Editor: Lạc Y Y
Bên kia rất nhanh đã nhận điện thoại, giọng nói của người đàn ông kia rất thấp, dường như còn mang theo một chút âm rung, không ngờ lại có từ tính.
"Tô Nguyên?"
Tô Nguyên bấm vào loa, giọng nói của Lục Cẩn Giang Thành nghe cũng rất rõ ràng, cùng là alpha nên Giang Thành nháy mắt cảm thấy mình đã thua về mặt giọng nói rồi.
"Đúng, là... là tôi, anh Lục đã ngủ chưa? Có muốn... ra đây cùng nhau uống rượu không?" Tô Nguyên ngây ngốc nói với điện thoại.
"Tô Nguyên cậu điên rồi, cậu thật sự gọi điện cho anh ta? Cậu không phải uống rượu giả chứ!"
Giang Thành nghĩ đến Lục Cẩn cũng không phải nhân vật dễ chọc gì cho cam. Tô Nguyên quấy rầy người ta như thế, e là sẽ bị người nhà họ Lục giận chó đánh mèo, lập tức đoạt lấy điện thoại của cậu.
"Anh Lục, Tiểu Nguyên cậu ấy uống say rồi, anh đừng để trong lòng nha, đợi lát nữa tôi đưa Tiểu Nguyên về"
"Hai người đang ở đâu?"
Giang Thành đang muốn ngắt điện thoại, nghe thấy lời Lục Cẩn nói, sửng sốt một chút, ngay sau đó nói địa chỉ cho Lục Cẩn
Nhìn cuộc gọi bị ngắt, Giang Thành ngây người chốc lát.
"Xong rồi, anh Lục hỏi địa chỉ, sẽ không muốn đến bắt Tiểu Nguyên đâu đúng không!"
Nhìn Tô Nguyên đã say thành vũng bùn, Giang Thành buồn bực cào tóc, cuối cùng tự mình sa ngã rót cho mình hai chai rượu.
Đợi đến khi Lục Cẩn vào đến ghế lô đã nhìn thấy hai người đang nằm trên sô pha say sưa mơ màng.
Có điều Lục Cẩn vừa đi tới, Giang Thành lập tức bừng tỉnh, mơ mơ màng màng nhìn thấy một người đàn ông đang ôm Tô Nguyên, ngay tức khắc hỏi: "Anh là ai? Anh buông Tiểu Nguyên xuống!"
Lục Cẩn sờ sờ mặt Tô Nguyên, nhìn cũng không nhìn đến Giang Thành, lúc chuẩn bị rời đi mới nói một câu: "Tôi là chồng chưa cưới của Tô Nguyên, Lục Cẩn"
"Ồ, Lục Cẩn" Giang Thành đột nhiên phản ứng lại, trừng to hai mắt, trời ơi!
Đợi chút đã, không phải nói Lục Cẩn lớn lên rất dọa người, có một bộ mặt tà ác sao! Đây rõ ràng là một anh đẹp trai với gương mặt tiêu chuẩn đấy được không! Ngay cả một ảnh đế đang nổi như hắn trông có vẻ lu mờ ở trước mặt anh ta, quả nhiên, tin vịt hại người!
Nhìn thấy Lục Cẩn muốn đi, Giang Thành đuổi theo hỏi: "Anh định đưa Tiểu Nguyên đi đâu? Mặc dù hai người là chồng chồng chưa cưới, nhưng anh cũng không thể mang Tiểu Nguyên đi như vậy đúng không!"
"Cậu cũng biết tôi và Tô Nguyên là chồng chồng chưa cưới, chúng tôi đi cùng nhau có gì không được chứ, lẽ nào muốn tôi giao Tô Nguyên cho một tên alpha?"
Nháy mắt Giang Thành cảm thấy một luồng pheromone nồng đậm của Alpha truyền tới, ép hắn thở không nổi, thậm chí muốn thuần phục.
Lục Cẩn cảm thấy mình ngày càng nóng nảy, không muốn tiếp tục nói nhiều với Giang Thành nữa, trực tiếp ôm người trở lại xe.
Mặc dù Giang Thành có tâm ngăn cản, nhưng không chịu nổi pheromone cường đại của Lục Cẩn, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ trơ mắt nhìn bạn tốt nhiều năm của mình bị chồng chưa cưới của cậu mang đi.
Tô Nguyên giống hệt một con mèo nhỏ, ngoan ngoãn nằm ở trong lồng ngực của Lục Cẩn, có lẽ là cảm thấy xe quá chật chội, có chút không an phận nhích tới nhích lui.
Tài xế liếc qua kính chiếu hậu vài lần, Lục Cẩn cũng hung hăng trừng mắt nhìn lại, hơi lo lắng hỏi: "Cậu Lục, trở về nhà họ Lục sao?"
Lục Cẩn cúi đầu không ngừng vỗ về nhẹ nhàng trên lưng Tô Nguyên, qua một hồi lâu mới nói: "Không, về Hải Gia Uyển"
Tài xế nhận được chỉ thị, lập tức khởi động xe, hướng tới điểm đến.
Lục Cẩn vươn tay có chút nghịch ngợm sờ lên cái mũi của Tô Nguyên, dường như nói một câu: "Tiểu Nguyên Bảo, cuối cùng đã tìm thấy em rồi"
Tô Nguyên không nghe thấy gì, chỉ là cử động cái mũi, ngoan ngoãn ngủ say.