Nói đến cuối cùng, Liễu Ngọc Phi quay lại nhìn Trần Gia Bảo bằng ánh mắt áy náy, tại bữa tiệc hôm nay, Trần Gia Bảo tuyệt đối sẽ tỏa sáng ra bốn phía, sẽ có rất nhiều người chú ý đến anh, mà cô ta là phụ nữ của Trần Gia Bảo, tại bữa tiệc quan trọng như vậy, lại không thể ở bên cạnh anh, điều này làm cho cô ta có cảm giác tội lỗi.

Trần Gia Bảo mỉm cười ấm áp, nói: “Tuy rằng tôi rất muốn lấy thân phận đội trưởng ra lệnh cho cô đi dự bữa tiệc, thế nhưng tôi biết, lấy nhiệm vụ đặt lên trên hết là tính cách của cô, nếu như cưỡng ép cô phải tham gia bữa tiệc, cho dù cô có đi cũng sẽ không yên lòng, hơn nữa sau này bữa tiệc như hôm nay còn có rất nhiều cơ hội bù đắp, cho nên, tôi chỉ có thể đồng ý với cô, lúc thực hiện nhiệm vụ chú ý an toàn, nếu như gặp Takashima Seira, nhớ tới chuyện đầu tiên là phải thông báo ngay cho tôi.”

“Gia Bảo, cám ơn anh! Trong hai mắt Liễu Ngọc Phi hiện lên tia vui mừng, bước nhanh tiến lên ôm lấy Trần Gia Bảo, sau đó đặt đôi môi thơm lên má anh, rồi mới lập tức xoay người rời đi.

Trong lòng Ngụy Nhã Huyên âm thầm mừng rỡ, Liễu Ngọc Phi đi làm nhiệm vụ, Hàn Đông Vy thì phải vội vàng thu mua tài sản của nhà họ Hoàng và những gia tộc lớn, vậy chẳng phải cô ta đã trở thành cô gái duy nhất bên cạnh Trần Gia Bảo trong tối nay sao?

Nhưng mà, còn không đợi vui vẻ bao lâu, đột nhiên cô ta nhận được một cuộc điện thoại bí mật, sắc mặt hơi biến đổi, nhìn Trần Gia Bảo sau đó lén lút lẻn vào trong sân sau gọi điện thoại, đến khi cô ta trở về, vẻ mặt có chút phức tạp, giọng điệu úp mở nói: “Gia Bảo, đột nhiên tôi có chuyện cần ra ngoài một chuyến, chờ giải quyết xong tôi sẽ trực tiếp đi dự tiệc, anh không cần đợi tôi trở về.”

Trần Gia Bảo nhận thấy Ngụy Nhã Huyên có chuyện giấu mình, thế nhưng anh không hỏi nhiều, nếu Ngụy Nhã Huyên thật sự muốn nói cho anh biết, thì chắc chắn sớm muộn gì cũng sẽ chủ động nói ra, cho nên gật đầu cười nói: “Được.”

Sắc mặt Ngụy Nhã Huyên càng thêm phức tạp, cô ta xoay người vội vàng rời đi.

Lúc này, trong phòng khách lớn như vậy, chỉ còn lại một mình Trần Gia Bảo.



Anh thay quần áo xong, đi gặp Hàn Đông Vy và Ngụy Phong Lăng để bàn bạc một số chi tiết, sau đó tự mình lái xe đi tới địa điểm tổ chức bữa tiệc – Khách sạn Phú Yên!

Địa chỉ khách sạn được nhà họ Hoàng lựa chọn vô cùng đặc biệt, Phú Yên, phú quý và bình yên, từ tên gọi cũng có thể thấy được lúc này nhà họ Hoàng đang thấp thỏm, lo lắng, cho nên chọn một cái tên may mắn, hy vọng có thể được may mắn như tên của khách sạn này.

Giờ phút này, tại khách sạn Phú Yên, ở trong sảnh lớn của bữa tiệc được trang trí lộng lẫy đã tập trung không ít người đứng đầu và con cái của các gia tộc lớn, tất cả bọn họ đều hy vọng có thể xuất hiện trước mặt Trần Gia Bảo, nói không chừng được anh Trần để ý, còn có thể bay lên cành cây biến thành phượng hoàng.

Tại bàn tráng miệng trong sảnh lớn bữa tiệc, ba người Thượng Tiếu Vi, Nhậm Mộng Vũ và Cao Triết đều đứng đó.

Nhậm Mộng Vũ nói chuyện cùng Thượng Tiếu Vi, chỉ là giữa lông mày cô ta hiện lên một tia ưu sầu, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra, cô ta đang cố gắng cười.

Thượng Tiếu Vi hơi trầm mặc, đột nhiên nói: “Mộng Vũ, có phải cô vẫn còn lo lắng cho bố cô không?”

Nhậm Mộng Vũ thở dài, nói: “Tuy rằng tôi chưa từng gặp anh Trần, thế nhưng nghe nói anh ấy luôn luôn nghiêm khắc, hơn nữa ra tay lại vô cùng dứt khoát, nhà họ Nhậm chúng tôi từng cử một tông sư cường giả đi đối phó anh ấy, chờ đến khi bữa tiệc bắt đầu, cũng không biết anh Trần sẽ đối xử với nhà họ Nhậm chúng tôi như thế nào, hy vọng tốt nhất là anh ấy sẽ không đuổi tận giết tuyệt.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play