Sau khi Khương Hề sửa soạn xong, soi gương im lặng một hồi, người trong gương có thể nói là cực kỳ xinh đẹp, nếu đây là người khác, cậu chắc chắn sẽ tỉ mỉ ngắm nghía một phen, nhưng cố tình đây lại là bản thân mình, nhìn mà rầu thúi ruột.

Thôi thì đành nhắm mắt làm ngơ, Khương Hề lạnh lùng bước ra khỏi phòng, nếu đã lựa chọn làm như vậy thì phải mau chóng đi tìm manh mối ngay.

Dọc theo đường đi ngay cả cái liếc mắt Khương Hề cũng chả thèm bố thí cho người khác lấy một cái, mà những người chơi khác thì đầy vẻ kinh ngạc, nhớ hình như trước khi cậu trang điểm rõ ràng là một cậu con trai cơ mà? Nay lại trông chẳng khác gì phụ nữ luôn!

Ở phòng khách, Khương Hề vừa đến nơi liền có người lân la làm quen: "Chào người đẹp, anh tên Thường Tĩnh, hợp tác không? Trông cưng đang muốn cạnh tranh vị trí cô dâu."

Khương Hề giương mắt đánh giá đối phương, nếu không mặc nữ trang thì trông người này vẫn còn ổn áp, nhưng giờ nhìn thôi đã thấy như chúa hề, hơn nữa cho dù ánh mắt gã che giấu rất tốt, Khương Hề vẫn nhận ra gã chả có ý tốt lành gì.

"Mù hả? Bố móc ra còn to hơn mày." Khương Hề khoanh tay trước ngực nói lời khinh thường, giọng nói của cậu ở thế giới này vẫn không thay đổi, là giọng thiếu niên nghe như tiếng suối rừng trong vắt lại mang theo cảm giác mát lạnh, nghe thôi đã thấy như đang cự người tránh xa cả cây số.

"Mày.." Thường Tĩnh hơi tức giận, nhìn lướt qua vài người đứng cách đó không xa, tạm thời đè nén cơn giận nói: "Mày cũng chỉ có một mình, làm cô dâu chắc chắn sẽ rất nguy hiểm, hợp tác thì tụi tao có thể bảo vệ mày."

"Tụi bây bảo vệ tao?" Khương Hề nhìn theo ánh mắt của Thường Tĩnh, cười nhạo một tiếng: "Lèo tèo mấy đứa tép riu, nhìn sao cũng thấy chả làm nên trò trống gì, dựa vào đâu tao phải đồng ý?"

Thường Tĩnh lập tức bị giọng điệu của cậu làm cho cơn giận bùng cháy thêm, không nhịn được nữa tiến lên một bước nói lời uy hiếp: "Mày đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đắc tội chúng tao thì mày đừng hòng được yên thân."

Khương Hề mặt không cảm xúc: "Tao không thích người khác đứng gần tao quá, còn nữa, ánh mắt của mày làm tao thấy tởm lợm." Nói rồi bỗng nhiên nhấc chân dùng tốc độ nhanh gọn lẹ đạp mạnh vô con ciu Thường Tĩnh một cái.

"Á a!" Thường Tĩnh lập tức cong lưng ôm háng.

Khương Hề nhân cơ hội này dùng khuỷu tay thụi tiếp vô lưng gã, chưa đầy hai phát đã hạ đo ván gã.

Cậu không nhất quyết phải đánh mấy kẻ muốn tìm đến hợp tác, nhưng ánh mắt Thường Tĩnh nhìn Khương Hề trông tởm vãi, nếu có cơ hội chắc chắn đối phương sẽ làm ra mấy hành vi súc vật luôn ấy, Khương Hề rất tin tưởng vào phán đoán của mình, dứt khoát phế gã luôn.

Đám đồng bọn của Thường Tĩnh thấy cảnh này lập tức chạy tới, đồng thời còn dẫn theo quản gia và mấy hầu gái.

"Mày làm gì? Dám bắt nạt người của bọn tao, muốn chết hả?" Một trong số những đồng bọn của Thường Tĩnh nói, những người khác tạm thời không lên tiếng, nhưng ánh mắt nhìn Khương Hề cũng chả tốt lành gì cho cam, cho dù nhìn như mỹ nữ thứ thiệt thì đã sao, mọi người đều biết cậu là nam, không phải bất kì thằng đàn ông nào cũng có hứng thú với đồng tính, thậm chí có người còn vì nguyên nhân nào đó mà cảm thấy chán ghét luôn ấy.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Ở đây không được phép phát sinh xung đột, Amee, dẫn quý cô này đến phòng giam ngay," quản gia mặt mày lạnh te khom lưng nói với Khương Hề: "Đắc tội, để trừng phạt, yêu cầu ngài phải ở trong phòng giam một ngày."

Không nói đến việc sẽ gặp phải chuyện gì trong phòng giam, còn có thể bước ra được hay không, chắc chắn sẽ bỏ lỡ buổi hẹn hò với Bá Tước vào chiều nay.

Đám đồng bọn của Thường Tĩnh nghe quản gia nói vậy liền bắt đầu vui sướng khi người gặp họa.

Người sau không đợi hầu gái bắt lấy cánh tay cậu, liền nhìn về phía Thường Tĩnh nói: "Lúc nãy chính quý cô này!" Cậu nhấn mạnh hai chữ 'quý cô': "Muốn sàm sỡ tôi, gã là đàn ông, xin hỏi trong số chúng tôi có đàn ông trà trộn vào, còn vô lễ với ứng viên cô dâu tương lai của Bá Tước, tôi vì tự vệ nên ra tay đánh gã thì không có vấn đề gì chứ?"

Sắc mặt quản gia bỗng chốc thay đổi: "Cái gì? Đàn ông? Đây không phải là trò đùa."

Khương Hề hếch cằm: "Tìm người nghiệm chứng một chút là ra ngay, nếu tôi nói dối, lại hỏi tội cũng chưa muộn."

NPC bởi vì giả thiết của Game nên bị che mờ mắt, không thể phân biệt nam nữ từ diện mạo và giọng nói của người chơi, nhưng nếu vì phương diện khác bị vạch trần thân phận đàn ông, chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Thường Tĩnh quỳ rạp dưới đất nửa ngày vẫn chưa hết đau trứng, sau khi nghe được đối thoại của quản gia và Khương Hề, hoảng sợ thấy mình chết chắc rồi, gã lập tức muốn kéo Khương Hề chết chung, đầu lưỡi run rẩy chỉ cậu nói: "Không phải mày cũng là!" Hai chữ đàn ông còn chưa kịp nói ra thì đã bị đồng bọn đập mạnh vô đầu một cái, ngất trên cành quất.

Không đợi quản gia chất vấn, người đánh liền chỉ vào Thường Tĩnh nói tiếp: "Nếu gã đúng thật là một thằng đàn ông, thế thì chắc chắn là muốn trà trộn vào đây để làm hại Bá Tước, loại người này chết chưa hết tội."

Nói không sai, quản gia mở miệng: "Amee, trước tiên đem cái vị dưới đất này đi nghiệm chứng thân phận cái đã, nếu không phải là một quý ông," Ông nhìn về phía Khương Hề: "Quý cô, ngài sẽ bị loại."

Tất cả mọi người đều hiểu, bị loại chắc chắn đồng nghĩa với tử vong.

Khương Hề mặt không cảm xúc: "Đương nhiên."

Đợi quản gia đi rồi, trong số đồng bọn của Thường Tĩnh liền có người hỏi: "Sao mày lại đánh ngất Thường Tĩnh? Để nó chỉ ra thằng kia cũng là đàn ông không phải tốt hơn sao? Cho chôn chung với Thường Tĩnh luôn." Giọng điệu sặc mùi hiểm ác.

Khương Hề liếc nhìn kẻ đang nói chuyện một cái, vóc dáng đối phương khá lùn, cùng lắm cao cỡ 1m7, nhưng mặt mũi trông cũng trắng trẻo, không xấu.

"Thường Tĩnh có thể kéo nó chôn cùng, chẳng lẽ nó lại không biết kéo hết chúng ta chôn chung hay sao?" Kẻ bị chất vấn mặt mũi âm trầm nhìn về phía Khương Hề: "Chúng tao có lòng tốt tìm mày để hợp tác, vậy mà mày lại hại chết đồng đội của tụi tao."

Khương Hề ngay đến cái liếc mắt cũng chả thèm cho gã, miệng tuôn ra một tiếng: "Ha ha." Sau đó xoay người bỏ đi.

Tên Lùn giận quá nói với bóng lưng cậu một cách oán độc: "Mày đợi đấy, có cơ hội chắc chắn tụi tao sẽ giết chết mày!"

Đời này Khương Hề chẳng sợ uy hiếp gì, nếu động thủ thật thì bọn chúng chả khác nào hiến đầu người cho cậu, có điều lúc Thường Tĩnh bị quản gia mang đi, biểu hiện của tên Lùn kia cũng chẳng có vẻ gì là đau buồn, sao cứ nhất quyết phải nhằm vào mình cho bằng được nhỉ?

Cậu nghĩ không ra, bèn quẳng việc này ra sau đầu.

Thời gian không thể trì hoãn, suy cho cùng màn chơi này tổng cộng chỉ có ba ngày, Khương Hề đi xem xét thử, vô tình đã lên đến lầu 3, lại bị hầu gái ngăn lại, báo cho biết đây là nơi ở của Bá Tước, người ngoài không được bước vào.

Khương Hề đang định bỏ đi, thì lúc này bỗng nhiên hầu gái nhận được tin tức, Bá Tước muốn mời 'quý cô' này đi lên một chuyến.

Hể? Bước chân Khương Hề sững lại, đề phòng đi theo các cô lên tận lầu 3, nếu có thể thì cậu muốn lén lút đi lên tra xét hơn, đáng tiếc lúc này Khương Hề không có quyền từ chối.

Tầng cao nhất nghe nói chỉ có một mình Bá Tước ở, nhưng chỗ này lại rộng vãi nồi, trang hoàng càng cổ kính sa hoa hơn, lúc này cửa sổ đang được đóng kín mít, cho nên dù đang là ban ngày nhưng trông vô cùng tối tăm.

Hầu gái sau khi dẫn Khương Hề đến trước mặt Bá Tước bèn nối đuôi nhau rời đi, đóng cửa phòng lui ra ngoài.

Trên mặt Bá Tước có đeo mặt nạ màu đen nên không nhìn rõ mặt, ngồi trên một chiếc ghế dựa rất lộng lẫy, Khương Hề im hơi lặng tiếng xét nét nhìn anh, trong lòng đắn đo, người này trông thật cao lớn, có vẻ như giá trị vũ lực cũng không hề thấp.

"Ngồi." Bá Tước khẽ nói.

Khương Hề nhìn quanh bốn phía: "Ngồi chỗ nào?" Không có ghế.

Bá Tước: "Muốn làm cô dâu, em cảm thấy ngồi chỗ nào thì thích hợp?"

Khương Hề sượng trân, liếc nhìn đùi anh, mình không hiểu sai ý đấy chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play