Lời vừa nói ra, sắc mặt Liệu Thành Phùng và Đàm Minh Y khẽ thay đổi.

“Đáng tiếc, cậu đã không còn cơ hội này nữa.”

Khuôn mặt Liệu Thành Phùng nghiêm nghị, trong mắt sát ý không hề che dấu.

Ngay sau đó, anh ta khẽ quát một tiếng, cầm kiếm bắt đầu ra chiêu cuối cùng.

Chỉ thấy khí thế quanh người Liệu Thành Phùng lên đến đỉnh điểm, hàn quang của trường kiếm Thu Thủy bắn ra bốn phía, ngay sau đó, mũi kiếm dựng lên đi về phía Trần Gia Bảo.

Mũi kiếm kinh thiên động địa, chỉ còn lại sống và chết!

Lục Bảo Ngọc lập tức hô lên một tiếng, đôi mắt đen nhánh mở to ra, vừa lo lắng vừa sợ hãi.

Trần Gia Bảo bị kiếm khí của Liệu Thành Phùng khóa chặt, đột nhiên sinh ra cảm giác tim đập nhanh, nhưng anh vẫn không sợ, chân nguyên trong cơ thể điên cuồng chuyển động, quần áo trên người cũng bay phất phới, sau đó quát to: “Hôm nay tôi sẽ dùng Kiếm Tiên Di Chiêu để phá một chiêu toàn lực của cường giả truyền kỳ như anh, trảm Nhân Kiếm!”

Trần Gia Bảo hét lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể đã hoàn toàn di chuyển đến đầu ngón tay, ngón tay đang trống rỗng lập tức xuất hiện kiếm màu đỏ dài ba thước, xung quanh thân kiếm dường như có lôi điện quấn quanh, phía trên tản ra hơi thở hoảng sợ cuồng bạo, ngay sau đó, Trần Gia Bảo nhảy lên, dùng quang kiếm màu đỏ toàn lực chém về phía kiếm của Liệu Thành Phùng!

“Kiếm Tiên Di Chiêu?”

Liệu Thành Phùng khẽ nhíu mày, ngay sau đó khinh thường cười nói: “Đừng nói đến chuyện cậu đang phô trương thanh thế, cho dù thật sự là Kiếm Tiên Di Chiêu thật thì thực lực chênh lệch lớn như vậy, cậu vẫn không thể chống đỡ nổi một chiêu này đâu, Trần Gia Bảo, cậu yên tâm chịu chết đi!”

Liệu Thành Phùng quát nhẹ một tiếng, tốc độ nhanh hơn, chiêu thức cũng càng thêm mãnh liệt!

Ngay sau đó, kiếm màu đỏ chạm nhau với trường kiếm Thu Thủy!



Chỉ nghe thấy một tiếng ầm mãnh liệt truyền đến, toàn bộ núi Hồng Lĩnh dường như đều rung lên, đồng thời một cổ năng lượng cuồng bạo quét lấy bốn phía, bao quanh Trần Gia Bảo và Liệu Thành Phùng.

Lục Bảo Ngọc và Đàm Minh Y bị loại kình khí này làm cho quần áo bay phấp phới, thậm chí ngay cả đôi mắt cũng không mở được, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

Ngay sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng kêu, Trần Gia Bảo bay ngược về phía sau, quần áo rách tung toé, phun một ngụm máu tươi trên không trung.

Lục Bảo Ngọc hô một tiếng, không kịp nghĩ nhiều đã vội vàng nhảy lên đón lấy Trần Gia Bảo vào trong ngực trên không trung, bất chấp việc quần áo bị máu tươi của Trần Gia Bảo nhiễm hồng, vừa xuống mặt đất đã lo lắng hỏi: “Trần Gia Bảo, anh sao rồi?”

Uy lực trong mũi kiếm cuối cùng của Liệu Thành Phùng thậm chí vượt qua sức tưởng tượng của Lục Bảo Ngọc, tuyệt đối không phải những cường giả cấp tông sư có thể ngăn cản.

Mà Trần Gia Bảo phải trực tiếp đón lấy một chiêu toàn lực của Liệu Thành Phùng, chấp nhận áp lực, chịu đựng quá mức.

“Dưới tình huống như vậy, Trần Gia Bảo chắc chắn đã bị trọng thương, thậm chí… Thậm chí lúc nào cũng có thể ngã xuống ở nơi nguy hiểm này.”

Lục Bảo Ngọc nghĩ đến đây, vẻ mặt tràn ngập nôn nóng và lo lắng.

Không chỉ Lục Bảo Ngọc, mà Đàm Minh Y và bốn người phụ nữ mặc đồ trắng cũng nghĩ vậy, cũng có suy nghĩ rằng Trần Gia Bảo tuyệt đối sẽ chết dưới nhát kiếm khủng khiếp này của Liệu Thành Phùng.

Nhưng chuyện lại nằm ngoài dự kiến của hai cô ta.

Trần Gia Bảo lắc lắc tay, ý bảo mình không sao, sau đó, giãy giụa từ trong ngực Lục Bảo Ngọc rồi đứng lên, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, khóe môi vẫn còn máu tươi, nhưng sống lưng lại thẳng tắp, sự kiêu ngạo nơi lông mày chưa từng giảm bớt, nói: “Tôi không sao, chỉ là một kiếm thôi, không lấy được mạng của Trần Gia Bảo này đâu.”

Lời vừa nói ra, khuôn mặt Lục Bảo Ngọc, Đàm Minh Y và những người kia đều lộ vẻ khiếp sợ.

Giống như để xác minh lời nói Trần Gia Bảo, khí kình cuồng bạo quét qua núi toàn bộ Hồng Lĩnh đã hoàn toàn tiêu tán, hiện trường bây giờ rất hỗn loạn, bên trong hình thành một hố rất lớn, giống như do thiên thạch tạo thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play