Con mắt Hà Trung Sơn hơi chuyển động, cười nói: “Hướng nói của lời này sai rồi, mặc dù công chúa nhà họ Tạ xinh đẹp vô đối nhưng xung quanh chúng ta cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp, Thanh Nhã còn có Thanh Hà cũng đều là các cô gái xinh đẹp số một, cũng chưa chắc kém hơn so với cô ấy.”

Chu Linh Hoa và Tần Thanh Nhã lập tức cười khẽ.

Đương nhiên trước kia hai cô cũng không có cảm xúc gì nhưng bởi vì Tạ Cẩm Tú vô cùng ưu tú, ưu tú khiến cho hai cô chỉ có thể ngước nhìn, không có xuất hiện tình trạng ghen tỵ.

“Đúng đúng đúng, nhìn tôi, không nên nói những lời này, tôi tự phạt một ly.” Lý Thanh Phong bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Mấy người bọn họ phối hợp nói chuyện, hoàn toàn coi Trần Gia Bảo là không khí.

Lâm Thanh Hà áy náy nhìn về phía Trần Gia Bảo, khẽ nói: “Anh Bảo, nếu không chúng ta về đi?”

Trần Gia Bảo cười cười, đang chuẩn bị nói chuyện.

Bỗng nhiên Hà Trung Sơn không có ý tốt nhìn về phía Trần Gia Bảo, cười nói: “Người anh em này, nhìn thấy anh có chút lạ mắt, không biết nên gọi như thế nào, với lại anh đang làm việc ở đâu?”

Trần Gia Bảo để trà thơm cầm trong tay xuống, nói ra: “Tôi tên Trần Gia Bảo, làm người phục vụ cho tiệm của dì Thanh Hà.”

Nhóm người Triệu Minh Quân khinh bỉ chê giễu.

“Hóa ra là người phục vụ, ừm, nghề nghiệp này cũng không tồi, cùng với cậu Trần đây thực sự là… Thật sự là không có gì thích hợp bằng.” Vẻ khinh bỉ của Hà Trung Sơn hiện rõ lên mặt.

Sắc mặt Lâm Thanh Hà thay đổi, tức giận nói: “Hà Trung Sơn, anh nói những lời này là có ý gì?”

“Không có ý gì chính là không có ý gì, chỉ là không nghĩ tới, anh ta ta là người phục vụ mà thôi.” Hà Trung Sơn cười xin lỗi, nhưng nhìn dáng vẻ của anh ta đâu có giống như muốn nói xin lỗi?



Chu Linh Hoa thì khỏi phải nói rồi, bây giờ cô đang cảm thấy cực kì thoải mái.

Đồ kém cỏi thối tha, cho anh tiếp tục giả bộ đấy!

Đột nhiên, “loảng xoảng” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, hai người đàn ông đi đến, trên người còn tản ra mùi rượu.

Lại là Bảy Xà và nam đầu trọc mà hôm trước Trần Gia Bảo đã đụng phải ở cửa hàng.

Bởi vì Trần Gia Bảo và Lâm Thanh Hà đưa lưng về phía hai người, cho nên bọn họ cũng không nhận ra Trần Gia Bảo có đến.

Hà Trung Sơn đứng lên, cau mày nói ra: “Hai người này, có phải các người đi nhầm phòng hay không?”

Đích thật là Bảy Xà đi nhầm phòng, đang chuẩn bị đi ra nhưng sau đó lại nhìn thấy Tần Thanh Nhã và Chu Linh Hoa thì không che giấu dục vọng nóng rực trong lòng một chút nào, đâm lao phải theo lao nói: “Cô gái nhỏ, anh cả của chúng tôi coi trọng cô, muốn cô uống chén rượu với anh cả của chúng tôi, thấy thế nào?”

Sắc mặt nhóm ba người Hà Trung Sơn và Triệu Minh Quân lập tức thay đổi, Chu Linh Hoa và Tần Thanh Nhã là bạn gái của bọn họ, hiện tại lại bị đào góc tường ở ngay trước mặt bọn họ, chỉ cần là đàn ông thì không thể chịu đựng được.

Sắc mặt Chu Linh Hoa và Tần Thanh Nhã cũng thay đổi.

Vẻ mặt Hà Trung Sơn bắt đầu lo lắng, nói: “Hai người này, chúng tôi thế nhưng là người mà các người không thể đắc tội được, nếu như hai người lập tức rời khỏi nơi này thì tôi có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra, nếu không…”

Bảy Xà âm trầm cười lạnh nói: “Con mẹ nó, lại dám uy hiếp bố mày à, tao cho mày biết, hôm nay không cho cô gái này đi uống rượu với anh cả của tao, thì hôm nay bọn mày ai cũng đừng nghĩ rời khỏi chỗ này.”

Triệu Minh Quân là đội trưởng đội bóng, tính tình là nóng nảy nhất, anh ta vẫn luôn có tình cảm với Tần Thanh Nhã, lúc này thấy nữ thần bị vũ nhục thì làm sao mà nhịn được? Anh ta lập tức đạp mạnh một cái, đạp Bảy Xà ngã trên mặt đất, mắng: “Mẹ nó, thật sự là muốn ăn đòn!”

Hà Trung Sơn và Lý Thanh Phong thấy vậy cũng không khách khí mà nhao nhao nhảy vào đánh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play