Đồng thời lúc đó còn vang lên tiếng của hai người đàn ông khác, cố ý đè thấp tiếng cười dâm dê và tiếng đe dọa dụ dỗ, cảnh cáo Khương Hề nếu dám tiếp tục la to nữa, bọn chúng nhất định sẽ lột sạch quần áo cậu trước khi những người khác chạy tới!
Nhưng nếu Khương Hề chịu hợp tác, thì mọi chuyện đều có thể thương lượng, những ngày sau này bọn chúng sẽ bảo vệ cậu.
Khương Hề quả nhiên bị dọa sợ, nhưng vẫn không ngừng lui về phía sau, ra vẻ không chịu khuất phục, thậm chí phát ra tiếng khóc nức nở bị đè nén, giống như thú con bị dồn đến đường cùng vậy..
Đương nhiên, đây đều là những gì Úy Lam nghe được từ ngoài cửa, thực tế bên trong cánh cửa Khương Hề tuy giả bộ bi thương, trong lòng thì lại cười nhạo hai người này, nhanh, nhanh lên, cậu lập tức có thể chính tay giết chết hai thằng cặn bã này rồi.
Kẻ bắt ép Khương Hề chính là hai anh em Tiền Kim và Tiền Quý, tối qua Khương Hề núp dưới gầm giường đã cảm thấy ghê tởm với mấy trò của hai thằng này, còn cái cô newbie tên Trình Phong Nhã gì kia cũng chả phải phường tốt lành gì, nhưng những thứ không vừa mắt phải loại bỏ lần lượt từng đứa một, từ từ tới, đều không trốn thoát được.
Đang lúc hai người ép Khương Hề đến góc, ác trảo còn chưa kịp vươn tới, thì nghe thấy cửa bị người ta đá văng cái rầm một tiếng.
Úy Lam biết Khương Hề muốn hại người, sao cậu có thể khóc nức nở yếu đuối đáng thương được cơ chứ? Đánh cho người khác yếu đuối đáng thường mới là chuyện bình thường.
Nhưng trong lòng người đàn ông vẫn thấy khó chịu mau chóng phá cửa xông vào, có lẽ anh thấy Khương Hề sắp làm hại hai anh em vô tội kia nên tâm tình mới trở nên vi diệu.. nhỉ?
Khoảnh khắc Khương Hề nhìn thấy Úy Lam: "..."
Nếu thật là một tên nhóc bình thường gặp phải chuyện này, thấy có anh hùng từ trên trời giáng xuống cứu mình, chắc chắn sẽ cảm động đến rơi nước mắt, nếu tâm lý và năng lực chịu đựng yếu kém nói không chừng còn muốn nhào vô núp trong lòng ngực người ta ấp ủ một phen.
Nhưng mà Khương Hề sầm mặt chỉ muốn ụp chết anh!
Vịt đã nấu chín còn bay đi, còn là bị người ta sút cho bay, hai anh em kia vốn định uy hiếp người đàn ông đừng xen vào việc của người khác, nhưng còn chưa nói được hai câu, thì Úy Lam đã trực tiếp động thủ.
Tiền Kim bị vặn gãy cánh tay, Tiền Quý bị đánh gãy chân, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, chờ tới khi những người khác chạy đến, thì thấy cảnh tượng hai người kia tông gãy lan can lầu hai rớt thẳng xuống lầu một trông y như trong phim vậy.
Căn biệt thự này tuy rằng không quá mức xa hoa, nhưng chất liệu kiến trúc đều không có vấn đề gì, lan can hành lang vững chãi cực kỳ.
Nhưng còn may vẫn chưa chết, chỉ bị tàn phế thôi, nằm dưới đất tiếng kêu cũng nhỏ đi nhiều, bị thương quá nặng.
Những người chơi khác nhìn cảnh này mà không thể tin nổi mắt mình, còn tưởng rằng giữa ban ngày ban mặt hai anh em này kích hoạt trúng điều kiện tử vong gì chứ, kết quả nhìn vô trong phòng thì thấy hai người đang đứng, Úy Lam và Khương Hề.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Chàng trai tóc húi cua nhìn một màn trước mắt này, Khương Hề chắc không thể nào đánh người được đâu nhỉ? Cho nên người có bản lĩnh giải quyết hai tên oldbie là Úy Lam?
"Bắt nạt newbie, tôi cho bọn chúng một bài học." Úy Lam lạnh lùng nói.
"Đây là bài học hả? Hai người bọn họ dù không chết, chắc chắn cũng sẽ mau chóng bị quỷ giết chết do không có năng lực phản kháng, mày được coi là hung thủ gián tiếp đó biết không hả!" Gã đeo mắt kính mặt mũi u ám đứng bên cạnh nói.
Dưới tình huống bình thường, gã Mắt Kính sẽ chẳng xen vào chuyện của người khác, nhưng không hiểu tại sao mỗi lần gặp Úy Lam trong lòng đều thấy hơi lo ngại, rõ ràng đối phương rất bình thường, là cái loại quẳng vô trong đám đông sẽ tìm không ra luôn ấy, sao gã lại e ngại cơ chứ?
Như thế, gã Mắt Kính nhẫn nhịn sự khó chịu trong lòng, trong tiềm thức liền chán ghét Úy Lam, tuy bây giờ cảm thấy người đàn ông này có thể đồng thời đánh hai người bị trọng thương như vậy, không dễ chọc, nhưng lúc này những người chơi khác đều có mặt, chắc anh sẽ không xuống tay với mình đâu.
"Kẻ dâm loạn người khác, không xứng được thắng Game." Úy Lam vẫn trần thuật bằng vẻ mặt lạnh nhạt như trước.
Gã Mắt Kính khinh thường nói: "Giả bộ cao thượng làm gì, ở trong Game có thể sống sót là được, mày còn rảnh rỗi đi quan tâm người khác có phải kẻ xấu hay không à? Cũng đâu phải làm hại mày."
Vừa dứt lời, Khương Hề lập tức mở miệng: "Thế thì Úy Lam cũng đâu làm hại mày, đù má mày chọt miệng vào làm cái đéo gì."
Úy Lam: "..."
Mọi người: "..."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người nhìn cậu đều trở nên vi diệu, mở mồm là văng phụ khoa, chửi người thì một câu hai nghĩa, vãi thật.
Thiến Thiến cười nhạo nói: "Xem như cô lộ bản tính rồi nhỉ."
Khương Hề lại không chút nào chột dạ: "Bằng không đổi thành hai thằng kia hiếp mày thử coi, mày còn cười với chúng nó nữa không? Mặc kệ ngày thường tính nết ra sao, cũng không có nghĩa là lúc này tao không được chửi người nhé, bây giờ tao muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà chúng nó luôn nè."
Nói vậy thôi, đương nhiên Khương Hề sẽ không tiếp tục chửi thật.
Thiến Thiến: "Nói hiếp ai thế hả! Miệng mồm sạch sẽ dùm cái."
Khương Hề: "Ai biểu mày bép xép."
Mắt thấy sắp tranh cãi nảy lửa, Lương Bỉnh nhanh chóng ngăn lại: "Thiến Thiến."
Thiến Thiến lần này không ngậm họng ngay: "Anh lại giúp nó, tối hôm qua còn muốn ở chung phòng với nó chứ gì? Nó trừ cái bản mặt ra thì còn gì khác đâu? Một đứa newbie mà thôi, nói không chừng sẽ ngỏm sớm luôn ấy."
Lời này hơi quá đáng, tuy rằng đối với newbie mà nói quả thật rất dễ bị chết sớm.
Lương Bỉnh đang định nói tiếp, Khương Hề đã xen vào: "Trừ bỏ khuôn mặt thì bo đì tao cũng ngon hơn mày, cái thứ zú lép."
Một cô em khác đứng ở bên cạnh cũng cúi đầu nhìn ngực mình, cô ta chính là người tối qua ở trên bàn cơm an ủi Khương Hề đừng sợ hãi, cậu không chuẩn bị công kích tiếp nữa, lập tức an ủi cô ta: "Cô còn nhỏ, không có bạn trai mát-xa cho bự, đang tuổi ăn tuổi lớn, khác với con mụ nào đấy, mát-xa cũng chả bự nổi."
Cô em kia: "..."
Vốn dĩ cô ta cũng chả để bụng gì, đâu phải tất cả cô gái đều thích ngực mình bự, có người cảm thấy ngực mình nhỏ cũng okela, nhưng nghe cậu giải thích một phen như vậy, thì thấy buồn cười.
Thiến Thiến cực kỳ tức giận, gần như sắp bùng nổ tới nơi: "Ngực bự thì có gì ghê gớm! Mày chỉ biết quyến rũ đàn ông!"
Khương Hề cũng không cảm thấy những lời này có gì đáng xấu hổ, vẫn tiếp tục cà khịa đối phương: "Ừ đấy, mày không có gì để quyến rũ, ghen tị hở~"
Thiến Thiến xông lên muốn cho cậu một trận, một đứa newbie mà dám trả treo với người chơi oldbie, mình phải dạy cho một bài học để nó nhận rõ hiện thực!
Kết quả mới tiến lên được một bước thì đã bị Lương Bỉnh đè chặt bả vai lại, không tài nào xông lên tiếp đươc nữa.
Thiến Thiến đang định quay đầu lại giận giỗi với Lương Bỉnh, thì thấy sắc mặt người này trầm xuống, trong mắt đong đầy sự lạnh lẽo: "Quậy đủ chưa?" Giọng điệu tuy không thay đổi gì nhiều, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy e dè.
Thiến Thiến hơi hoảng hốt, khí thế nhỏ đi nhiều, nói một cách héo rũ: "Em không có.." Cô ta đã thấy qua bản lĩnh của Lương Bỉnh, đối phương còn từng cứu cô ta, cho nên Thiến Thiến mới đối xử đặc biệt với Lương Bỉnh, cũng khá là nghe lời đối phương.
Lương Bỉnh ngay sau đó liền trở lại bình thường, như thể sự nghiêm túc ban nãy chỉ là ảo giác vậy: "Ở thế giới Game có người làm nhiều việc ác bắt nạt đủ trò, không trả thù lại thì chính là kẻ ngốc, cho nên tôi không có ý kiến gì với cách làm của anh Úy và cô Khương, nếu các người có ý kiến gì thì có thể tự mình giao lưu, Thiến Thiến chúng ta vẫn nên tìm manh mối trước đã, đừng lãng phí sức lực ở mấy chuyện nhỏ nhặt này."
Lượng thông tin trong câu nói này cũng chẳng có gì nhiều, chủ yếu là thái độ của Lương Bỉnh rất có vấn đề, trước đó không lâu Khương Hề còn tưởng rằng vị này muốn tập hợp người chơi lại dể đứng lên nắm trùm, dẫn dắt mọi người cùng nhau qua màn, nhưng giờ xem ra hắn lại bo bo giữ mình.
Còn Úy Lam nữa, Khương Hề cảm thấy đáng lẽ đối phương phải muốn bóp chết mình mới đúng, sao ngược lại đi ra tay với hai thằng cặn bã kia? Không thể nào mà anh không biết mình sẽ không bị hại được chứ nhỉ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT