"Thu Thu, cậu tìm tớ hả?" Hạ Sơ kéo lễ phục dài đẩy cửa ra, còn chưa dứt lời đã nhìn thấy hai người đang quấn quýt lấy nhau trên giường.
"Ừm! Chính Tu anh nhẹ chút, đau! " Âm thanh quyến rũ như vậy thật sự được phát ra từ miệng của Nam Nhược Thu sao?Hạ Sơ sững sờ đứng tại chỗ, lúc này còn chưa tiêu hóa được những gì đã nhìn thấy.
Bạn trai của cô lại mây mưa với bạn thân tốt nhất của cô trên giường! Cẳng chân thon dài của Nam Nhược Thu còn đang quấn trên eo anh ta, còn hai bên má Thịnh Chính Tu thì lấm tấm mồ hôi.
"Hạ Hạ! " Nam Nhược Thu vươn bàn tay trắng nõn đè lên lồng ngực người đàn ông, trông có vẻ như muốn đẩy anh ta, chẳng qua động tác này nhìn thế nào cũng thấy giống đã nghiện rồi còn cố tỏ vẻ.
"Sơ Nhi?" Đôi con ngươi của Thịnh Chính Tu hơi tan rã, nhìn người dưới thân rồi lại nhìn Hạ Sơ.
"Thịnh Chính Tu, đây là bất ngờ mà anh tặng tôi đó hả? Quả nhiên là một bất ngờ lớn ha!" Hạ Sơ chỉ cảm thấy một trận lửa lớn bùng lên trong bụng, cô giơ tay tát xuống.
Hôm nay là ngày lễ thành niên của cô, tối hôm qua người đàn ông này còn lời ngon tiếng ngọt nói muốn cho cô một bất ngờ lớn, bất ngờ này quả nhiên lớn!"Hạ Hạ, không phải, tớ xin lỗi, là Chính Tu cứ muốn! Tớ, tớ không chống cự được! " Nam Nhược Thu rưng rưng nước mắt, rõ ràng là cô ta làm chuyện có lỗi với cô, nhưng giờ lại cố tỏ vẻ đáng thương tội nghiệp.
Hạ Sơ chưa bao giờ thấy buồn nôn như lúc này, "Người đàn ông này, tôi bỏ rồi, tùy cô.
" Cô cố nén bi thương lạnh lùng nói xong thì xông cửa chạy ra ngoài.
"Sơ Nhi!" Tiếng hét của Thịnh Chính Tu vọng ra từ trong phòng, lúc này cô cũng đã đi xa.
Cho nên cô không thấy được trong mắt Nam Nhược Thu thoáng qua vẻ đắc ý khi đạt được mục đích, Hạ Sơ, trò hay mới chỉ bắt đầu thôi.
Khoảnh khắc tông cửa chạy ra, nước mắt cô cũng không nhịn được mà rơi xuống, cô liều chết chạy trốn, muốn xóa bỏ hình ảnh dơ bẩn kia ra khỏi đầu.
Nhưng Hạ Sơ còn chưa kịp đau lòng thì có hai người xông về phía cô, cô bị hai người đàn ông kéo vào một căn phòng.
Đột nhiên bị ép bắt đi khiến Hạ Sơ luống cuống chân tay, "Buông ra, các anh là ai? Lại dám làm càn tại nhà họ Hạ!"Trên mặt người đàn ông là nụ cười dâm tà, một tay bịt kín miệng cô: "Cô Hạ, tôi khuyên cô vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời, lát nữa tôi còn thương hương tiếc ngọc, nếu không thì chỉ mình cô chịu khổ thôi.
"Người trên hành lang đâu hết rồi? Hạ Sơ dùng hết sức toàn thân vùng vẫy, ánh mắt lướt thấy Hạ Nhụy Nhụy đứng ở góc rẽ hành lang.
Trong mắt cô ánh lên tia sáng hy vọng, "Ưm ưm! !"Nhưng thiếu nữ mặc chiếc váy công chúa màu hồng nhạt kia lại đi về phía cô, khóe môi nhếch lên cười ngọt ngào ︰ "Chị gái, từ từ hưởng thụ nhé!.
"Hạ Sơ giống như bị người ta tát cho một cái tỉnh người, thân thể càng lúc càng vô lực, cảm giác khô nóng ập đến, cô bị người ta bỏ thuốc rồi !Từ lúc cô bắt đầu uống ly sâm banh kia, sau đó nhận được tin nhắn của Nam Nhược Thu đến khi cô nhìn thấy hình ảnh đau lòng rồi chạy đi, rồi hiện tại xuất hiện hai người đàn ông.
Thì ra tất cả đều do bọn họ bày mưu tính kế, cô bị người ta kéo vào trong phòng, bên tai vang lên giọng nói buồn nôn của người đàn ông︰ "Cởi quần áo của cô ta ra, chụp vài tấm trước rồi chúng ta chơi sau.
" Nói xong anh ta lấy di động ra chụp mấy tấm cô lộ nửa người, quần áo không chỉnh tề.
"Anh chơi trước đi tôi đi canh cửa.
" Một người đàn ông khác đi về phía cửa.
Hạ Sơ biết nếu cứ còn như vậy nữa thì cô sẽ xong đời, cô liều lĩnh cầm đèn bàn đập xuống người trước mặt.
Nhìn cửa sổ đang được mở, nơi này lại là tầng một, cô không chút nghĩ ngợi mà nhảy xuống.
Nhưng thân thể càng lúc càng yếu, cô biết mình không kiên trì được bao lâu nữa, đành phải liều mạng chạy về phía trước.
Nơi này là vườn hoa sau lâu đài rất ít dấu chân người, ngay lúc Hạ Sơ cho rằng mình không cứu được nữa thì cô lại đâm vào lòng một người đàn ông.
"Cứu, cứu tôi!".