Ánh mắt cô nhìn anh, Sa Chức Tinh từng bước một đi về phía anh, khóe môi hơi nhếch lên nói: "Anh Lạc, tôi biết anh là người tốt, khi còn bé có gì tốt anh đều nhường cho tôi, trưởng thành rồi anh cũng vẫn thế, buổi tối hôm nay anh còn dẫn tôi đến tận nơi này ăn cơm, còn luôn phục vụ tôi.

.

"Cô nói một hơi rất nhiều điều, toàn nói những lời tốt đẹp về Lạc Hi Thần, nghe vậy anh khó kiềm được cảm giác vui mừng.

Cô gái không tim không phổi này cũng còn biết anh đối xử tốt với cô!Sa Chức Tinh bình tĩnh quan sát phản ứng của anh, nhìn khóe môi anh hơi nhếch lên, bất thình lình nói: " Anh vẫn luôn đối xử với tôi tốt như vậy, tôi biết đêm nay anh khẳng định sẽ nhường giường cho tôi mà!"Một câu nói xong, không đợi Lạc Hi Thần kịp phản ứng, cô bỗng nhiên chạy vội tới bên giường, đẩy anh sang bên cạnh, cơ thể mảnh khảnh của cô nằm uỵch xuống giường, kéo chăn bao chính mình lại cực kỳ chặt chẽ, sau đó nghiêng đầu nói với anh: "Ngủ ngon.

"Nói xong liền nhắm mắt lại xoay người sang bên kia.

Lạc Hi Thần đoán được khi cô gọi thế có lẽ sẽ không có chuyện tốt gì, chỉ là khi nhìn thấy cô như vậy, khóe mắt vẫn không nhịn được co rút lại.

"Sa Chức Tinh, em thật không có hình tượng của con gái gì cả!" Hai tay anh ôm ngực đứng trước cạnh giường, nhìn cô bao chính mình lại như cái bánh chưng, giọng nói của anh có vẻ ghét bỏ.

Sa Chức Tinh không để ý tới anh, quay lưng về phía anh nằm ngủ.

Hình tượng cái con khỉ ! Có thể ăn cơm, có thể quét thẻ, hay có thể giữ mặt mũi?Lại nói, ngay cả dáng vẻ học bò học đi của cô anh đều nhìn thấy rồi, ở trước mặt anh cô đã sớm không có hình tượng rồi!Lạc Hi Thần cũng không tức giận hành vi của cô, hơi cúi người, đầu ngón tay thon dài giật giật cái chăn trên người cô, có vẻ miễn cưỡng, hững hờ nói: "Chức Tinh, em đang chơi xấu sao?"Sa Chức Tinh : "! "Lạc Hi Thần nhíu mi nhìn bóng lưng rõ ràng cứng đờ của cô, bỗng nhiên cười vang lên.

Thời điểm cô nghịch ngợm vẫn thật đáng yêu.

Sa Chức Tinh nghe rõ ràng tiếng cười bên tai, rất muốn đá anh xuống gầm giường.

Có buồn cười như vậy sao?"Em còn chưa tắm đấy.

" Bên tai, giọng nói của Lạc Hi lại vang lên lần nữa, vẫn như cũ là lười biếng, thậm chí mang theo chút trêu tức.

Khoảng cách của hai người rất gần, hô hấp ấm áp phun lên da thịt Sa Chức Tinh giống như một làn gió nhẹ thổi qua dẫn đến cảm xúc của cô trở nên tê dại.

Thân thể mảnh mai của Sa Chức Tinh khẽ run rẩy, đưa lưng về phía anh không để ý đến nữa.

Lạc Hi Thần cảm thấy hành vi của cô rất thú vị, khóe môi ngày càng nâng cao hơn.

Đến lúc này cô còn mơ hồ như vậy sao, chẳng lẽ cô không biết, chỉ cần anh muốn ngủ cùng cô trên một cái giường thì dù cho cô có làm gì, anh cũng sẽ vô sỉ nằm lên sao?"Đi tắm trước đi, sau khi tắm xong thì ngủ tiếp, đêm nay tôi ngủ dưới đất.

" Giọng nói của Lạc Hi Thần vang lên có vẻ bất đắc dĩ nhưng lại rất dịu dàng.

Ngoài ý muốn, nghe được anh nói thì Sa Chức Tinh bỗng cứng đờ, sửng sốt mất mấy giây mới chậm rãi quay đầu lại.

Anh lại muốn trải chăn nằm dưới đất sao?Dường như không chú ý tới ánh mắt của cô, lúc này Lạc Hi Thần đã đứng lên lấy một bộ chăn gối dự bị trải xuống mặt đất.

Sa Chức Tinh im lặng nhìn một loạt động tác của anh, sự bình tĩnh như mặt hồ nước dường như bị một ngọn cây nhẹ nhàng chạm đến tạo nên từng gợn sóng nhỏ.

Ánh mắt cô có chút ngẩn ngơ.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play