“Tôi không biết.”

Phương Mặc Hàn lắc đầu, đột nhiên anh ta nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Trần Gia Bảo liền vội vàng giải thích: “Đừng hiểu lầm tôi, tôi thực sự không biết. Quỷ Y Môn tổng cộng có bốn gia tộc lớn mà nhà họ Phương tôi chỉ là một trong bốn gia tộc lớn đó. Đối với tôi và Phương Hòa Nhiên, trong nhà họ Phương, chúng tôi cũng chỉ là con cháu của chi thứ, ngay cả nhiều bí mật cốt lõi của nhà họ Phương tôi còn không biết, vì vậy tôi càng không thể biết được tình hình của ba gia tộc còn lại.”

Quỷ Y Môn có bốn gia tộc chính? Mà Phương Mặc Hàn và Phương Hòa Nhiên là kẻ đã gây ra rất nhiều rắc rối cho mình, chỉ là con cháu chi dưới của nhà họ Phương? Thế thì sức lực thực sự của Quỷ Y Môn đó đáng sợ đến mức nào?

Trần Gia Bảo đột nhiên cảm thấy bản thân có chút đau đầu liền đưa tay dụi dụi mắt rồi nói: “Nói chi tiết những điều mà anh biết đi, nếu anh giấu tôi chuyện gì, tôi bảo đảm một giây sau anh sẽ đi chầu Minh Phủ.”

Tim Phương Mặc Hàn run lên, anh ta không dám che giấu điều gì và tiết lộ tất cả những thông tin anh ta biết về Quỷ Y Môn cho Trần Gia Bảo.

Hóa ra Quỷ Y Môn là một tổ chức bí ẩn được lưu truyền từ xa xưa, nó luôn trùng tên với một tổ chức bí ẩn khác tên gọi là “Minh Phủ”, cái gọi là “Nếu trên đời không có quỷ thì Minh Phủ là trò cười?”, “quỷ”

ở đây ám chỉ “Quỷ Y Môn”.

Trong đó, Quỷ Y Môn có bốn gia tộc chính được chia thành: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, mà nhà họ Phương chính là ám chỉ “Chu Tước”.

“Trong bốn gia tộc lớn của Quỷ Y Môn, thực lực của gia tộc họ Phương chúng tôi chỉ đứng thứ ba. Trong đó, thực lực của gia tộc họ Vũ – “Huyền Vũ”

tương đương với thực lực của gia tộc họ Phương chúng tôi, còn thực lực của gia tộc họ Bạch – ‘Bạch Hổ’ và gia tộc Long- “Thanh Long”

mạnh không thể lường được.

Trần Gia Bảo, biệt thự hiện giờ anh ở chỉ là cứ điểm của nhà họ Phương của chúng tôi ở tỉnh lỵ, còn về tình hình của ba gia tộc khác của Quỷ Y Môn ở tỉnh lỵ, tôi thật sự không rõ.”

Phương Mặc Hàn một năm một mười xác nhận.



“Ồ? Anh thật sự là không rõ hay là anh cố ý che giấu?”

Trần Gia Bảo nói.

Phương Mặc Hàn rùng mình ngay lập tức và nhanh chóng cam đoan: “Tôi đảm bảo, tôi thực sự không biết rõ. Tôi chỉ là một con cháu chi dưới nhà họ Phương. Tôi không có quyền can thiệp vào nhiều bí mật cốt lõi, nhưng theo như tôi biết, ngoại trừ nhà họ Phương chúng tôi thì ba gia tộc khác nhất định cũng có cứ điểm ở tỉnh lỵ.”

Trần Gia Bảo khẽ cau mày nói: “Trong lời nói của anh điểm đáng ngờ. Quỷ Y Môn có tứ đại gia tộc, thế tại vì sao mà người nhà họ Phương lại luôn nhắm vào tôi, cố gắng giật lấy “Thiên Hành Cửu Châm”

mà tôi học được?”

Phương Mặc Hàn thành thật nói: “Bởi vì ngày trước chỉ có người nhà họ Phương mới biết anh biết “Thiên Hành Cửu Châm”.

Khi ở thành phố Hòa Bình, tôi đã từng ở bệnh viện xem qua kim pháp “Thiên Hành Cửu Châm”

và tình cờ bị nhà họ Phương chú ý, cho nên gia chủ của nhà họ Phương đã cử chúng tôi đến để giành lấy “Thiên Hành Cửu Châm”

của anh. Còn về phía người của ba gia tộc lớn kia trước hết họ vẫn chưa biết.”

Hóa ra là như vậy.

Trần Gia Bảo chợt tỉnh ngộ.

Quỷ Y Môn vốn dĩ bí ẩn khó lường rốt cuộc hôm nay cũng từ từ xé nát được tấm màn che phủ, thế nhưng tâm tình của Trần Gia Bảo lại càng trở nên xấu đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play