Tiêu Lãnh Đình giống như con hổ, một tay đè chặt cô lên lưng ghế.
Lái xe sợ hãi, ông chủ đây là muốn trực tiếp tại hiện trường sao! Anh ta không dám ngước mắt nhìn gương chiếu hậu, chỉ muốn nhanh chóng lái xe về biệt thự.
"Ừm, anh buông ra! " Hạ Sơ khóc không ra nước mắt, cô nào biết chọc giận người đàn ông này anh chẳng những không bảo cô cút mà còn bắt đầu động chân động tay với cô.
Mới vừa nói được một chữ, Tiêu Lãnh Đình đã thừa dịp đẩy lưỡi vào, có lẽ vì trong lòng anh có tức giận, cho nên động tác của anh không săn sóc như ba năm trước mà trở nên thô bạo hơn!Hạ Sơ dùng hết sức mới đẩy được người đàn ông trên người ra, "Tôi làm với anh ta rồi, chẳng lẽ anh không chê tôi bẩn sao?" Cô cố gắng nói.
Đáy mắt Tiêu Lãnh Đình tràn ngập ý lạnh, cũng không biết là tại những lời này có tác dụng hay tại anh đã nghe lọt tai nữa.
Hạ Sơ hít sâu một hơi, vội vàng chỉnh lại váy áo của mình, mẹ nó, kiếp trước Tiêu Lãnh Đình là sắc quỷ đầu thai sao!Lúc này có hối hận về hành động lúc trước thế nào thì cũng vô ích, cô chỉ muốn chọc giận Tiêu Lãnh Đình, ai biết người này căn bản không đi theo lẽ thường.
"Ngoài Thịnh Chính Tu, còn có ai nữa?" Người đàn ông đột nhiên mở miệng.
"Cái gì?" Trong khoảng thời gian ngắn cô chưa phản ứng kịp anh muốn nói gì.
"Mấy năm qua, ngoài Thịnh Chính Tu, còn có ai từng chạm qua em?" Tiêu Lãnh Đình bắt lấy cổ tay trắng như ngọc của cô, "Mấy chiêu mà đêm đó em dùng với tôi là học từ ai?"Thì ra anh muốn hỏi vấn đề này, Hạ Sơ đỏ mặt, thật ra luận kinh nghiệm thực chiến cô chỉ từng có một đêm với Tiêu Lãnh Đình thôi.
Sau đó cô muốn hoàn toàn thay đổi tính cách của mình, cô muốn làm một cực phẩm mà khuôn mặt này chính là giấy thông hành tốt nhất.
Đối với người đàn ông hại cô, cô đương nhiên cực kỳ hiểu biết, tuy không có kinh nghiệm thực chiến cùng người khác, nhưng cô có thể đưa công ty ra thị trường.
Trong đó không thiếu việc sẽ sử dụng mỹ nhân kế, mấy chiêu dụ dỗ đàn ông này cô có học qua một chút.
Nếu Tiêu Lãnh Đình cũng đã hỏi đến vấn đề này, Hạ Sơ đơn giản cho mọi thứ trở nên đen luôn, cô muốn Tiêu Lãnh Đình hoàn toàn bỏ qua cho cô.
"Rất nhiều, tôi không nhớ hết.
" Cô làm như vô ý nói.
"Rất nhiều là bao nhiêu.
" Cảm xúc của Tiêu Lãnh Đình coi như ổn định.
"Không đến 100 cũng phải 80.
" Hạ Sơ tùy tiện bịa một con số, chắc anh sẽ biết khó mà lui thôi.
Anh là nhân vật đứng trên đỉnh người, muốn bao nhiêu phụ nữ sạch sẽ mà chẳng có, hà tất cứ phải có ‘hứng thú’ với cô gái ‘bẩn’ như cô?"Tôi cho em cơ hội cuối cùng, hiện tại em thu lại mấy lời vừa rồi còn kịp.
" Tiêu Lãnh Đình nắm cổ tay cô, bàn tay thoáng dùng sức.
"Tôi, tôi nhớ nhầm rồi.
" Hạ Sơ ăn đau, lúc này người nọ mới giảm lực.
"Hửm?" Ánh mắt anh sáng quắc nhìn cô.
Hạ Sơ cắn môi một lúc mới nói ︰ "Chắc là hơn trăm đi, thời gian lâu quá tôi không nhớ rõ.
"Vừa dứt lời, sắc mặt Tiêu Lãnh Đình trở nên cực kỳ âm trầm, "Xem ra ba năm qua em thật sự đã thấm nhuần rồi.
" Lời anh nói đầy ẩn ý, khó trách đêm đó cô lại biết khiêu khích anh như vậy.
Đại khái mấy chiêu kia cô đều học từ người khác đi, nghĩ đến cảnh cô mây mưa trên người người đàn ông khác, trong lòng anh liền thấy buồn nôn.
Anh thế mà lại thủ thân như ngọc vì người phụ nữ này ba năm, còn cô thì ở nước ngoài phong lưu sung sướng!.