Lục Vệ Đông cười nói: “Các vị, những người vừa đi vào đều là bệnh nhân của bệnh viện trung tâm tỉnh, tổng cộng có 120 người, nội dung vòng thi thứ hai này là từng người chọn một bệnh nhân, sau đó rong thời gian ngắn nhất chuẩn đoán bệnh cho bệnh nhân, đồng thời viết ra phương pháp điều trị, cuối cùng, tôi và mấy người Phó viện trưởng Lữ sẽ căn cứ vào thời gian của mỗi người cùng với chuẩn đoán bệnh có chính xác hay không rồi tổng hợp lại cho điểm mọi người.”

Lời vừa nói ra làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc, thậm chí ngay cả mấy người Tần Ly Nguyệt cũng đều cảm thấy rất kỳ lạ.

Nguyên nhân rất đơn giản, tổng số người đến tham gia thi đấu lần này tính hết ra mới có 99 người, bây giờ lại có 120 bệnh nhân, căn bản là số lượng không tương đồng.

Chỉ có Trần Gia Bảo và Hứa Mỹ Hòa là có chút hiểu được.

Phản ứng của mọi người hoàn toàn nằm trong dự liệu của Lục Vệ Đông, ông ta cười ha hả nói: “Các vị chắc cũng đã phát hiện, số lượng bệnh nhân chênh lệch với số người dự thi, thật ra tiếp theo tôi sẽ nói quy tắc thứ hai.”

Còn có quy tắc thứ hai?

Tinh thần mọi người chấn động, rối rít nhìn về phía Lục Vệ Đông.

Lục Vệ Đông cười nói: “Trong thời gian ngắn nhất, sau khi các vị chuẩn đoán cho bệnh nhân xong có thể tiếp tục chọn điều trị cho bệnh nhân tiếp theo, bởi số lượng bệnh nhân có hạn, chỉ nhiều hơn 21 người, cho nên cuối cùng ai chuẩn đoán được số lượng nhiều bệnh nhân hơn, hơn nữa kết quả chuẩn đoán đều chính xác thì người đó sẽ được điểm tuyệt đối, đương nhiên, vì để công bằng nếu như các vị chuẩn đoán sai thì sẽ bị trừ số điểm tương ứng.”

Hóa ra là vậy.

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.

Trong thời gian có hạn, ai điều trị được nhiều bệnh nhân nhất thì người đó có thể thắng, có thể nói áp lực cạnh tranh trong lúc đó tương đối lớn.

Hơn nữa có kết quả vòng đầu để đối chiếu, Trần Gia Bảo, Đoàn Hạo, Hứa Mỹ Hòa, Lục Tuyết Kha không thể nghi ngờ là bốn người có kiến thức lý thuyết vững chắc nhất về Đông y, nhất là Trần Gia Bảo gần như đã vượt lên trên mọi người một bậc.



Muốn vượt qua bốn người bọn họ tuyệt đối là đã khó lại càng thêm khó.

Mọi người nghĩ đến đây thì vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.

Lục Vệ Đông mỉm cười nói: “Hiện tại vòng thi thứ hai bắt đầu, các vị có thể chọn bệnh nhân của mình rồi.”

Phải biết rằng bệnh tình mỗi người nặng nhẹ không giống nhau, càng sớm đi chọn thì không chỉ càng tiết kiệm thời gian, hơn nữa không chừng may mắn còn có thể chọn được người có bệnh tương đối nhẹ, từ đó thu được ưu thế lớn.

Cho nên Lục Vệ Đông vừa dứt lời thì mọi người đã xông lên tự chọn cho mình một người bệnh rồi.

“Mỹ Hòa, chúng ta cũng nhanh đi chọn bệnh nhân đi, nói cách khác thì vòng thi thứ hai này lại phải bại dưới tay Trần Gia Bảo mất, trận đầu đã làm Trần Gia Bảo chiếm hết cả hào quang, mình đây cũng không tin vòng thứ hai này còn bị thua bởi anh ta, hừ hừ, cứ chờ đó.”

Lục Tuyết Kha kéo tay Hứa Mỹ Hòa đi về phía bệnh nhân.

Hứa Mỹ Hòa thu hồi ánh mắt trên người Trần Gia Bảo, vừa đi theo đi theo Lục Tuyết Kha về phía trước vừa cười bất đắc dĩ.

Từ sau khi nghe được nội dung vòng thứ hai, cô đã biết vòng thi này chắc chắn Trần Gia Bảo đoạt được hạng nhất, bởi vì, lúc ở thành phố Minh Tề cô đã từng thi đấu như vậy với Trần Gia Bảo, nhưng mà kết quả cuối cùng là cô thất bại thảm hại!

Nhưng mà cô cũng không nói điều này với Lục Tuyết Kha, dù sao không thể đả kích nhiệt tình của bạn ấy được đúng không nào?

Phía bên kia, Đoàn Hạo hít sâu một hơi trong lòng cười lạnh thầm nói: ‘Vòng đầu chẳng qua chỉ là bất lợi nho nhỏ mà thôi, mình nhất định không thể chịu thua được, bây giờ chẳng qua chỉ kém Trần Gia Bảo 10 điểm thôi, chênh lệch không phải quá lớn, vòng thứ hai này mình nhất định sẽ đoạt điểm về, cuối cùng đoạt thắng lợi ở vòng thứ ba!”

Nghĩ đến đây trong lòng Đoàn Hạo đã bình tĩnh hơn nhiều, hai mắt quét một vòng trên đông đảo bệnh nhân, trong nháy mắt khóa được bệnh nhân bản thân anh ta muốn khám và chữa bệnh, sau đó cất bước đi đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play