Kiều Thanh Nguyên khẽ đảo mắt nói: “Nếu như hôm nay Phượng Hoa có thể thành công đảm nhận vị trí chủ tịch tập đoàn nhà họ Kiều, vậy coi như tôi thua, tôi sẽ không để tâm đến những người phụ nữ khác xung quanh cậu, đồng ý cho Phượng Hoa trở thành người phụ nữ bên cạnh cậu.”

Kiều Ngọc Nghi cười khổ không thôi, chẳng qua nơi này không có chỗ cho ông ta nói chuyện, ông ta cũng không nhảy vào cuộc hội thoại.

Trần Gia Bảo vui mừng trong lòng, chỉ cần Kiều Thanh Nguyên không phản đối, đối với anh và Kiều Phượng Hoa thật sự là chuyện tốt, ít nhất sẽ không bị người trong nhà cô ngăn cản.

“Nhưng nếu cậu thua thì sao?”

Kiều Thanh Nguyên hỏi.

“Tôi sẽ không thua.”

Trần Gia Bảo tự tin cười, tiếp tục nói: “Nếu như tôi thua, ông muốn Trần Gia Bảo tôi làm gì cũng được.”

“Được, đây là chính miệng cậu nói.”

Kiều Thanh Nguyên vui mừng vỗ bàn một cái, vô cùng phấn khích: “Đến lúc đó đừng hối hận là được!”

Trần Gia Bảo bản lĩnh đầy mình, nếu có thể khiến cho anh mắc nợ nhà họ Kiều một lần, đối với nhà họ Kiều chỉ có lợi chứ không có hại. Đến lúc đó, dù cho Kiều Phượng Hoa không ngồi lên được vị trí chủ tịch tập đoàn nhà họ Kiều thì bọn họ cũng đều chiếm được lợi!



“Trần Gia Bảo tôi từ trước đến nay luôn đã nói là làm, vì vậy sẽ không hối hận.”

Trần Gia Bảo suy tính trong lòng.

“Tốt, tốt lắm!”

Kiều Thanh Nguyên liên tục hô, có thể thấy giờ phút này ông ta đang cực kỳ hưng phấn, nói tiếp: “Nếu đã như vậy, để tránh người khác nói tôi bắt nạt kẻ yếu, tôi có thể giao hai mươi lăm phần trăm cổ phần của tập đoàn nhà họ Kiều trong tay tôi cho Phượng Hoa phụ trách, như thế quyền cổ đông của Phượng Hoa sẽ vượt qua Toàn Tuấn, cậu thấy được không?”

“Quá tốt!”

Trần Gia Bảo gật đầu tán thưởng.

Ở bên cạnh, Hương Giang đang cố nén cười trong lòng, bởi vì cô biết rõ, Kiều Thanh Nguyên đánh cược với ông chủ nhất định sẽ thua!

Không lâu sau, Kiều Phượng Hoa đã thay xong quần áo từ trên tầng khoan thai đi xuống.

Nhất thời, ánh mắt Trần Gia Bảo sáng lên.

Kiều Phượng Hoa trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, khuôn mặt xinh đẹp, mặc một bộ đồ công sở màu trắng, cặp đùi tròn trịa trong đôi tất màu da càng làm cho đôi chân của cô trở nên thon dài, duyên dáng yêu kiều, dưới chân đi đôi cao gót màu trắng mười phân càng làm cho cô thêm phần khí chất.

Chỉ cần nhìn vào bộ trang phục này, đã thấy đúng chuẩn một nữ giám đốc xinh đẹp!



Kiều Phượng Hoa trước hết trộm liếc mắt về phía Trần Gia Bảo, chỉ thấy Trần Gia Bảo đang nhìn mình không chớp mắt, trong lòng tràn ngập vui sướng.

Khi ở trên tầng, cô ta tình cờ nghe được vụ cá cược giữa ông nội và Trần Gia Bảo, biết rằng bản thân bị đem ra cá cược, bị ông nội bán cho Trần Gia Bảo, nhưng cô ta vẫn sẵn lòng.

Kiều Phượng Hoa cố ý giả vờ như không hề biết chuyện này, nhưng mà vẫn không giấu được vẻ xấu hổ, đỏ mặt nói: “Ông nội, hôm nay để Gia Bảo đưa cháu đến tập đoàn là được.”

“Có Gia Bảo đi cùng cháu, trái lại ông già này vô cùng kỳ vọng.”

Kiều Thanh Nguyên cười ha hả, đối với đứa cháu gái này, ông ta cũng thật sự yêu mến.

“Ông Kiều, vậy ông gắng chờ xem, lần đặt cược đã định trước là ông thua rồi.”

Trần Gia Bảo tự tin cười.

Nhìn thấy điệu bộ Trần Gia Bảo đã có suy tính kỹ càng trong lòng, trong lòng Kiều Phượng Hoa vừa thẹn thùng vừa vui mừng, quay sang chào Kiều Ngọc Nghi, sau đó đi tới bên cạnh Trần Gia Bảo, chủ động khoác lấy tay anh.

Nhất thời, Trần Gia Bảo cảm thấy một mùi hương hoa lan rất dễ chịu, nhàn nhạt lướt qua, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai má Kiều Phượng Hoa ửng đỏ, trong mắt hiện lên vẻ ôn nhu dịu dàng.

Ngay sau đó, hai người cùng nhau bước ra ngoài, Hương Giang cũng đi theo sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play