“Chà, người ta tin tưởng vào Gia Bảo đó nha.” Hàn Đông Vy trông rất vui vẻ, sau đó cô nhớ ra điều gì đó thì rời khỏi vòng tay của anh mà nhìn Tạ Cẩm Tú với vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ.

Ở đằng xa, Tạ Quốc An nhìn cảnh này với vẻ mặt buồn bã, anh ta biết rằng mình đã thua hoàn toàn, và sẽ không bao giờ có cơ hội thắng được nữa.

Đột nhiên, một tiếng “khụ khụ” vang lên hai lần, Tạ Hoàng Dương bước ra từ sau lưng Hàn Đông Vy.

Hàn Đông Vy giật mình, lúc này cô mới nhớ tới Tạ Hoàng Dương và những người khác đều đang ở đây cho nên mặt cô lập tức đỏ bừng, Trần Gia Bảo lập tức kéo ra khoảng cách của hai người.

Trần Gia Bảo trừng mắt nhìn Tạ Hoàng Dương, cái lão già này lại đi quấy rầy chính mình.

Tạ Hoàng Dương mặt dày mỉm cười đi tới, nắm chặt tay anh mà nói: “Chúc mừng Trần Gia Bảo đã giành chiến thắng trong cuộc thi. Lại đây, để tôi giới thiệu với cậu, đây là Trung tướng Vương Đại Hùng của quân khu Biển Đông, đồng thời là huấn luyện viên trưởng của lực lượng đặc công rất nổi tiếng ở Việt nam. Sau này cậu có gì muốn giúp đỡ thì cứ tìm ông ấy.”

“Ông thật nực cười.” Vương Đại Hùng cười sảng khoái, ông bắt tay với Trần Gia Bảo rồi nói: “Tôi là Vương Đại Hùng, về sau mong cậu giúp đỡ.”

Tần Phi Yến kinh ngạc, cô tự nhận mình hiểu người này rất rõ, ông ấy luôn coi bản thân là trên hết, rất ít người được ông ấy quan tâm. Vậy mà bây giờ cục trưởng lại chủ động bắt tay với Trần Gia Bảo, đây là đãi ngộ mà ngay cả Tạ Quốc An còn chưa có được.

Trần Gia Bảo nhìn Vương Đại Hùng một cách kinh ngạc, anh cảm thấy rằng Vương Đại Hùng mặc dù trông có vẻ đơn giản nhưng ông ta lại rất độc đoán, giống như một con hổ đang ngủ yên, sẵn sàng săn con mồi bất cứ lúc nào.

Đây chắc chắn là một bậc thầy!

Trần Gia Bảo không thích dính líu quá nhiều đến quân nhân và chính trị, vì vậy anh gật đầu với Vương Đại Hùng một cái rồi lơ đãng mà rút tay về.

Vương Đại Hùng cũng không quan tâm mà cười gật đầu, sau đó ông dẫn Tần Phi Yến đến chỗ Tạ Quốc An.

Tuy thua Trần Gia Bảo, nhưng chỉ là do Trần Gia Bảo quá phi thường, không phải vì Tạ Quốc An bất tài, cho nên Vương Đại Hùng vẫn coi trọng Tạ Quốc An.



Trước khi đi, Tần Phi Yến liếc nhìn Trần Gia Bảo một cái, trong mắt cô hiện lên vẻ tò mò cùng thích thú, đồng thời lại muốn khiêu khích anh.

Tạ Anh Dũng đột nhiên bước đến và mỉm cười: “Anh Trần, nếu anh có thời gian thì bây giờ, tôi sẽ đưa anh trở lại biệt thự của nhà họ Tạ. Tôi có hai người bạn muốn gặp anh, gặp họ rồi anh chỉ có lợi chứ không có hại.”

Trần Gia Bảo rất tò mò, hơn nữa bây giờ anh cũng không có việc gì phải làm, vì vậy anh đồng ý rồi ngồi lên chiếc Porsche của Hàn Đông Vy để lái xe đến biệt thự của nhà họ Tạ.

Về phần Tạ Quốc An, vì Vương Đại Hùng và Tần Phi Yến ở lại chăm sóc cho anh ta, nên Tạ Hoàng Dương và những người khác cũng trở nên yên tâm hơn.

Sau khi đến biệt thự của nhà họ Tạ, Hàn Đông Vy cũng rời khỏi. Bởi vì sức khỏe của Tạ Hoàng Dương mới hồi phục, hơn nữa hôm nay ông đã đứng cả ngày ngoài biển nên có chút mệt, vì thế ông cũng trở về phòng.

Trần Gia Bảo đi theo Tạ Anh Dũng tới phòng khách của biệt thự, có một cặp vợ chồng trung niên khoảng chừng ba mươi tuổi đang ngồi đợi họ. Người đàn ông trông rất tuấn tú, người phụ nữ thì hiền thục đức hạnh, nhưng hai người đều cau mày lại, hiển nhiên là họ đang lo lắng điều gì đó.

Sau khi nhìn thấy Tạ Anh Dũng, họ lập tức đứng dậy và mỉm cười chào hỏi, đồng thời nhìn Trần Gia Bảo với ánh mắt kỳ lạ.

Sau lời giới thiệu của Tạ Anh Dũng, Trần Gia Bảo biết được rằng cặp vợ chồng trung niên là đối tác kinh doanh của Tạ Anh Dũng, họ xuất thân từ một dòng họ giàu có ở thành phố. Người đàn ông tên là là Tần Quang Đại, còn người phụ nữ là Liễu Như Ý. Công ty TNHH y dược Hòa Khánh rất mạnh và có tầm ảnh hưởng trên toàn quốc.

Sở dĩ vợ chồng Tần Quang Đại đến đây lần này là vì họ cưới nhau mười mấy năm rồi mà vẫn chưa có con. Hai người đã đi khám ở các bệnh viện lớn, nhưng lại không phát hiện ra vấn đề gì cả. Vì vậy hai người muốn tìm tới y học cổ truyền ở thành phố Hòa Bình để gặp gia đình có truyền thống lâu đời làm Đông y là nhà họ Hứa.

Tạ Anh Dũng biết trước chuyện này nên vỗ ngực cam đoan rằng sẽ giới thiệu một bác sĩ thiên tài cho cả hai và chắc chắn người này sẽ chữa khỏi bệnh cho họ, sau đó Trần Gia Bảo bị đưa đến đây.

Trần Gia Bảo cười thầm trong lòng, Tạ Anh Dũng thật sự là khốn nạn, chẳng lẽ ông ta không sợ anh không am hiểu vấn đề phụ sản sao?

Tần Quang Đại tò mò hỏi: “Anh Tạ, cậu Trần này có phải là bác sĩ thiên tài mà anh giới thiệu cho tôi không?”

“Đúng vậy, mặc dù cậu Trần còn trẻ nhưng cậu ấy tuyệt đối thông thạo y thuật. Cậu nhất định có thể biến ước mơ của hai người trở thành hiện thực.” Tạ Anh Dũng tiếp tục vỗ ngực bảo đảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play