Đôi mắt Hứa Mỹ Hòa trợn to, cô ta hiếu kỳ dò xét Trần Gia Bảo.
Lý Vũ Minh đứng bên cạnh đó, trong lòng không khỏi ghen ghét.
Hứa Thành Sâm kinh ngạc nói: “Cậu Trần, ý của cậu là gì? Chẳng lẽ cậu muốn dùng Thanh Ngọc Chi để đổi lấy Hỏa Tinh Thảo?”
Trần Gia Bảo còn chưa nói xong thì đôi mắt Hứa Quân Bình đảo một
vòng: “So với Thanh Ngọc Chi thì Hỏa Tinh Thảo quý hơn rất nhiều. Nếu
như cậu Trần muốn đổi lấy Hỏa Tinh Thảo thì ít nhất phải bỏ thêm 10 tỷ
đồng nữa mới được.”
Hứa Thành Sâm ném cho Hứa Quân Bình một cái ánh mắt tán thưởng, đối
với ông ta mà nói, hiệu quả của Thanh Ngọc Chi không kém Hỏa Tinh Thảo
là bao, đều có thể kéo dài được tuổi thọ. Nếu như Trần Gia Bảo dùng 10
tỷ đồng cùng với Thanh Ngọc Chi để đổi lấy Hỏa Tinh Thảo thì không hẳn
là không được.
Trần Gia Bảo chậm rãi lắc đầu, hai cha con Hứa Thành Sâm thất vọng nhưng sau đó Trần Gia Bảo lại cho họ một bất ngờ.
“Nhà họ Hứa là gia tộc có lịch sử đông y gần trăm năm, am hiểu nhất
chính là Đông y. Như vậy đi, tôi sẽ tỷ thí Y học với bên ông, ai thắng
hai trong ba ván trước thì bên đó sẽ thắng. Nếu tôi thua thì tôi sẽ đưa
Thanh Ngọc Chi cho bên ông còn nếu bên ông thua thì Hỏa Tinh Thảo sẽ là
của tôi. Thế nào?” Trần Gia Bảo đề nghị, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý. Điều kiện như vậy, anh chắc chắn nhà họ Hứa sẽ đồng ý.
Trong lòng Hứa Mỹ Hòa chấn kinh, cô ta hoài nghi nhìn Trần Gia Bảo,
không biết hắn có uống lộn thuốc hay không. Hắn ta biết rõ nhà họ Hứa là một gia tộc có lịch sử Đông y trải dài gần trăm năm mà còn dám so tài y học với nhà họ Hứa. Chẳng lẽ vì có được Hỏa Tinh Thảo bằng mọi cách nên hắn phát điên?
“Cậu Trần, cậu nhất định muốn tỷ thí y học với bên tôi? Nếu như thua
thì cậu không được nuốt lời đâu đấy.” Hứa Thành Sâm hoài nghi.
Trần Gia Bảo tự tin nói: “Phong cách làm việc của tôi, lời nào đã nói thì nhất định sẽ thực hiện đúng như vậy, tuyệt đối không nuốt lời!”
Hứa Thành Sâm và Hứa Quân Bình nhìn nhau, trong mắt họ đã biết được ý nghĩ của đối phương.
“Được thôi, vụ cá cược này, nhà họ Hứa chúng tôi đồng ý.” Hứa Quân
Bình nói: “Nhưng mà Hỏa Tinh Thảo quý hơn Thanh Ngọc Chi, tiền đặt cuộc
như vậy thật không công bằng. Nếu như nhà họ Hứa chúng tôi thắng thì cậu không những phải đưa ra Thanh Ngọc Chi mà còn phải kèm theo cả 10 tỷ
đồng nữa.”
Trần Gia Bảo khẽ nhíu mày, anh nghĩ không ra Hứa Quân Bình là một con người tham lam đến như vậy. Nhưng là trả lời cho câu nói của Hứa Quân
Bình, Trần Gia Bảo ra thêm một điều kiện nữa: “Có thể, nhưng đổi lại nếu tôi thắng thì tôi không chỉ lấy đi Hỏa Tinh Thảo mà tôi còn tùy ý lựa
chọn dược liệu ở trong nhà kho nhà họ Hứa các ông.”
“Nói là làm!”
Trong lòng hai bố con nhà họ Hứa kích động. Cả hai đều thấy được sự vui vẻ trong mắt của người kia.
Bọn họ cực kỳ tin tưởng vào tài năng y học của mình. Trận tỉ thí giữa Trần Gia Bảo với bọn hắn mà nói, quả thực là múa rìu qua mặt thợ, không biết lượng sức mình.
Đừng nói là hai cha con nhà họ Hứa mà ngay cả Hứa Mỹ Hòa nếu ứng chiến thì vẫn có thể dễ dàng chiến thắng Trần Gia Bảo.
Đến lúc đó không chỉ Thanh Ngọc Chi nằm trong tay nhà họ Hứa mà bọn
họ còn kiếm lời được 10 tỷ đồng. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy kiếm tiền
thật dễ dàng.
“Nực cười, thật sự là buồn cười nha, Mỹ Hòa, cô thấy người này cuồng
vọng không, dám cùng nhà họ Hứa so tài Y học. Thành phố Minh Tế của
chúng ta sao lại xuất hiện một tên đần như hắn ta chứ?” Lý Vũ Minh cười
mỉa mai.
Hứa Mỹ Hòa khẽ nhíu mày, cô ta cảm thấy Lý Vũ Minh có chút vô duyên.
Trần Gia Bảo nhìn về phía Lý Vũ Minh, anh đột nhiên hỏi: “Mày cũng là người của nhà họ Hứa?”
Lý Vũ Minh cười một cách ngạo nghễ, khinh bỉ nói: “Tao tên là Lý Vũ Minh là người của nhà họ Lý.”
“Nhà họ Lý? Mày có quan hệ như thế nào với Lý Đức Trung?” Trong mắt Trần Gia Bảo lóe lên một cái rồi biến mất.
“Đó là anh trai của tao, thế nào, mày sợ? Biết điều thì mua giao ra
Thanh Ngọc Chi, mau chóng rời khỏi nhà họ Hứa.” Lý Minh Ngọc càng lúc
càng đắc ý, hắn ta còn tưởng rằng Trần Gia Bảo sợ hãi khi nghe thấy tên
của anh trai mình.
Trong lòng Trần Gia Bảo cười lạnh, anh đột nhiên nói: “Thế này đi,
tao với mày đánh cược, nếu như nhà họ Hứa thắng thì tao đưa cho mày 35
tỷ đồng còn nếu tao thắng thì mày phải nôn ra 35 tỷ đồng, có được
không?”
“Trần Gia Bảo, anh nhiều tiền đến phát điên rồi đúng không?” Hứa Mỹ
Hòa chấn kinh, cô ta là một người khá lương thiện, cô ta vội vàng ra
hiệu cho Trần Gia Bảo dừng lại nhưng anh không quan tâm lời nói của cô
ta.
Lý Vũ Minh vui vẻ, hắn ta chỉ sợ Trần Gia Bảo đổi ý liền vội vàng gật đầu đồng ý, nói: “Được thôi, đây là mày nói đấy, đến lúc đó thì mày
đừng có chơi bài chuồn.”
35 tỷ đồng, đó là số tiền mà hắn có thể mua được một chiếc xe
Rolls-Royce phiên bản giới hạn, số tiền còn lại hắn có thể tiêu trong
một thời gian rất dài.
Lý Vũ Minh cực kỳ hưng phấn, đến nỗi thua? Không bao giờ có chuyện
này xảy ra. Ông cụ nhà họ Hứa được coi là ngôi sao trong giới đông y,
làm sao có thể thua Trần Gia Bảo?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT