu cầu quá đáng.” Tạ Hoàng Dương cười miễn cưỡng nói.

Trần Gia Bảo trợn mắt một cái, kỳ thật trong mắt anh “Tiểu Huyền Dương Đan” hoàn toàn là sản phẩm thất bại, đương nhiên sẽ không tiếp tục luyện chế ra, cho nên mới lắc đầu.

Đương nhiên loại chuyện này, Trần Gia Bảo sẽ không nói ra.

“Mặc dù tôi không luyện chế ra, nhưng mà ở chỗ này tôi vẫn còn ‘Tiểu Huyền Dương Đan’.” Nhìn thấy sự thất vọng trong ánh mắt mọi người, Trần Gia Bảo chậm rãi mở miệng nói ra.

“Cái gì?”

Nhóm người suýt chút nữa hóa đá.

Tạ Hoàng Dương lập tức truy hỏi: “Cậu Trần, chuyện này là thật sao?”

“Đương nhiên, tôi lừa gạt ông làm gì?” Trần Gia Bảo lấy ra một bình sứ Thanh Hoa nhỏ, đặt ở trên bàn đàn hương.

“Chẳng lẽ trong này chính là ‘Tiểu Huyền Dương Đan’? Ông trời phù hộ nhà họ Tạ, lại vẫn còn một viên ‘Tiểu Huyền Dương Đan’, nhà họ Tạ lại có thể leo lên được bậc thang mới, nên uống cạn một chén lớn!” Tạ Hoàng Dương kích động nói.

Trần Gia Bảo bĩu môi, nói ra: “Ai nói một viên? Thật không có kiến thức. Bên trong còn có mười viên.”

“Mười… Mười viên?”

Nhóm người Tạ Hoàng Dương kích động đứng thẳng lên.

Bác Trung lại càng vui mừng hơn, mở nắp bình ra nhìn, sau đó hoảng sợ nói với Tạ Hoàng Dương: “Anh Tạ, thật sự là mười viên!”

Tạ Hoàng Dương kích động, nước mắt rời đầy mặt.



Trần Gia Bảo trợn mắt một cái trong lòng âm thầm khinh bỉ, thật sự là không kiến thức, chỉ là sản phẩm thất bại mà có thể vui vẻ như vậy, nếu để cho các người thấy “Huyền Dương Đan” thật sự thì chẳng phải sẽ vui mừng đến phát điên sao?

Kiềm chế sự kích động vui mừng trong lòng, Tạ Hoàng Dương cẩn thận dè dặt hỏi: “Cậu Trần, tôi đồng ý ra giá 350 tỷ mua lại tất cả mười viên ‘Tiểu Huyền Dương Đan’ này, ý của cậu như thế nào?”

Sau khi nói xong, Tạ Hoàng Dương còn sợ Trần Gia Bảo không đồng ý, vẻ mặt có chút lo lắng.

Trần Gia Bảo giật nảy mình, cái gì, đồ vật thất bại này mà có thể bán 350 tỷ?

Tạ Hoàng Dương còn tưởng rằng Trần Gia Bảo không muốn nên lập tức nói ra: “1050 tỷ… Không, 1750 tỷ, tôi đồng ý ra giá 1750 tỷ mua lại tất cả mười viên ‘Tiểu Huyền Dương Đan’ này.”

“Được, thành giao!” Trần Gia Bảo nói, trong lòng cũng rất kích động, mình vừa xuống núi không bao lâu đã kiếm lời được hơn 1750 tỷ, ngoài ra còn có một căn biệt thự biển, chậc chậc, thoải mái!

Tạ Hoàng Dương cười ha ha cảm thấy mình đã chiếm được lợi lớn, tiếp đó sợ Trần Gia Bảo đổi ý nên vội vàng bảo Tạ Anh Dũng thu lại “Tiểu Huyền Dương Đan”, đồng thời trong lòng cũng đã lập tốt kế hoạch cho mười viên “Tiểu Huyền Dương Đan” này.

Bố con chú hai đang tham gia quân ngũ ở quân đội, lấy ra hai viên cho bọn họ dùng để tăng thực lực để địa vị trong quân đội càng thêm vững chắc.

Lấy thêm ra hai viên để lôi kéo cao thủ, để khiến cho bọn họ tận tâm cống hiến sức lực cho nhà họ Tạ.

Lại lấy một viên cho mình, nói không chừng có thể phấn chấn hơn, trẻ lại hơn mười tuổi.

Còn lại năm viên, xem như bảo vật trấn nhà!

Tạ Hoàng Dương cảm thấy không bao lâu nữa thế lực của nhà họ Tạ sẽ leo lên một bậc thang, trở thành một dòng họ lớn tồn tại ở tỉnh thành!

Đêm nay, ông ta quyết định nói rõ ba lần với bên ngoài!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play