Sau khi cười xong, Du Nam điên cuồng huy động chân nguyên trong cơ thể, đột nhiên hét lên một tiếng, hai mắt mở to như mắt hổ, hai tay nắm chặt như vượn, chân chạy loạn trên mặt đất, sau lưng có một đám mây bụi cuộn lên, cùng dùng tốc độ cực nhanh để đón tiếp Trần Gia Bảo!

Hai người còn chưa giao chiến, hai luồng khí tức mạnh mẽ đã va chạm vào nhau trước, cùng lúc khí tức va chạm, tạo thành vài cơn lốc nhỏ xung quanh.

Cùng với tốc độ càng lúc càng nhanh của Trần Gia Bảo và Du Nam, trong chớp mắt, hai người đã đấu với nhau.

Trần Gia Bảo vung kiếm, Thiên Tế kiếm phát ra tiếng kiếm “ù ù”, trên thanh kiếm đột nhiên xuất hiện ánh kiếm màu trắng dài ba mét, dư ảnh màu trắng gần như trong suốt được rút ra trên không trung, đâm tới trước ngực Du Nam, tuy rằng chưa tới chạm tới người, nhưng kiếm ý nồng đậm đã ngưng tụ vào một điểm, va chạm làm cho huyệt Tân Trung trên ngực Du Nam khiến ông ta đau đớn.

Nhẹ, bóng kiếm bay phấp phới, nhẹ tựa lông hồng!

Nặng, kiếm mạnh như núi Thái Sơn!

Đối mặt với nhát kiếm đoạt mạng của Trần Gia Bảo, Du Nam hét lên, chân phải đập mạnh xuống đất, lòng bàn chân lún xuống đất ba centimet. Đồng thời, ông ta dùng hết sức đấm vào “Thiên Tế kiếm”, mạnh đến mức nắm đấm dữ dội cọ xát với không khí, trên nắm đấm xuất hiện một tia sáng vàng!

Đáng ngạc nhiên là Du Nam lại nhắm vào cạnh sắc của “Thiên Tế kiếm”, định chặn nhát kiếm bằng tay không!

“Chán sống rồi!”

Ánh mắt Trần Gia Bảo lóe lên, với tu vi mạnh mẽ của mình, “chưởng vô cực” huyền diệu, cùng với “Thiên Tế kiếm” sắc bén, anh có tự tin 100% rằng nhất định có thể dùng toàn bộ sức lực chém xuống một kiếm, chắc chắn có thể chém qua tay phải của Du Nam, ghim “Thiên Tế kiếm” vào trong ngực của Du Nam!



Nghĩ đến đây, Trần Gia Bảo lần nữa huy động chân khí trong cơ thể, định giết Du Nam bằng một kiếm, khiến bản thân bớt đi một mối đe dọa.

Đột nhiên, cùng lúc đó, năm người còn lại, bao gồm Hề Vũ Triều, Khang Trường Minh và Cảnh Nghị Long ở cách đó không xa nhìn nhau, không hẹn mà cùng xông tới chỗ Trần Gia Bảo!

Trong thời gian ngắn, sáu Tông Sư cùng nhau tấn công Trần Gia Bảo, uy lực kinh thiên động địa, khí thế khổng lồ khiến người khác kinh ngạc lập tức bao trùm cả rừng trúc, nếu một người thường có mặt tại đây lúc này, chắc chắn sẽ bị khí thế này làm cho chấn động, nôn ra máu ngay tại chỗ!

Cung Thiên Kinh thầm gật đầu, cho dù thực lực mạnh mẽ như ông ta, đối mặt với vòng vây của sáu vị Tông Sư hậu kỳ, cũng chỉ có thể trấn áp bằng tu vi cường đại. Mặc dù tu luyện của Trần Gia Bảo rất mạnh, nhưng cậu ta mới chỉ ở cảnh giới Tông Sư hậu kỳ, lấy một địch sáu, sao có thể thoát chết được chứ?

Vì vậy, Cung Thiên Kinh mới dám khẳng định rằng sau chiêu này, Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ chết hoặc bị thương!

Trong trận chiến, Trần Gia Bảo quan sát sáu phương, nghe ngóng tứ phía, lúc đám người Hề Vũ Triều bắt đầu xông tới anh đã phát hiện ra. Nếu còn dùng hết sức để giết Du Nam thì cho dù Du Nam có thực sự chết dưới kiếm của anh đi chăng nữa, thì trong thời gian ngắn anh cũng sẽ để lộ ra điểm yếu, sau đó chắc chắn sẽ bị thương nặng dưới sự bao vây của Hề Vũ Triều và những người khác!

Nghĩ đến đây, Trần Gia Bảo thầm thở dài một tiếng, đâm vào kiếm thức của Du Nam, thay vì phát huy hết sức lực, anh thu lại ba phần sức mạnh.

Rất nhanh, nắm đấm màu vàng của Du Nam đánh vào “Thiên Tế kiếm”, lúc này vang lên một tiếng “keng”, tạo ra tiếng kim loại va chạm, đồng thời năng lượng mạnh mẽ bộc phát ra, điên cuồng cuốn qua xung quanh.

Du Nam chỉ cảm thấy một cỗ lực cực lớn từ trong kiếm truyền đến, ông ta lập tức lui về phía sau ba bước tạo ra tiếng “Bộp bộp bộp”. Cùng lúc đó, trên tay truyền đến từng cơn đau nhức, tay phải bị thương chảy máu, khiến ông ta không khỏi bàng hoàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play