Bất quá lão phu nhân có phải hay không quá lạc quan rồi!
Giống như cá tính tiểu thư vậy, người bình thường thế nào chịu
đựng được.
“Nhưng là gả đi, sợ rằng cha mẹ chồng không vừa ý.” Con dâu
như vậy, nhà nào chịu được.
Lão phu nhân thật sự bình tĩnh: “Ai nói cháu gái ta phải gả
đi, lấy một nam nhân ở rể là được. Có bổn thái quân ở đây, ai dám khi dễ nó.”
Ở, ở rể???
Sơ Hạ O__O”…
Vẫn là lão thái quân lợi hại, trực tiếp bắt ở rể.
Aizz, cô gia tương lai a, người tự cầu nhiều nhiều phúc đi,
rơi đúng vào trong tay bà cháu nhà này, không chết cũng mất đi lớp da.
………………………………………………………………………………
Phụ liên đại hội hôm nay.
Sau khi Vương Tâm Doanh phát biểu là nữ giới nên độc lập tự
cường, nữ giới là phân nửa bầu trời kích động lòng người, ngôn luận.
Sau đó có một nữ tử oán giận đứng lên: “Chủ tịch a, ta có
phát ngôn quan trọng, ta muốn thay tỷ tỷ ta đòi lại công đạo, tỷ tỷ ta gả cho tỷ
phu ta đã năm sáu năm, ngày ngày chăm lo việc nhà, hiếu kính cha mẹ chồng, dưỡng
dục nhi nữ, không nghĩ đến hai năm trước hai hài nhi lần lượt mắc bệnh chết, tỷ
phu đem tội đổ lên trên người tỷ tỷ, đối với nàng vừa đánh vừa mắng.
Hắn chán ghét tỷ tỷ xem nàng như cặn bã, ngày ngày chạy tới
thanh lâu, đem tiền buôn bán được tất cả xài hết, tỷ tỷ nhẫn lệ chịu khổ, năm
nay lại mang thai, cũng hy vọng hắn hồi tâm chuyển ý.
Thế nào hắn lại mê đắm con hồ ly thanh lâu xinh đẹp kia, muốn
đăng đường nhập thất, về đến nhà làm loạn, còn đem tỷ tỷ đẩy một phát, đêm đó tỷ
tỷ liền sinh non. Tỷ phu lại đến nhìn cũng không thèm, tiếp tục đi đến chỗ con
hồ ly tinh kia phóng đãng, tỷ tỷ sinh non hai ngày sau cũng mất, ta hận cái tên
nam nhân phụ tâm kia, hủy hoại tỷ tỷ ta như vậy, lại còn đang sống tiêu diêu tự
tại.”
Lời của nữ tử lập tức dẫn đến sự oán giận giống nhau giữa mọi
người.
Đều lớn tiếng mắng chửi đôi cẩu nam nữ kia.
“Buồn cười, trên thế gian cư nhiên có tên nam nhân phụ tâm
ác độc như thế.”