Trần Gia Bảo có phần kinh ngạc, không nhịn được coi trọng Cao Triết hơn một chút.

Cao Triết đỏ bừng mặt lên, tràn đầy kiêu ngạo, nói: “Có công bằng hay không là do tôi quyết định, hiện tại hai chọn một, không, là ba chọn một, hoặc là cô rời khỏi Trần Gia Bảo, hoặc là tôi đến nhà họ Bạch gọi người tới đối phó anh ta, hoặc là Trần Gia Bảo đấu bi-a với tôi.

Nhìn chung, xem ra đối với Trần Gia Bảo hiện tại, chuyện có lợi nhất vẫn là đấu một trận bi-a với tôi, Tiếu Vi, không phải cô muốn chọn để tôi gọi điện thoại cho nhà họ Bạch chứ?”

Cao Triết nói xong còn lấy điện thoại ra lắc lư trước mặt, Thượng Tiếu Vi mặc dù biết Cao Triết chỉ lấy ra để uy hiếp thôi, sẽ không thật sự gọi điện thoại cho nhà họ Bạch, nhưng giờ phút này trong lòng cô ấy đang rối rắm không biết lối nào mà đi, cho nên vẫn bị hành động của Cao Triết làm cho sợ hãi không thôi.

Trần Gia Bảo gật đầu đáp: “Thôi được, vậy tôi liền đấu với anh một trận, nếu như anh thua, nhớ phải xin lỗi tôi.”

“Hừ, tôi sẽ không thua, anh nên chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rời xa Tiếu Vi đi.” Cao Triết giơ thẳng lên trời cười một tiếng, trong lòng tự tin cực kỳ.

“Để tôi đến xếp cầu.” Thượng Tiếu Vi “Bạch bạch bạch” chạy tới, chủ động xếp xong cầu, sau đó đi đến bên cạnh Trần Gia Bảo, sắc mặt đột nhiên sụp đổ, đáng thương nói: “Anh cần phải cố lên đó, lỡ như anh thua, vậy lần đầu tiên yêu đương của một cô gái xinh đẹp như tôi đây sẽ không bệnh mà chết đấy, chỉ cần nghĩ tới thôi đã thấy đáng thương rồi.”

“Yên tâm đi, một cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc đến thế, tôi cũng sẽ không tuỳ tiện từ bỏ đâu.” Trần Gia Bảo tự tin cười nói.

“Chờ đến khi anh thắng rồi, đến lúc đó hãy ở đó mà khoe khoang khoác lác sau.” Vẻ mặt Cao Triết khinh miệt, nói: “Tổng cộng ba ván thắng hai, ai bắt đầu trước đây?”

“Nếu là anh đề nghị, vậy thì do anh bắt đầu trước đi.” Trần Gia Bảo tự tin cười nói, đối với anh mà nói ai mở cầu trước không quan trọng, dù sao cuối cùng người chiến thắng tuyệt đối sẽ là anh!

“Dũng cảm đấy, nếu đã cho tôi đánh mở cầu trước, vậy thì anh cứ đợi đó mà thua đi.”

Vẻ mặt Cao Triết càng thêm khinh miệt, sau đó cầm lấy cây cơ tựa vào bàn, nhắm chuẩn vào bi trắng, cứ thế đánh một cây!



Chỉ nghe tiếng đập bi-a kêu cái “bốp”, viên bi màu trắng lao về phía trước với tốc độ cực nhanh và va vào đống bi.

Bỗng có một tiếng nổ giòn giã liên hồi, cả đống bi tản ra như gái bán hoa và lao vào thành bàn bi-a, cuối cùng có hai viên bi rơi vào trong túi đựng bi một cách đẹp mắt.

Đôi mắt Nhậm Mộng Vũ đột nhiên sáng lên và viên bi đã sạch gọn đẹp mắt!

Cao Triết lập tức nhìn Trần Gia Bảo một cái đầy khiêu khích.

Khóe miệng Trần Gia Bảo mỉm cười nhưng vẻ mặt không thay đổi, chỉ với loại trình độ này của Cao Triết cũng không đáng để vào mắt.

Thượng Tiếu Vi cong môi nói: “Khó ngửi quá.”

Cô ấy không cố ý hạ giọng khi nói điều này cho nên Cao Triết và Nhậm Mộng Vũ đều nghe được.

Vẻ mặt Cao Triết tối sầm lại, nhưng anh ta đã quen biết Thượng Tiếu Vi nhiều năm nên sẽ không tức giận với Thượng Tiếu Vi, à chuyển cơn giận đó lên người Trần Gia Bảo.

“Hừ, chờ sau khi tôi thắng gọn Trần Gia Bảo, tôi nhất định sẽ khiến anh ta nhục nhã một phen!”

Cao Triết hừ lạnh một tiếng và đánh thêm một cây, lại thêm một lần nữa viên bi xinh đẹp được đánh vào trong túi đựng bi.

Nhậm Mộng Vũ bước tới kéo Thượng Tiếu Vi ra khỏi người Trần Gia Bảo, thì thầm nói: “Cao Triết cũng là vì lợi ích của bản thân, cô vẫn là bớt nói vài câu đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play