Sau khi Lục Vệ Đông thấy dáng vẻ hờ hững của Trần Gia Bảo, trong lòng âm thầm gật đầu, rồi lập tức hít sâu một hơi, ho nhẹ hai tiếng, nhìn tờ giấy ghi điểm trên tay sau đó bắt đầu đọc: “Hồ Bân: 71 điểm, Lương Giang: 73 điểm, Tấn An: 73 điểm…”

Từng cái tên và điểm được đọc ra từ trong miệng Lục Vệ Đông, điểm cao có thấp có, thấp nhất là 65 điểm, cao nhất là 91 điểm, đến cuối cùng chỉ còn Trần Gia Bảo, Hứa Mỹ Hòa, Lục Tuyết Kha cùng Đoàn Hạo là bốn người chưa đọc đến tên.

Đột nhiên, Lục Vệ Đông cười tuyên bố: “Lục Tuyết Kha: 99 điểm.”

Mọi người lập tức ồ lên, bởi vì Lục Tuyết Kha được 99 điểm đã là điểm cao nhất toàn trường cho đến bây giờ.

Lục Tuyết Kha thì âm thầm bĩu môi, trong lòng cực kỳ không vui, dù sao thì cũng không phải điểm tối đa đúng không?

Lục Vệ Đông dừng một chút tiếp tục nói: “Hứa Mỹ Hòa: 100 điểm.”

Mọi người lại tiếp tục ồ lên, trong đó có không ít người không biết Hứa Mỹ Hòa, nhưng sau khi nghe người bên cạnh giải thích biết Hứa Mỹ Hòa là truyền nhân của gia tộc Đông y trăm năm thì đầu tiên là líu lưỡi không ngừng sau đó cũng thấy thoải mái trong lòng.

Dù sao, người có tên, cây có bóng, tên tuổi của thế gia Đông y trăm năm còn hơn cả Lục Vệ Đông là Hội trưởng hiệp hội Đông y tỉnh, mà sau khi Hứa Mỹ Hòa nổi danh thì y thuật cao siêu cũng là hợp tình hợp lý.

Thậm chí không ít người đã coi Hứa Mỹ Hòa trở thành người đoạt giải quán quân của cuộc thi Đông y lần này rồi.

“Mỹ Hòa, quả nhiên là cậu hơn tớ một bậc, vậy mà đạt điểm tối đa toàn trường, hì hì.”

Lục Tuyết Kha cười nói không chút đố kỵ nào, chỉ có vui vẻ phát ra từ trong lòng.

Hứa Mỹ Hòa cười cười, trong lúc lơ đãng nhìn về phía Trần Gia Bảo, chỉ thấy sắc mặt Trần Gia Bảo bình thản, trong lòng mơ hồ có chút mất mát.

Còn chưa đợi mọi người tiêu hóa xong tin này, Lục Vệ Đông lần thứ hai tuyên bố: “Đoàn Hạo: 100 điểm.”

Khóe miệng Đoàn Hạo nhếch lên nụ cười, không có chút ngoài ý muốn nào.

Mọi người lần thứ hai khiếp sợ, thậm chí còn càng khiếp sợ hơn so với lúc trước nghe được điểm của Lục Tuyết Kha và Hứa Mỹ Hòa.



Dù sao, Lục Tuyết Kha cũng là cháu nội của Hội trưởng Lục, Hứa Mỹ Hòa là truyền nhân của thế gia Đông y trăm năm, đều coi như là hậu nhân của gia đình có tiếng là học giỏi, điểm cao đến đâu cũng có thể hiểu được.

Nhưng một người không tên tuổi như Đoàn Hạo lại có thể đạt điểm tuyệt đối như Hứa Mỹ Hòa, chỉ bằng điểm này thì Đoàn Hạo cũng đã là con ngựa ô của lần thi đấu Đông y này rồi.

Hứa Mỹ Hòa, Đoàn Hạo và Lục Tuyết Kha, dường như mọi người đã tiên đoán được quán quân cuối cùng sẽ là một trong ba người này rồi.

Lục Tuyết Kha tò mò liếc nhìn Đoàn Hạo, kinh ngạc nói: “Mỹ Hòa, vậy mà anh ta cũng đạt điểm tuyệt đối giống như cậu kìa, nhưng mà lạ ở chỗ thế mà tớ hoàn toàn chưa bao giờ gặp qua anh ta.”

“Thế gian rộng lớn, người tài ba dị sĩ ở nhiều nơi, cũng không phải là không hiểu được, so với Đoàn Hạo thì tớ quan tâm điểm của Trần Gia Bảo hơn.”

Hứa Mỹ Hòa thản nhiên nói.

Lục Tuyết Kha cũng phản ứng lại, hiện tại chỉ còn lại một người cuối cùng chưa công bố điểm, đó chính là Trần Gia Bảo.

Hiển nhiên, Lục Vệ Đông đặt điểm của Trần Gia Bảo ở sau cùng thì không phải điểm cực cao chính là điểm cực thấp!

“Lẽ nào, Trần Gia Bảo cũng đạt điểm tuyệt đối?”

Trong lòng mọi người sôi nổi suy đoán như vậy, mà đối với người hiểu được Trần Gia Bảo mà nói thì 100 điểm đối với Trần Gia Bảo là tiêu chuẩn bình thường.

“Xem ra chắc anh Gia Bảo cũng đạt điểm tuyệt đối rồi.”

Tần Ly Nguyệt tự nhiên cười nói.

Lục Bảo Ngọc cũng gật đầu công nhận.

Đột nhiên, Lục Hán Dương cười lạnh nói: “Cho dù Trần Gia Bảo có được điểm tuyệt đối thì mấy người cũng đừng quên việc anh ta là người cuối cùng nộp bài thi, nhìn vào thời gian thì anh ta cũng đã bị bại bởi Đoàn Hạo và Hứa Mỹ Hòa rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play