Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Triêu Hi đeo một cái kính mắt gọng tròn, khoác lên người một cái áo khoác dài, đứng chờ ở tầng một công ty trò chơi Hồ Quang.
Thịnh Minh Dịch vừa xuất hiện, cậu lập tức vọt qua.
"Thịnh tổng! Thịnh tổng!"
Cậu xách theo một phần bữa sáng, khuôn mặt cười đến sáng lạn.
Thịnh Minh Dịch cũng không ngẩng đầu lên, gọi một tiếng: "Bảo vệ."
Cố Triêu Hi rất nhanh bị lôi ra ngoài.
Cậu cầm theo bữa sáng đi vòng quanh tòa nhà một vòng, sau đó đến cạnh một cửa sổ nhìn thấy thân ảnh cao lớn của Thịnh Minh Dịch cậu vội vàng hướng anh phất tay.
Nhưng mà giây tiếp theo, rèm cửa sổ liền bị kéo lại.
Cố Triêu Hi tức giận, hận không thể cầm bữa sáng ném vào cửa sổ, đáng tiếc tầng trên quá cao, cậu ném cũng không tới nơi.
Nếu là đến để xin lỗi thì cậu đương nhiên không thể quấy rầy người ta trong giờ làm việc, vì thế chỉ có thể ăn bữa sáng kia, sau đó ngồi ở bồn hoa chờ tổng tài tan làm.
Quá buồn chán, Cố Triêu Hi lại mở app ra, xem lại cái bình luận kém kia, càng xem càng đau lòng.
Ngày hôm qua bình luận kém vừa mới xuất hiện, ông chủ liền gọi điện cho cậu, hỏi cậu tình hình. Cố Triêu Hi vội vàng giải thích. Thật ra ông chủ cũng không mắng cậu, nhưng mà muốn cậu tìm biện pháp xoa dịu khách hàng thông qua khuyến mãi phục vụ chất lượng cao, để anh ta sửa lại đánh giá một chút. Cố Triêu Hi nói nhất định sẽ làm được.
Nếu là nhân viên bình thường thì nhận được mấy cái bình luận kém cũng không sao. Nhưng cậu chính là kim bài, hình ảnh đại diện được để ngay đầu trang app, một vị trí vô cùng dễ thấy, chính là mặt tiền của công ty, giờ xuất hiện một cái bình luận kém thì không thể không quan tâm đến.
Thật ra đối với cậu mà nói, bình luận kém cũng chẳng sao, nhưng mấu chốt lại ở chỗ cái đoạn văn một nghìn chữ của Thịnh Minh Dịch lại rất có căn có cứ, cực kỳ tường tận, nói cậu ném đá giấu tay nguyền rủa bản thân, nói cậu không đủ ôn nhu, kỳ quái, thái độ không tốt, tóm lại là ảnh hưởng vô cùng ác liệt.
Vô cùng may mắn chính là anh ta không nói đến việc đánh người, bằng không liền xong đời.
Vì cổ phần công ty của chính mình, Cố Triêu Hi không thể không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, chạy đến rồi nhận lỗi sau.
Cậu ngồi ngoài bồn hoa một lúc, lạnh đến phát run. Không lâu sau bảo vệ còn ra đuổi cậu, bảo cậu không được ở đây làm ảnh hưởng đến nhân viên làm việc.
Cố Triêu Hi tuy rằng không biết bản thân sao lại ảnh hưởng đến công việc của người khác, nhưng vẫn ngoan ngoãn rời đi, vào trung tâm thương mại đến tầng đối diện với văn phòng của Thịnh Minh Dịch, tìm vào một quán cà phê có mạng.
Hệ thống sưởi trong quán cà phê ấm hơn rất nhiều.
Cậu đi vào xem thử, có rất nhiều người đang chăm vợ mình—— cũng chính là trò chơi《Thần Tình Yêu Tới》của công ty trò chơi Hồ Quang.
《 Thần Tình Yêu Tới 》 chủ yếu đánh vào tình yêu giả tưởng, sự tự do rất cao. Có thể nhào nặn nên chính mình, sau đó lại nhào nặn nên người yêu lý tưởng của bản thân, mang đối phương vào trong thế giới trò chơi làm đủ mọi chuyện. Người yêu giả thuyết có thể tự thiết lập tính cách, lựa chọn giọng nói thích hợp, cùng lời đối thoại. Tích năng ghép đôi và đủ thứ khác đều không hạn chế, nam nam nữ nữ, nam nữ đều được. Nhưng một thẻ căn cước chỉ có thể ghép được một đôi, không thể dùng nhiều số điện thoại để tạo ra nhiều người yêu được.
Trong trò chơi có thể mua phòng, đi dạo phố, mua sắm, đến trường, làm việc. Người chơi có thể kiếm tiền để cải thiện cuộc sống tình lữ, người yêu giả tưởng cũng có thể làm công kiếm tiền nuôi gia đình.
Đó là một game, cũng có hình thức VR, còn khai phá cả một bộ chương trình nhỏ, người chơi sau khi rời khỏi trò chơi thì người yêu giả tưởng cũng sẽ gửi đến một số tin nhắn giống những người đang yêu nhau như " Có ở đó không? Đang làm gì vậy? Có đói bụng không? Khi nào thì về nhà?" hoặc có thể đối với người chơi báo cáo một chút " Tôi đang làm gì, tôi ăn cái gì, tôi nhớ bạn lắm."
Đương nhiên, nếu ngại ồn có thể đóng cửa.
Ý tưởng sáng tạo của trò chơi này đều là do Cố Triêu Hi và Thịnh Minh Dịch nghĩ ra, Thịnh Minh Dịch từ trung học đã có ý định trở nhành một nhà sản xuất game, anh thẳng thắn nói rằng mình muốn lập ra một thế giới như vậy, tạo ra một thế giới có cảm giác kỳ diệu, hai người cũng thường xuyên cùng nhau thảo luận những vấn đề này.
Thần tình yêu tới nổi lên đã được bốn năm, quảng cáo rầm rộ, những người bên cạnh cũng đang chơi, Cố Triêu Hi lại là lần đầu tiên mở trò chơi này ra.
Cậu tốn rất nhiều thời gian để tạo mặt, cũng không biết nên tạo loại nào, sau đó lại phát hiện ra bản thân không tự giác tạo ra người yêu lý tưởng giống hệt với bộ dạng của Thịnh Minh Dịch.
Giữa trưa cậu ăn một bát mỳ, buổi chiều nhịn xuống cơn đau bụng liều mạng hoàn thành các chi tiết còn lại, lên mạng tìm mấy hình ảnh của Thịnh Minh Dịch, làm đến giống hệt mới dừng lại.
Phần trang sức phải bỏ tiền mua nên cậu nạp vào 100 tệ, mua cho Thịnh Minh Dịch một đôi cánh lớn màu đen, và một cây trượng. Vừa mua xong thì game xuất hiện bug, tự động đăng xuất khỏi trò chơi.
Cố Triêu Hi đăng nhập lại một lần nữa, tiếp tục thiết lập mặt, đạo cụ mới mua không thấy nữa, mà quan trọng nhất tiền cũng không thấy trả lại!
Được rồi.
Cậu cuối cùng cũng có lý do đi tìm Thịnh Minh Dịch!
*
"Thịnh tổng! Thịnh tổng!"
Sáu giờ tối, Cố Triêu Hi đúng giờ chờ ở tầng một của tòa nhà trò chơi, nhìn thấy tổng tài đại nhân liền vọt qua.
Mắt thấy Thịnh Minh Dịch muốn gọi bảo an, Cố Triêu Hi vội vàng nói: "Tôi chơi trò chơi của quý công ty! Gặp vấn đề, có thể cùng ngài nói một chút không?!"
Thịnh Minh Dịch quả nhiên dừng lại.
Không ít nhân viên của Hồ Quang nhìn về phía bọn họ, Cố Triêu Hi không muốn mọi người chú ý, cũng không muốn để cho tổng tài đại nhân gặp phiền phức vì thế nói: "Vấn đề tôi gặp phải vô cùng quan trọng, cho nên muốn hỏi ngài hôm nay có công tác khác không? Không biết tại hạ có vinh hạnh mời ngài dùng cơm tối chứ? Tôi cảm thấy vừa ăn vừa nói chuyện có vẻ tốt hơn."
Thịnh Minh Dịch từ trước tới giờ cực kỳ chú trọng đến ý kiến và nhu cầu của người chơi. Anh gật gật đầu, mỉm cười, nâng tay làm ra động tác mời.
Cố Triêu Hi đi theo anh, vào một nhà hàng xa hoa gần đó.
Người phục vụ đưa bọn họ vào vị trí có cửa sổ sát đất, sau đó đưa đến một quyển thực đơn.
Vừa thấy giá trên quyển thực đơn thịt trên người Cố Triêu Hi liền cảm thấy đau, nhưng vì loại bỏ bình luận kém, không thể không trả giá đại giới.
Cậu ngựa quen đường cũ gọi những món ăn mà Thịnh Minh Dịch thích ăn, vừa mới gọi xong thì nhìn thấy đối phương đang nhíu mày.
Khẩu vị thay đổi rồi?
Cậu đang nghi ngờ, không nghĩ đến Thịnh Minh Dịch lại nhìn cậu hỏi: "Cậu sao lại biết được tôi thích ăn những thứ kia?"
—— bởi vì tôi là mối tình đầu của anh đấy.
Cố Triêu Hi đương nhiên không thể nói ra sự thật, nên phải nói chỉ là bản thân tùy tiện gọi thôi.
Thịnh Minh Dịch cũng lịch sự gọi thêm mấy món cậu thích, Cố Triêu Hi định ngăn cản nhưng rồi lại không tiện mở miệng, cứ coi như ngày hôm qua mình không kiếm được tiền.
Trong lúc chờ đồ ăn được đưa lên, Thịnh Minh Dịch hỏi: "Trò chơi xuất hiện vấn đề gì?"
Cố Triêu Hi sợ đối phương chạy mất, ngượng ngùng nói: "Có thể ăn xong rồi lại nói không?"
Thịnh Minh Dịch mỉm cười gật đầu.
Nhìn khuôn mặt nho nhã lễ độ này, tâm tình của Cố Triêu Hi bỗng trở nên phức tạp. Thịnh Minh Dịch xuất thân từ nhà giàu, một hành động nhỏ cũng toát ra khí chất, lúc trước khi hẹn hò với anh Cố Triêu Hi cảm thấy đối phương là một người lãng mạn ấm áp, bây giờ nhìn thấy nụ cười mỉm của anh lại chỉ cảm thấy xa cách, còn có chút hoảng hốt.
Cậu không thể cảm nhận được một chút ấm áp nào, chỉ cảm thấy mình giống như đang phải đối mặt với một ngọn núi băng.
Mặc cho ánh chiều tà xuyên qua khung cửa chiếu lên ngọn núi băng này khiến cho nó được bao phủ một màu vàng ấm áp, nhưng nó vẫn cứ tỏa ra hơi lạnh, bốn phía cắm đầy mấy cái lá cờ viết " Sinh vật sống chớ đến gần".
Cố Triêu Hi nhịn không được nghĩ anh ta sao lại biến thành như vậy?
Đúng là không đáng yêu chút nào.
Nhưng bản thân mình cũng thay đổi không ít.
Lúc ăn cơm Thịnh Minh Dịch lạnh nhạt hỏi: "Mối tình đầu của cậu chết như thế nào?"
Cố Triêu Hi bị nghẹn.
Thịnh Minh Dịch đưa nước cho cậu.
Cố Triêu Hi dừng lại một chút sau đó trả lời: "Nói ra anh có thể không tin, anh ấy bị tiền đè chết....Anh ấy là thiếu gia nhà giàu, tiền trong nhà phải xếp đầy cả nhà kho, anh ấy từ nhỏ cùng tiền lớn lên. Ngày sinh nhật năm anh ấy 22 tuổi, anh ấy uống say chạy đến nhà kho muốn chuyển một ít Mao gia gia đi vung.... Tôi nói chính là đi vung đấy, kết quả cả một bức tường tiền đổ xuống, chôn anh ấy ở dưới. Đợi đến lúc chúng tôi phát hiện ra thì anh ấy đã không còn hơi thở nữa......"
Tuy rằng là một câu chuyện vô cùng ly kỳ làm cho kẻ khác khó mà tin được, nhưng Thịnh Minh Dịch vẫn lộ ra một khuôn mặt được dạy dỗ vô cùng tốt, không hề có một chút nghi ngờ nào, cũng không hề bật cười thành tiếng.
Anh nâng chén trà lên: "Nén bi thương."
Cố Triêu Hi cũng nâng chén trà lên, cùng anh chạm chén, kính mối tình đầu đã chết một chén.
Mặc dù anh vẫn chưa chết.
Mặc dù anh vẫn đang ở trước mắt.
*
Một bữa cơm ăn từ lúc sáu rưỡi đến lúc bầu trời tối đen, Thịnh Minh Dịch ăn xong trước.
"Cậu cứ từ từ ăn, tôi vào WC chút."
Anh đứng dậy rời đi.
Cố Triêu Hi chuẩn bị xem chút nữa nên giải thích thế nào. Bằng sự hiểu biết của cậu đối với Thịnh Minh Dịch thì người này nói mềm lòng thì cũng rất mềm lòng, nói khắt khe thì cũng rất khắt khe.
Làm sao để làm anh cảm động đây?
Một lúc lâu sau cậu buông đôi đũa xuống, uống một ngụm trà, lấy khăn lau miệng, bỗng nhiên trong lòng lộp bộp một cái——
Thịnh Minh Dịch sẽ không về mất rồi chứ?!
Đúng lúc này, bên ngoài đèn xe chợt lóe.
Cố Triêu Hi nhìn ra bên ngoài chỉ thấy Thịnh Minh Dịch không biết từ lúc nào đã lái xe lại đây, đang ngồi trong xe nhìn cậu.
Cậu đứng dậy vội chạy đi thanh toán.
Nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân mỉm cười ngọt ngào với cậu: "Thịnh tổng đã thanh toán rồi ạ."
Hai mắt của Cố Triêu Hi nhất thời đen xì, vội chạy ra ngoài, leo lên xe.
"Bữa này tôi là người mời mà!"
"Sao có thể để cho người chơi tôn kính mời khách được?" Ngón tay thon dài của Thịnh Minh Dịch ở trên tay lái nhẹ nhàng gõ nhịp, "Vấn đề của trò chơi, bây giờ đã có thể nói chưa?"
Cố Triêu Hi đành phải nói: "Thật ra tôi đến muốn giải thích với ngài chuyện ngày hôm qua, tôi thật sự có lỗi. Tuy rằng tôi cũng không muốn nguyền rủa ngài nhưng thật sự đã nói sai mạo phạm đến ngài, thật sự xin lỗi!"
"Hửm?" Thịnh Minh Dịch vẫn ung dung nhìn cậu, "Ý là, cậu vì giải thích mà cố ý lừa tôi, sau đó chậm trễ thời gian của tôi lâu như vậy?"
"Không phải!" Cố Triêu Hi vội vàng giải thích, "Tôi thật sự chơi trò chơi của quý công ty! Tôi nạp tiền vào, mua đạo cụ, còn chưa được dùng thì bị đẩy ra....đến lúc tôi đăng nhập lại thì hai cái đạo cụ tôi mua đã không còn."
Thịnh Minh Dịch lôi điện thoại ra, nhấn mấy cái: "Lấy tiền."
Cố Triêu Hi lấy điện thoại của mình ra đã thấy đối phương dùng weixin chuyển cho cậu 2000!
"Tôi chỉ nạp có 100 thôi!"
"ID của cậu là gì?" Trên mặt Thịnh Minh Dịch mang theo ý xin lỗi rất tiêu chuẩn, "Thật xin lỗi đã mang đến cảm giác trải nghiệm trò chơi không được tốt, phiền ngài có thể gửi ID cho tôi, để đội kỹ thuật giúp ngài khôi phục lại số liệu và gửi bồi thường cho ngài."
Cố Triêu Hi nhớ đến cái khuôn mặt mà mình đã tạo ra, nào dám để cho anh khôi phục, vội vàng xua tay: "Không cần! Thật sự không cần. Phục vụ ngày hôm qua của tôi cũng không tốt, chúng ta làm một cái giao dịch đi? Tôi không cần bồi thường gì cả....chỉ hi vọng ngài có thể cho tôi một cơ hội bù lại."
Thịnh Minh Dịch nâng tay đẩy đôi người trang trí nhỏ nhỏ trong xe kia. Thuận theo lực đẩy của anh, hai tiểu vương tử đang ôm nhau không ngừng xoay tròn.
Anh không chút để ý hỏi: "Cậu có thể bồi thường như thế nào?"
Hai tay của Cố Triêu Hi chống lên đầu gối, nghiêng người nhìn anh sau đó nghiêm túc nói: "Tôi có thể giặt quần áo nấu cơm cho ngài, đưa đón ngài đi làm, vì ngài dọn dẹp nhà cửa, bồi ngài giải trí nghỉ ngơi. Tôi còn có thể miễn phí các loại dịch vụ khác nhau, mang ấm áp của mối tình đầu đến cho ngài! Không cần 998, không cần 888, một phân tiền không cần tốn, mang mối tình đầu về nhà! Xin ngài hãy suy nghĩ một chút!"
"Được." Thịnh Minh Dịch trực tiếp gật đầu, sau đó khởi động xe mang cậu về nhà.
Cố Triêu Hi như bị sét đánh.
Ngày hôm qua còn nói không ai có thể thay thế được mối tình đầu! Hôm nay đã mang một người xa lạ như tôi về nhà!
Thịnh Minh Dịch anh đúng là tra nam!
Tuy rằng chiếm được cơ hội bù lại nhưng Cố Triêu Hi vẫn không vui.
Cậu cảm thấy quan tài của chính mình bị đè nặng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT