“Thiên Trúc Viện, tên không tệ, điềm báo cũng thật không tệ.” Trần Gia Bảo cười nói: “Làm phiền cậu rồi.”

“Nên mà, nên mà.” Vũ Văn khách sáo lại đôi câu, lại dẫn đám người Khương Ngọc, Hồng Yến Nhi đi phòng khác.

Đám người Hồng Yến Nhi và Ngô Thanh trước khi đi, không hẹn mà cùng quay lại hướng của Trần Gia Bảo nhìn một cái, trong ánh mắt đều có thâm ý.

Trần Gia Bảo đi vào trong resort nhỏ, chỉ thấy hoàn cảnh trong sân thanh tịnh và đẹp đẽ, trong góc trồng mấy bụi hoa hồng, đong đưa theo gió ở trong núi, diễm lệ, nhiều tư thế.

Anh gật đầu một cái, trong lòng rất hài lòng, sau khi đẩy ra cửa hiên đi vào, chỉ thấy bên trong căn phòng quét dọn rất sạch sẽ, máy điều hòa không khí, máy lọc nước, máy vi tính vân vâng cái gì cần có cũng đều có.

Trần Gia Bảo còn không biết, căn Thiên Trúc Viện này, dưới tình huống bình thường chỉ có con cháu nhà họ Vũ mới có thể vào ở, bởi vì ở bên ngoài bậc thang Trần Gia Bảo bộc lộ ra một phần y thuật, Vũ Văn cho rằng dùng y thuật của Trần Gia Bảo, sau này nhất định có thể nổi danh toàn bộ giới Đông y Việt Nam, cho nên lấy lòng với Trần Gia Bảo, hết sức quan tâm Trần Gia Bảo, mới đem Thiên Trúc Viện sắp xếp cho Trần Gia Bảo.

Còn như đám người Khương Ngọc, Hồng Yến Nhi, thì cho ở phòng cho khác hết sức bình thường, không được hưởng thụ điều kiện tốt như anh, chớ nói chi là còn có một resort nhỏ.

Nhưng mà, nếu để cho Vũ Văn biết, Trần Gia Bảo đã tạo thành thế như nước với lửa Quỷ Y Môn bọn họ, không biết sẽ có biểu cảm gì?



“Quỷ Y Môn có bốn gia tộc lớn là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ, tôi với nhà họ Phương của ‘Chu Tước’ đã là kẻ thù một mất một còn. Mà trước đây theo phản ứng của Vũ Quang Bình và Vũ Văn, nhà họ Vũ được gọi là ‘Huyền Vũ’, dường như họ vẫn không biết mâu thuẫn của tôi với nhà họ Phương.

Nhưng cũng có thể hiểu được, nhà họ Phương gây phiền phức cho tôi là để có được nửa quyển ‘Thiên Hành Cửu Châm’ trên người tôi, đương nhiên không muốn để lộ tin tức, từ đó bị ba gia tộc lớn còn lại giáng đón phủ đầu. Nói vậy, hiện tại tôi cũng được coi như khá an toàn ở núi Vụ Ẩn, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng cấp cao nhà họ Vũ biết thân phận của tôi. Tuy nhà họ Vũ xếp thứ nhất trong bốn gia tộc lớn của Quỷ Y Môn, nhưng một gia tộc giấu kín đã truyền thừa gần ngàn năm như vậy tuyệt đối có nội tình vững chắc, không thể lơ là cảnh giác.”

Trần Gia Bảo ngồi ở trước bàn máy tính, vừa rót một ly trà xanh nóng bốc hơi cho mình, vừa suy nghĩ về hành động tiếp theo.

“Bây giờ chuyện quan trọng nhất là tham gia giải thi đấu Đông y của nhà họ Vũ đạt giải quán quân, không những có thể đạt được giải thưởng lớn, mà còn có thể thu hút sự quan tâm. Nếu như Lưu Ly cũng ở đây, chắc chắn sẽ chủ động liên lạc với tôi, nếu chỉ muốn che giấu thân phận, vậy tuyệt đối sẽ không thi triển ‘Thiên Hành Cửu Châm’ trong giải thi đấu Đông y.

Nếu không, cho dù cấp cao nhà họ Vũ không biết thân phận của tôi, cho dù chỉ để có được nửa quyển ‘Thiên Hành Cửu Châm’, cũng sẽ ra tay cướp đoạt. Đến lúc đó, tôi đã trở thành mục tiêu công kích, sẽ đối mặt tình huống vô cùng nguy hiểm, nói không chừng người của cả núi núi Vụ Ẩn đều sẽ trở thành kẻ thù của tôi. Lưu Ly à Lưu Ly, cô thật sự đã ra đề khó cho tôi rồi, nếu tìm thấy cô, tôi nhất định phải trừng phạt cô, ừm, đánh mông là được.”

Trần Gia Bảo khẽ cười mộ tiếng, tâm trạng trở nên vui vẻ, nếu Lưu Ly từ biệt trước lúc đi, cùng anh đến tỉnh Trung Thiên, thì anh sẽ không giống như bây giờ, có nhiều sự kiêng dè như vậy?

Tuy với thực lực của Lưu Ly, trước khi anh đánh mông Lưu Ly thì đã bị Lưu Ly dùng một chiêu giết chết, nhưng bây giờ Lưu Ly cũng không có ở đây, bốc phét một chút rồi tính sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play