Ngụy Nhã Huyên nét mặt đầy vẻ khó chịu, nếu đổi thành cô gái khác thì sớm đã ngại ngùng trực tiếp quay đầu bỏ đi, nhưng cô ta là tiểu ma nữ
của nhà họ Ngụy, luôn hành động rất khác với những cô gái khác. Cô ta
lại trực tiếp làm căng. Cô ta đưa tay độc đoán nắm lấy tay Trần Gia Bảo, anh không ngăn lại mà đi theo cô ta tới sàn khiêu vũ, cô ta vừa đi vừa
hừ lạnh, giọng điệu kiêu ngạo nói: “Những người kia dáng vẻ không vừa
mắt bổn cô nương, tôi không muốn khiêu vũ với bọn họ. Tôi muốn khiêu vũ
với anh đấy, thế thì làm sao, không được à?”
“Được chứ, cô chỉ muốn khiêu vũ với tôi mà thôi, có gì không được,
nhưng phải trả giá một chút.” Trần Gia Bảo trong mắt hiện lên vẻ trêu
đùa.
Vừa nói chuyện vừa đi thì cả hai đã đến trung tâm sàn khiêu vũ, Ngụy Nhã Huyên tò mò hỏi: “Trả giá thế nào?”
Đột nhiên khi giọng nói của cô ta vừa dừng lại, cô ta liền cảm thấy
thắt lưng bị Trần Gia Bảo giữ chặt, một luồn khí tức nam tính tràn ra
bao vây lấy cô ta.
Ngụy Nhã Huyên gương mặt tinh xảo xinh đẹp đột nhiên hiện lên một tầng mây ửng đỏ.
Trần Gia Bảo bật cười, một bàn tay nóng bỏng nhẹ nhàng vuốt ve dọc
theo eo của Ngụy Nhã Huyên, mờ ám nói: “Cô vừa nãy cũng nhìn thấy dáng
vẻ của tôi và Phan Phi Uyên , Liễu Ngọc Phi khiêu vũ đúng không? Yêu cầu của tôi cũng không quá nghiêm khắc, nhưng cô phải ôm sát vào người tôi
khiêu vũ cơ.
Cô có làm được không?”
Ngụy Nhã Huyên thân thể đột nhiên cứng đờ, nhưng lập tức thả lỏng
người, đỏ mặt cắn nhẹ vào môi dưới, sau đó kiêu ngạo ngẩng đầu lên,
khiêu khích nói: “Bọn họ còn không sợ, bổn cô nương này có chuyện gì
phải sợ, cứ như vậy đi.”
“Được rồi, là cô nói đấy nhé.” Trần Gia Bảo cười khan một tiếng, bất ngờ dùng sức kéo Ngụy Nhã Huyên vào trong ngực mình.
Anh lập tức cảm nhận được cơ thể của một người phụ nữ xinh đẹp mềm mại như ngọc đang áp vào người mình.
Ngụy Nhã Huyên là lần đầu tiên thân mật với người khác giới như vậy,
toàn thân nóng ran tê dại, lại thêm cảm giác say mê từ thân thể nam tính của Trần Gia Bảo truyền tới, trong vòng tay của Trần Gia Bảo cô ta toàn thân bủn rủn mất hết sức lực, cô ta chỉ có thể thụ động nhắm mắt lại
dựa sát vào lòng Trần Gia Bảo nhún nhảy theo nhịp điệu của Trần Gia Bảo.
Tất cả mọi người trong sảnh tiệc nhìn cảnh trước mặt đều ngẩn người
ra, cô ta là tiểu ma nữ của nhà họ Ngụy ai ai mà không biết, nhưng có
khi nào bọn họ nhìn thấy Ngụy Nhã Huyên nằm trong vòng tay của một người đàn ông ngoan ngoãn như vậy không, hơn nữa cô ta còn bày ra vẻ mặt vui
vẻ xấu hổ như vậy? Chẳng lẽ ngay cả Ngụy Nhã Huyên cũng bị Trần Gia Bảo
chinh phục sao?
Tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân mình đã hoa mắt nên nhìn nhầm, lúc nãy là cùng với Phan Phi Uyên và Liễu Ngọc Phi khiêu vũ, bây giờ có ba mỹ nhân tuyệt sắc thân mật mập mờ với Trần Gia Bảo, phúc khí của tên nhóc này cũng quá nghịch thiên rồi.
Ngụy Phong Lăng vốn đang cùng đối tác bàn bạc chuyện làm ăn, sau khi
nhìn thấy Trần Gia Bảo và Phan Phi Uyên , Liễu Ngọc Phi thân mật khiêu
vũ, anh ta trong lòng rất khâm phục phong cách thu phục phụ nữ của Trần
Gia Bảo. Bây giờ tận mắt anh ta chứng kiến cảnh cô em gái của mình luôn
không sợ trời không sợ đất cũng giống như đã rơi vào mộng cảnh.
Lập tức sắc mặt Ngụy Phong Lăng trở nên vô cùng kỳ quái, người ta hay bảo huynh trưởng như cha, dựa vào hiểu biết của anh ta về Ngụy Nhã
Huyên, Ngụy Nhã Huyên có thể hành động thân mật mập mờ như vậy với Trần
Gia Bảo ở nơi đông người hơn phân nửa là do đối với Trần Gia Bảo có một
tình cảm đặc biệt, đây chính là một chuyện trọng đại của nhà họ Ngụy.
Ngụy Phong Lăng một mặt là loại cảm giác khó chịu ghen tức khi cải
trắng mình chăm bẵm hơn mười năm lại bị người khác lợi dụng sơ hở cướp
đi mất, mặt khác không khỏi nghĩ, chẳng lẽ Trần Gia Bảo thật sự chiếm
được trinh tiết từ hàng ngàn dặm? Nếu không làm thế nào mà thậm chí
người vô pháp vô thiên như Ngụy Nhã Huyên cũng bị chinh phục dưới tay
Trần Gia Bảo?
Đương nhiên đối với việc Trần Gia Bảo yêu thích Ngụy Nhã Huyên, Ngụy
Phong Lăng ngược lại cảm thấy rất vui mừng, không nghi ngờ gì nữa, nhà
họ Ngụy có thể thiết lập mối quan hệ thân thiết hơn với Trần Gia Bảo là
chuyện tốt.
Duy chỉ có một điều là Trần Gia Bảo quá đào hoa.
Ngụy Phong Lăng cảm thấy rất đau đầu về vấn đề này.
Bên kia Đường Nhạc Thiên đang uống rượu, nhìn thấy cảnh tượng thế này trên sàn khiêu vũ suýt chút nữa phun hết rượu trong miệng ra, anh ta
vừa kinh ngạc vừa ghen tị, nói: “Mẹ kiếp, tình huống gì thế này? Ngay cả tiểu ma nữ của Ngụy gia cũng thân mật với anh ta như vậy? Ai đó nói cho tôi biết anh ta là ai?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT