Editor: Lạc Y Y
Lục Cẩn nhìn quanh căn phòng của Tô Nguyên một lúc, không gian không rộng lắm, đồ đạc cũng không nhiều, chỉ đặt vật dụng hàng ngày, tủ đồ cũng chỉ có vài bộ quần áo, chất lượng so với Tô Duệ trong phòng khách cấp bậc không biết thấp hơn bao nhiêu?
"Bọn họ vẫn luôn thiên vị như vậy sao?" Lục Cẩn đau lòng hỏi, anh suy đoán, Tô Nguyên gầy như vậy cũng không phải bởi vì phải làm diễn viên mới giảm cân, mà vẫn luôn gầy như thế.
"Ừm" Tô Nguyên ngồi xổm bên cạnh vali, đầu cũng không ngẩng lên nói: "Tôi đã quen với sự thiên vị của bọn họ, thoải mái đi, ai bảo tôi làm gãy chân Tô Duệ chứ, nhưng mà không sao, về sau tôi không còn liên quan gì tới cậu ta nữa."
Tô Nguyên thật cẩn thận mở ra rương kho báo của mình, lại phát hiện đồ vật quan trọng bên trong không thấy nữa, phản ứng đầu tiên của cậu là tìm Tô Duệ.
Cậu vì công việc thường xuyên không ở nhà, Tô Duệ lại mỗi ngày ở nhà, từ nhỏ đã bắt đầu trộm tiền tiêu vặt của cậu, bây giờ đến bài hát gốc của cậu.
Tô Nguyên lập tức chạy ra ngoài, trách vấn Tô Duệ đang xem TV nói: "Có phải cậu lấy bản nhạc của tôi rồi không?"
Tô Duệ lười để mắt đến cậu, tiếp tục xem tivi.
Tô Nguyên tiếp tục nói: "Cậu đừng giả ngu giả ngơ với tôi, tôi biết là cậu lấy, cậu trả bản nhạc lại cho tôi, mấy bài khác tôi có thể nhường cho cậu, nhưng bài này không được"
"Tô Nguyên anh con mẹ nó có chứng cứ không!" Tô Duệ nóng nảy ném điều khiển từ xa về phía Tô Nguyên.
Cũng may Lục Cẩn phản ứng nhanh mới để Tô Nguyên may mắn tránh khỏi.
Tô Duệ cười lạnh: "Coi như ông đây lấy của anh thì làm sao, tôi nói cho anh biết, bài hát kia tôi đã tìm người làm xong rồi, anh muốn lấy cũng không lấy về được."
"Cậu!" Tô Nguyên tức đến hận không thể một quyền đánh tới, nhưng nghĩ đến cái chân hắn, sợ không cẩn thận đánh chết người.
"Tiểu Nguyên Bảo ngoan, đừng giận nữa." Lục Cẩn vỗ vỗ lưng Tô Nguyên, giúp cậu dịu lại, "Chỉ là làm xong thôi, còn chưa phát hành mà, em yên tâm, sẽ không có bất kỳ nền tảng nào để cậu ta phát hành đâu."
"Hơn nữa, chỉ cần tôi muốn, những ca khúc trước kia cậu ta đã lấy, tôi có thể khiến nó gỡ xuống."
Tô Duệ lúc này mới chú ý tới Lục Cẩn, nhìn thấy dáng vẻ bình dân của anh, cười nhạo nói: "Anh là ai? Anh có bản lĩnh ấy sao?"
"Tôi?" Lục Cẩn nói: "Tôi là Lục Cẩn, chồng tương lai của Tô Nguyên, cậu đoán xem tôi có bản lĩnh ấy không"
Nét mặt của Tô Duệ nháy mắt trở nên vặn vẹo, người này khác xa với những gì hắn đã nghe, chẳng phải nói Lục Cẩn có bệnh không tiện nói ra, là người có tâm lý biến thái sao? Người đàn ông trước mắt này rõ ràng rất bình thường, thậm chí còn đẹp hơn mấy Alpha khác, đúng là hời cho Tô Nguyên rồi.
Có điều mình cũng không kém, trong đám Omega cũng coi như là xuất sắc, nếu để Lục Cẩn biết chân mình bị gãy là do Tô Nguyên làm, anh chắc chắn sẽ chán ghét Tô Nguyên, thậm chí sẽ đề cập đến chuyện ly hôn!
"Anh Lục Cẩn" Tô Duệ nhìn Lục Cẩn, phát ra âm thanh hắn tự cho là ngọt ngào: "Anh thật sự muốn cưới Tô Nguyên sao? Anh ta là một người có lòng dạ độc ác. Anh nhìn chân em đi, chính là do anh ta làm gãy đó, em đã ba năm không đứng lên được, mà anh ta một chút hối lỗi cũng không có, còn thường xuyên nhục mạ em."
Nói rồi nói, Tô Duệ còn nặn ra không ít nước mắt, đối với Omega có nhan sắc mà nói, rất có thể kích thích mong muốn bảo vệ của Alpha.
Tô Nguyên căng thẳng siết chặt tay, cậu sợ Lục Cẩn sẽ giống như những người khác, nghĩ mình là người như vậy, sau đó rời xa cậu.
Suy cho cùng bạn bè bên cạnh cậu đều bị Tô Duệ cướp đi như thế.