Liễu Tinh Kim thấy cửu vương gia hình như cảm thấy rất hứng thú với tiểu nữ nhân này, lập tức nóng ruột nói “Vương gia, nếu không xem biểu diễn thì thủ hạ đi gọi Tần công tử, sớm một chút hồi phủ đi?”

” Cái gì? Sớm như vậy? Không được! Ai nói không xem biểu diễn, vương gia thân ái, Cơ nhi mang ngươi đi xem biểu diễn, chắc ngươi có mang theo tiền chứ?” Vũ Tuyết Cơ làm sao có thể dễ dàng để cho chỗ dựa lớn vững chắc này rời khỏi được, vội vã đi tới kéo bàn tay to mềm mại của Mộ Dung Linh Tuyền, chết sống không cho hắn đi.

Mộ Dung Linh Tuyền nghe nàng gọi ‘ vương gia thân ái’ thì xấu hổ không dứt, bàn tay muốn thoát ra nhưng Cơ nhi liều mạng giữ chặt, không thể làm gì khác hơn là vừa bất đắc dĩ vừa hiếu kỳ hỏi “Cơ nhi đòi tiền làm gì?”

“Xem biểu diễn nha, có tiền có thể đi nhã gian ở lầu hai, vị trí vừa tốt vừa không cần chen chúc với đám nam nhân thối dưới kia, vô cùng hưởng thụ luôn, đi, Cơ nhi mang ngươi đi” Cơ nhi lôi kéo hắn chạy lên lầu hai, nghĩ thầm vương gia chắc không đến mức không có tiền chứ.

Vừa bước lên cầu thang thì vừa lúc đụng tới Hồng ma ma đang xuống lầu, nhìn thấy Cơ nhi lôi một tiểu mỹ nam thì có chút sửng sốt cùng mờ mịt về tình huống này, nhưng lập tức mặt lộ vẻ không vui.

Vũ Tuyết Cơ đương nhiên biết Hồng ma ma mất hứng là bởi vì sợ chính mình phá hủy danh dự bản thân, vội vã nháy mắt mấy cái với nàng nói “Ma ma, Cơ nhi mang cửu vương gia đi nhã gian xem biểu diễn.”

Hồng ma ma sửng sốt, lập tức mặt mày rạng rỡ nhìn cửu vương gia tuấn tú của nàng nói “Hóa ra là cửu vương gia, tốt tốt, Cơ nhi ngươi mau dẫn cửu vương gia đi nhã số hai, nhớ phải để ý mọi thứ”, ‘ Phiêu Vũ Viện’ của Hồng ma ma đấu không lại ‘Xuân Hương Viện’ ngoại trừ tên cô nương đứng đầu bảng không vang dội ở ngoài bằng thì còn có một nguyên nhân chính là không có hậu thuẫn, mà hậu thuẫn* sau Xuân Hương Viện là Vân Thiên bảo chủ Long Khiếu Thiên lừng lẫy Dương Châu, tuy rằng bên ngoài không mấy người biết nhưng Hồng ma ma đối với người cùng nghề rõ như lòng bàn tay, nghĩ thầm tiểu nha đầu này nếu có thể mê hoặc cửu vương gia đến cũng là chuyện tốt.

*Hậu thuẫn: ở đây chỉ người có quyền/tiền đứng sau chống lưng giúp đỡ.

“Đúng vậy, Ma ma” Vũ Tuyết Cơ lập tức tươi cười xán lạn với Mộ Dung Linh Tuyền “Cửu vương gia, đi nhanh đi, Cơ nhi có trò rất vui, hi hi.”

Cửu vương gia vốn có chút chần chừ nhưng nghe được có chơi vui thì giật mình nói “Tốt”, sau đó bước chân theo Cơ nhi cũng chủ động hơn.



Liễu Tinh Kim ở phía sau hé ra khuôn mặt tuấn tú lạnh đến mức tận cùng, hung hăng trừng mắt nhìn thẳng Hồng ma ma, làm Hồng ma ma sợ đến hét lên một tiếng vội vã chạy mất, thị vệ vương gia cũng quá dữ rồi.

Nhã gian số hai lập tức vì Cơ nhi cùng cửu vương gia mở ra, Cơ nhi vươn tay đến trước mặt hắn nói “Vương gia, trước trả thù lao đi, không thì bọn họ chiếu cố không chu toàn, hơn nữa trò chơi cần đạo cụ, hì hì.”

Cửu vương gia sửng sốt, sau đó nhếch miệng cười rồi không thèm suy nghĩ mà nói với Liễu Tinh Kim vừa theo vào “Tinh Kim, đưa Cơ nhi một nghìn lượng” Mộ Dung Linh Tuyền nhìn ra được Cơ nhi yêu tiền, nghĩ đến nàng tuổi nhỏ như vậy phải ở kỹ viện, vừa hiếm khi hắn hài lòng như hôm nay, coi như là phần thưởng của nàng.

“Woa, nhiều như vậy, cảm tạ vương gia!” Cơ nhi vui vẻ lập tức nhảy qua ôm lấy hắn, trên khuôn mặt tuấn tú béo mập của hắn hung hăng ‘ bẹp’ một cái hôn, làm cho cửu vương gia nhất thời đỏ hết cả mặt, chân tay luống cuống.

“Làm càn!” Liễu Tinh Kim rút trường kiếm ra, nữ nhân chẳng biết liêm sỉ, vương gia là có thể tùy tiện hôn sao?

“Tinh Kim! Đem tiền cầm tới, đi ra ngoài!” Cửu vương gia cũng bị dọa nhảy lên, vội vã lấy lại khuôn mặt tuấn tú, khí thế mười phần.

“Vương gia, nữ nhân này căn bản là là lừa tiền….” Liễu Tinh Kim còn muốn khuyên nhủ cửu vương gia nhưng nhìn hắn khuôn mặt đen kịt, vội vã móc trong áo ra một nghìn lượng, không đợi hắn đưa qua Cơ nhi liền đoạt lấy, rồi liếc mắt nhìn Liễu Tinh Kim nói “Thật là, chưa thấy qua thuộc hạ không nghe lời như thế, vương gia, ngươi lúc quay về nên đào tạo hắn lại cho tốt, không thì có ngày hắn leo lên đầu ngươi ngồi, lừa tiền gì chứ, Cơ nhi chỉ là thu phí nhã gian như thường lệ thôi, vương gia cho nhiều bởi vì người thích Cơ nhi, nói khó nghe như vậy làm gì, ngươi nghĩ là vương gia nhà ngươi ngu xuẩn sao?” Cơ nhi vừa chu mỏ ra nói vừa tự rút ra một trăm lượng đưa cho tiểu Lục phục vụ trước cửa, phần ngân phiếu còn lại thì nhét vào trong áo, khuôn mặt nhỏ nhắn cười tươi như vừa mèo vừa trộm được cá.

“Tinh Kim, còn không đi ra ngoài” tác phong đại nam nhân của Cửu vương gia bị Cơ nhi kích động, giận dữ trừng mắt liếc Liễu Tinh Kim. Liễu Tinh Kim mặt xám lại vì tức, oán hận nhìn Cơ nhi đang đắc ý rồi xoay người đi ra ngoài cửa, tiểu nữ nhân ghê tởm này lại dám kiếm chuyện ly gián nội bộ.

“Cương thi, sẵn tiện tay đóng cửa nha, hì hì” Vũ Tuyết Cơ nói xong thì quay đầu nhìn Mộ Dung Linh Tuyền nghịch ngợm le lưỡi cười.

“Cơ nhi, ngươi bướng bỉnh quá đi” Cửu vương gia mỉm cười ngồi xuống ghế bành trong phòng, nhìn Vũ Tuyết Cơ cười ranh mãnh mà trong lòng không khỏi hiếu kỳ, tiểu nha đầu này sao vẫn có thể lạc quan như thế tại nơi như vầy?



“Hi hi, đâu có đâu, là hắn dùng khuôn mặt lạnh như băng ra dọa người trước, tốt xấu gì ta cũng là tiểu mỹ nhân nha, thô lỗ như thế thật không phải nam nhân” Vũ Tuyết Cơ kéo hắn tới cạnh cửa sổ đặc biệt dùng để xem biểu diễn.

“Ha ha, kỳ thực tính tình Tinh Kim không hề tệ, võ công lại cao, đã ở bên người bản vương được ba năm, đêm nay hắn có điểm đặc biệt” Mộ Dung Linh Tuyền nghiêng mặt nhìn Cơ nhi, phát hiện nàng khả ái hơn so với nữ nhân đang hát dưới kia.

“Ừm, quả thực có chút đặc biệt, nam nhân này nhất định không gần nữ sắc” Vũ Tuyết Cơ gật gật đầu khẳng định.

“Ha ha ha, Cơ nhi nói rất chính xác, Tinh Kim xác thực không gần nữ sắc, hắn năm nay đã mười chín nhưng vẫn chưa cưới thê. Người khác bằng tuổi hắn đều đã ba vợ bốn nàng hầu rồi” Cửu vương gia lần thứ hai cười rộ lên hài lòng.

“Ắc, thật sao? Oa, vậy hắn khẳng định là một đại xử nam” Vũ Tuyết Cơ nghĩ thầm nàng vừa tìm được quái vật, nếu ở hiện đại thì nam nhân đẹp trai như thế muốn làm xử nam còn khó, tuổi này tại cổ đại còn chưa thành thân, các dấu hiệu hợp lại cho thấy nam nhân này nhất định vẫn là đồng tử(bé trai).

“Á…” Cửu vương gia bị sự thẳng thắn của nàng dọa hét lên một tiếng rồi nói “Cơ nhi, ngươi, ngươi là nữ hài tử, không thể nói chuyện thô lỗ như vậy.”

“Đâu có thô lỗ, xử nam là rất lịch sự rồi, lẽ nào nói không khai bao* hay sao?” Vũ Tuyết Cơ lộ ra ủy khuất cùng bất mãn.

*Khai bao: thời này nam nhân khi vừa trưởng thành sẽ được tìm người hoặc tự đi học tập chuyện vợ chồng, cho nên anh này mười chín mà vẫn còn trong trắng thì đúng là rất kỳ lạ.

Mộ Dung Linh Tuyền sững sờ triệt để, thầm nghĩ: Đầu óc nàng rốt cuộc chứa cái gì vậy? Lẽ nào cô nương trong kỹ viện đều phóng khoáng như vậy? Nhưng mà nàng còn chưa tiếp khách mà, hơn nữa Tần công tử nói cô nương ở đây rất dịu dàng uyển chuyển nhu mì cho nên mới dẫn hắn tới, đáng tiếc tên kia vừa thấy mỹ nhân thì đem hắn quăng sang một bên.

“Cơ nhi chắc là biết Yến nhi cô nương” Cửu vương gia vội vã nói sang chuyện khác, nói một hồi thì người xấu hổ sẽ là hắn, bởi vì hắn bởi vì hắn cũng là xử nam như nàng nói, nhưng mà không phải đại xử nam, mà là tiểu xử nam. (Linh: 2 cây rau sạch, ta thích)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play