Mị đêm- thành phố Tiêu Kim rực rỡ nhất là vào ban đêm.

Đủ mọi màu sắc, hoàng hôn mị hoặc dưới ánh đèn, nam nhân cùng nữ nhân kiêu ngạo ,tiêu xài, tiền tài,cùng dục vọng, đẹp xấu cùng cá tính đủ cả.

Một luồng ánh sáng đột nhiên hiện lên, âm nhạc trong nháy mắt ngừng, vừa giận phát vang lên, chỉ thấy Lâm Tiểu Tuyết chậm rãi bước lên đứng độc lập ở trên sân khấu của quán bar.

Nàng dáng điệu tuyệt mĩ, là một tiểu yêu tinh mê hoặc lòng người. Lụa đào quanh ngực nàng tinh tế khiêu gợi , dáng thon thả, váy ngắn thướt tha. Đôi chân thon dài thẳng tắp. Xuôi theo vòng eo thon nhỏ yêu mị là mái tóc dài theo từng động tác yêu mị mà mê luyến đám nam nhân bên dưới nhiệt huyết sôi trào điên cuồng.

Lâm Tiểu Tuyết, hai mươi mốt tuổi, sinh viên suất sắc của học viện nghệ thuật,từ nhỏ say mê ca múa , thân thể dẻo dai không ai bằng. Vốn là nàng muốn đi du học ở nước ngoài để bồi dưỡng tài năng nhưng quả nhiên trời không chiều ý người. Cha mẹ nàng bị tai nạn , từ đó gánh nặng các khoản chi tiêu kinh tế nàng đều phải tự mình mưu sinh kiếm sống.

Nàng hiện tại là một vũ nữ chuyên nghiệp, lúc bắt đầu cũng rất sợ hãi nhưng về sau nhờ khéo léo đưa đẩy cũng dần lão luyện. Lâm Tiểu Tuyết ở làm việc tại nơi này cũng đã được nửa năm, trong nửa năm này,nàng mang đến rất nhiều danh tiếng cùng lợi ích kinh tế cho quán bar, ông chủ đối với nàng cũng có vài phần kính trọng, danh tiếng của nàng cũng càng lúc càng lớn, phần đông người thần tượng muốn xem nàng biểu diễn đều là con nhà giàu.

“Tiểu Tuyết, ta đây đưa ngươi một viên kim cương thủ liên , chừng nào có thể hãnh diện mà ăn một bữa cơm với ngươi đây.” Một người con trai trên người toàn hàng hiệu thừa dịp nàng nhảy xong một bản, đang lúc đi xuống mà giữ lại.

“Trương Hạo a, làm sao ngươi lại tới nữa nha, wow, thật khá a, nhất định là rất quý giá a , Tiểu Tuyết có muốn cũng không được a.” Lâm Tiểu Tuyết tiếp nhận chiế hộp liền trực tiếp mở ra, nhìn vòng cổ kim cương sáng long lanh bên trong, đôi mắt xinh đẹp lập tức toát ra lục quang, bất quá rất nhanh đóng chiếc hộp lại, nhẹ nhàng đưa chở về

“Tiểu Tuyết, cái này không đắt , ngươi thích là tốt rồi ,cái này chính là được mua để tặng cho ngươi , chỉ hi vọng có thể hãnh diện mà ăn một bữa cơm với ngươi, ha ha.” Nhìn bộ dáng của người con trai kia,Tiểu Tuyết trong lòng cười thầm.

“Thật vậy sao? Vậy được rồi, ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi.” Tiểu Tuyết lập tức không đem chiếc hộp trở về nữa mà nhận lấy. Môi khêu gợi, khuôn mặt nhỏ nhắn đối với người con trai này lộ ra nét tươi cười mê người , sau đó xoay người xinh đẹp, giống con bướm bay mất, Trương Hạo ở phía sau nhìn nàng gợi cảm xinh đẹp, thân thể không tự chủ được nắm chặt tay tự hỏi khi nào mới thực sự có được nàng

Hậu trường phòng hóa trang, vũ nữ Lưu Lộ Lộ khinh bỉ nhìn Lâm Tiểu Tuyết nói : “Như thế nào, lại tên ngốc nào tặng quà cho ngươi nữa hả?”

“Ha ha, còn ai khác ngoài Trương Hạo , nhà hắn rất nhiều tiền, ngươi xem hột kim cương ở vòng cổ giá trị bao nhiêu tiền a, tên ngốc tử kia cư nhiên đem để đổi lấy một bữa cơm.” Lâm Tiểu Tuyết trong lòng tính toán xem bán cái thứ này như thế nào.

Lưu Lộ Lộ nhất thời mặt lộ vẻ đố kỵ , cầm lấy vòng cổ kim cương sáng long lanh châm chọc nói : “Cắt, người ta là muốn lừa ngươi lên giường thôi, ai ngốc như vậy a, bất quá này rất rộng rãi , ngươi lúc này cần bao nhiêu tiền mà bán đi a?”

“Lộ Lộ muốn sao, ta đây hỏi một chút, Trương Hạo này bao nhiêu tiền, cho ngươi 50%.” Lâm Tiểu Tuyết lơ đễnh, hai mắt tỏa sáng, nàng chỉ muốn bán ngay đi như thế nào.

“Người ta vừa đưa, ngươi liền bán, thực sự tiền của ngươi dùng có thể hết sao?” Lưu Lộ Lộ hèn mọn nói.

“Ai, ba mẹ bệnh còn cần rất nhiều tiền, ta phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền mới được.” Lâm Tiểu Tuyết vừa nghĩ tới chính mình không thể tự gánh vác cha mẹ, trong lòng liền chua sót, cũng may đã chịu đựng được qua khó khăn nhất thời, hiện tại nàng công việc ổn định, tiền lương không tồi, nhưng lại có nam nhân điên cuồng mê luyến nàng

“Tiểu Tuyết, không bằng ngươi làm cùng đại lão bản, tiền nhiều lại không cần khổ cực như vậy, nhìn ngươi nơi nơi lừa nam nhân, sớm muộn gì gặp chuyện không may, thực cho ngươi lo lắng.” Quan Vân khéo nhíu mi khuyên.

“A, như vậy sao được, ba mẹ nếu biết rằng tiền của ta có được là nhờ như vậy, chỉ sợ tình nguyện không khám bệnh .” Gia đình tiểu thuyết chính là thư hương môn đệ ( gia đình gia giáo ), đối với rất nhiều phương diện vẫn rất truyền thống.

“Ai, chính là ngươi cẩn thận là tốt rồi, nghe nói Lương thiếu gia tốn không ít tiền ở trên người ngươi, nhưng ngươi đến bây giờ cũng chưa làm cho người ta được việìc g, nghe nói, hắn gần đây tâm tình thực phiền chán, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, hắn cũng không phải là người dễ chọc đâu.”

“Ân, ta đã biết, cám ơn ngươi.” Lâm Tiểu Tuyết trong lòng cả kinh, nghĩ tới Lương thiếu gia khuôn mặt lạnh lùng, Cặp con ngươi đen như mắt báo mỗi lần nhìn chằm chằm vào nàng làm cho nàng kinh hồn khiếp đảm.

Nếu không phải hắn vừa ra tay đã là hơn vạn đồng tiền mời nàng uống rượu, có lẽ chính mình vĩnh viễn cũng sẽ không đi nhận thức được nam nhân này lãnh khốc như vậy, khiến nàng cảm giác hắn như một con dã thú, mà mình là con dê nhỏ cừu con.(tjnhljnh:nàng??cừu non????ta nghi sự thật trong câu nói này là 3% còn giả dối là 999/1000,phần còn lại là không thật)

“Tiểu Tuyết, Lương làm trò, kêu ngươi đi qua.” Một gã bảo vệ chạy vào đối với Lâm Tiểu Tuyết kêu gọi.



“A, nga, ta đã biết, cám ơn Cường ca.” Lâm Tiểu Tuyết nghĩ rằng thật sự là nghĩ cái gì liền đến cái đó, chính mình vừa muốn ứng phó với mỹ nam băng lãnh kia.

Lâm Tiểu Tuyết thay một thân váy ngắn màu đỏ bó sát người , đem thân mình nàng bao vây có lồi có lõm, gợi cảm mê người, vội vàng đi tới căn phòng xa hoa nhất, mở cửa, bên trong sương khói lượn lờ, ngọn đèn hôn ám, một gã mặc màu trắng Armani, một nam tử lạnh lùng phe phẩy “hoàng gia pháo mừng”, đôi mắc tựa mắt báo hiện lên vẻ kinh diễm, nhìn Tiểu Tuyết vẻ mặt mỉm cười đi tới .

“Lương thiếu gia, hôm nay như thế nào khốc như vậy a, nhìn đến Tiểu Tuyết cũng bị mất tươi cười.” Lâm Tiểu Tuyết vừa nói vừa xoay người ngồi một cái tuyệt đẹp ở bên người nam tử

. “Ngươi nữ nhân này, khi nào thì khẳng cấp bổn thiếu gia cơ hội?” Lãnh khốc nam tử vươn một tay, đem Tiểu Tuyết kéo vào trong lòng, hé ra một mảnh khuôn mặt tuấn tú, hai tròng mắt thâm thúy như đầm.

“Ai nha, Lương thiếu gia, ngươi cũng biết sự tình trong nhà Tiểu Tuyết đi, Tiểu Tuyết muốn kiếm tiền .” Tiểu Tuyết làm nũng rúc vào trong lòng hắn, nam nhân lãnh khốc như vậy mà nàng cũng có thể làm cho trong lòng hắn nhu hòa một chút.

“Đêm nay mua ngươi một đêm, một trăm vạn! Thế nào?” Nam tử nhìn dung nhan xinh đẹp của Tiểu Tuyết , thanh âm khàn khàn .

“Ha ha, Lương thiếu gia, ngươi đừng nói giỡn rồi, Tiểu Tuyết thế nào giá trị số tiền này a, chính là Tiểu Tuyết muốn dùng hai tay của chính mình kiếm tiền, hiểu ý yên tĩnh chút, Lương thiếu gia sẽ không ép buộc đi.” Tiểu Tuyết khiếp sợ vạn phần, bất quá lập tức hướng của hắn cười nói tươi như hoa, trong lòng vì đề nghị của hắn phập phồng không ngừng, một trăm vạn cũng không phải là cái số lượng nhỏ.

Lương thiếu gia hai tròng mắt như chim ưng, đôi mắt khẽ híp lại một chút, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kiên trinh của Tiểu Tuyết, đột nhiên thân thủ cầm rượu mạnh trong tay uống một hơi cạn sạch, sau đó chậm rãi mở miệng: “Một trăm ngàn, bao ngươi một năm! Như thế nào?”

“Lương thiếu gia, ngươi chán ghét , không cần mê hoặc Tiểu Tuyết .” Lâm Tiểu Tuyết một lòng thình thịch đập loạn, một trăm ngàn, nàng có thể thanh toán tiền tất cả tiền thuốc men cho cha mẹ, mình cũng có thể không cần tiếp tục làm công việc này nữa, hơn nữa trọng yếu nhất là Lương thiếu gia là nam nhân cực phẩm trong cực phẩm, tuy rằng lãnh tựa tượng đồng, như băng phách, bất quá đối với nàng thật sự không tệ.

Lương thiếu gia một cái tay lớn chậm rãi sờ lên hai đùi trắng nõn của Tiểu Tuyết, làm cho Tiểu Tuyết sợ tới mức sợ run , cà lăm nói : “Lương, Lương thiếu gia, ngươi, ngươi để cho Tiểu Tuyết nghĩ lại có được không?” Lâm Tiểu Tuyết tâm động, ở nàng trong hội này, vốn chính là ngợp trong vàng son, không ít nữ hài tử đều đã bị người bảo dưỡng, hơn nữa không một ai có thể giống Lương thiếu gia còn trẻ như vậy lại anh tuấn, ra tay như thế cũng hào phóng .

“Hảo, đêm mai ta sẽ lại đến, nơi này có mười vạn ngươi trước cầm, nhớ rõ không cần lại nghe theo nam nhân khác nào, nam nhân đều là sói, ăn không được tình hình đặc biệt lúc ấy phát cuồng .” Lương thiếu gia ngón tay thon dài nâng chiếc cằm thon của Tiểu Tuyết lên, một đôi con ngươi đen sắc bén nhìn đôi mắt to của Tiểu Tuyết lóe ra một tia sáng, hắn biết nàng tâm động, khóe miệng khẽ lộ ra một tia tiếu ý âm lãnh khó phát hiện.

“Tiểu Tuyết hiểu được, cám ơn Lương thiếu gia” Lâm Tiểu Tuyết cũng không phải ngu ngốc, nàng đương nhiên biết mình sớm hay muộn cũng vì trò chơi của mình mà trả giá, cho nên hiện tại Lương thiếu gia đề nghị này đối với nàng mà nói có lẽ là cứu nàng.

Lương thiếu gia cắn khẽ một ngụm bên tai nàng, mang theo tối ý cười rời đi, Lâm Tiểu Tuyết cả người nổi lên một tầng da gà, chính mình thật muốn đi trên con đường này? Lương thiếu gia mặc dù là cái mỹ nam tử không sai , nhưng mình đối với hắn tuyệt không hiểu biết, chính mình thật sự phải làm tình nhân của hắn hay sao?

Đêm nay, Lâm Tiểu Tuyết mất ngủ nghiêm trọng, ngày hôm sau, bệnh viện gọi điện thoại tới nói mẫu thân của nàng còn phải làm tiếp một lần giải phẫu nữa, cần ba mươi vạn, Lâm Tiểu Tuyết một chút mộng, buổi tối tan tầm, Lương thiếu gia đứng cạnh chiếc xe xa hoa trước cửa quán bar ” Dạ Mị”, Lâm Tiểu Tuyết cắn chặt răng, lên xe, không phải là nam nữ hoan ái sao? Sớm muộn gì chuyện này cũng xảy ra, sợ cái gì!

Nhưng mà sự thật không hề giống Tiểu Tuyết nghĩ đến thuận lợi như vậy, Lương thiếu gia lại là cái mặt người dạ thú, hắn thích chung quanh liệp diễm (đầy con gái á), sau đó đem những nữ nhân kia làm sủng vật giống nhau mang về nhà, tùy ý đùa bỡn, chụp những tấm ảnh bất nhã ( tjnhljnh:ta phi thường phỉ nhổ, ảnh xxx á, bất quá ta cũng muốn buôn bán cái này a), thẳng đến khi hắn khinh thường mà nhìn ngươi mới thôi.

Lâm Tiểu Tuyết buổi chiều đầu tiên chính là bị Lương thiếu gia buộc chặt cường bạo , hai tròng mắt tựa như dã thú thấy con mồi kia lần đầu tiên nàng mới thấy qua, quang mang xanh mơn mởn, khẩn cấp đánh về phía nàng, không có thương tiếc, không có an ủi, có cũng chính là thô bạo, mạnh mẽ chà đạp.

Lâm Tiểu Tuyết khóc, cầu xin trong mắt hắn thành thuốc kích thích, tra tấn vẫn liên tục đến khi trời sáng, nàng không biết mình bất tỉnh bao nhiêu lần, khi tỉnh lại đã tại một gian trong phòng tối, mà trên chiếc ti vi tinh thể lỏng thật lớn phía bên kia đang phát hình nàng bị đày đọa, nàng biết mình sai lầm rồi, nàng hận! Nàng tuyệt vọng!

Cũng may Lương thiếu gia cũng không có cấm nàng nhìn cha mẹ, cũng thủ tín dự cho nàng một trăm ngàn, nhưng mỗi đêm đều đã tra tấn nàng, khiến nàng sống không bằng chết, nàng thống khổ, bất đắc dĩ, cừu hận, xin lỗi cùng hối hận trung an bài tốt cha mẹ hết thảy.

Rốt cục vào một buổi đem ánh sáng như ngọc xanh lạnh lẽo, Lâm Tiểu Tuyết bộc phát ra nội tâm của nàng, thù oán, toan tính, cẩn thận cất giấu dao gọt trái cây rồi cùng tên Lương thiếu gia súc sinh kia kết thúc mạng sống ngắn ngủi

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

“Cơ Nhi! Ngươi, nha đầu chết tiệt kia, tự dưng sững sờ cái gì a, còn không đi lấy váy múa mới của ta ra đây!” Một đạo thanh âm nữ tử bén nhọn chói tai chui vào trong lổ tai Lâm Tiểu Tuyết , sau đó trên lỗ tai truyền đến một trận đau đớn, một nữ tử mặc váy dài xinh đẹp tay chính là thu phạm đang xách lấy cái tai của nàng.

Một trân trí nhớ như nước dần chảy vào tâm trí nàng, nguyên lai trong cơ thể của mình còn ở một người nữ nhân khiêu vũ tên là Tuyết Cơ , mà đây là trong thành thị phồn hoa nhất – Dương Châu của một quốc gia hơn một ngàn năm trước tên ‘ Vân Long ’ , ! hiện tại nàng đang đứng trên kỹ viện nổi tiếng nhất: ‘Phàm viễn viện ’. Chính mình còn lại là một cái mười bốn tuổi tiểu nha đầu, nữ nhân đang kéo lỗ tai của chính mình cũng là nữ nhân nàng đang hậu hạ, ‘ hoạ mi ’.

“Tiểu thư, ngươi mau buông tay, đau quá, Cơ Nhi lập tức đi lấy.” Trong cơ thể nàng có một đạo thanh âm cho nàng biết,nếu không nói thể thì chính lỗ tai của mình sẽ không dể chịu a.



“Ngươi lại như vậy nhàn hạ đi xuống, không bằng ta nói Hồng ma ma cho ngươi tiếp khách!” Vẻ mặt tức giận, Hoạ Mi buông lỗ tai nàng ra , nhưng vẫn là chưa hết giận liền ở bên hông nàng dọa dẫm một phen.

“A, tiểu thư tha mạng, Cơ Nhi không dám, Cơ Nhi lập tức đi!” Lâm Tiểu Tuyết không cần chính mình tự hỏi, trong thân thể nữ nhân tựu sẽ khiến nàng không tự chủ được thuyết nói, mà nàng chỉ biết mình chết không thành, xem dạng này hẳn là hiện nay lưu hành nhất — xuyên qua.

Nhờ có trí nhớ của Vũ Tuyết Cơ, trong đầu của Lâm Tiểu Tuyết rất nhanh quen thuộc tất cả mọi việc, chỉ là nhìn cái kỹ viện cổ đại cực kỳ xa hoa này thật là không biết nói gì nữa.

Ở hiện đại chính mình bị bắt thành vũ nữ thoát y cao cấp, trong mắt người khác cũng không khác kỹ nữ là mấy, mà bây giờ chính mình lại xuyên qua đến kỹ viện cổ đại, không lẽ vận mệnh của bản than là phải làm vũ nữ sao? Nhưng mà ở cổ đại so với hiện đại thì kém hơn nhiều, dù sao thì chính mình khi trở thành chủ bài còn có thể tự chọn khách để tiếp.

Lâm Tiểu Tuyết ngồi ở trong căn phòng cực kỳ nhỏ của Vũ Tuyết Cơ nghỉ ngơi, bắt đầu chậm rãi tiếp thu trí nhớ thân thể của chủ nhân cơ thể này.

Vũ Tuyết Cơ năm nay mười bốn tuổi, vốn là tiểu nữ nhi của một nhà đại phú hộ ở Dương Châu, một thiên kim tiểu thư được người người hâm mộ.

Trước khi nàng bị bán vào Phiêu Vũ Viện thanh lâu này, Vũ phủ ở Dương Châu là một bố trang* rất nổi danh, buôn bán phát đạt, vẫn luôn vượt xa những người cùng nghề, cuộc sống của Cơ nhi có thể nói là áo có người mặc, cơm dâng tới miệng.

Ai ngờ bảo chủ Long Khiếu Thiên của Vân Thiên Bảo lớn nhất Dương Châu nhìn trúng mỹ mạo tỷ tỷ Vũ Linh Nhi tới cửa cầu hôn, mà Vũ Linh Nhi bởi vì sớm đã ái mộ người khác mà cự tuyệt sinh ý tới cửa này, Vũ lão gia trong lòng lo lắng Vân Thiên Bảo bảo chủ sẽ trả thù, nhưng tất cả lại yên tĩnh ngoài ý muốn, cũng làm cho bọn họ trong lòng yên tâm hơn.

Nhưng mà một năm sau, sinh ý bố trang của bọn họ không ngừng giảm xuống, đến cuối cùng phải vay tiền quay vòng, nhưng rốt cuộc cũng không tránh khỏi phải đóng cửa, Vũ lão gia cùng phu nhân u sầu không vui, không lâu sau thì rời khỏi nhân gian, lúc đó Vũ Tuyết Cơ mới mười hai tuổi, tỷ tỷ Vũ Linh Nhi để nuôi nấng nàng phải hướng Long Khiếu Thiên mở miệng vay tiền, mong muốn có thể trả được nợ nần cho phụ thân.

Nhớ kỹ ngày đó, tỷ tỷ một thân quần áo trắng mang theo nàng đi tới Vân Thiên Bảo cầu kiến Long Khiếu Thiên, Long Khiếu Thiên cư nhiên nực cười trốn tránh không gặp, phái người truyền lời rằng “Long gia cùng Vũ gia vĩnh viễn không có bất cứ quan hệ nào.”

Vũ Tuyết Cơ nhớ rõ lúc đó tỷ tỷ khóc đến ruột gan đứt đoạn, cuối cùng nàng đành phải đi về nhà, nhưng trong nhà đã bị ác bá chủ nợ chiếm, hơn nữa yêu cầu tỷ tỷ trong vòng 3 ngày trả hết khoản nợ còn lại, nếu không sẽ đem hai người bán vào kỹ viện.

Ba ngày! Tỷ tỷ không biết đi nơi nào kiếm tiền, lúc sau nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Tuyết Cơ áy náy nói “Cơ nhi, tỷ tỷ xin lỗi cha, xin lỗi nương, ta không thể chăm sóc ngươi, nhưng ngươi nhất định phải kiên cường sống sót.” Nói xong thì ôm tiểu Cơ nhi khóc không thành tiếng.”

“Tỷ tỷ, ngươi không được rời khỏi Cơ nhi, Cơ nhi sợ!” Vũ Tuyết Cơ sợ mà ôm chặt thân nhân duy nhất của nàng, mà những lời này cũng làm cho Vũ Linh Nhi vốn có ý tưởng tự sát kiên cường mà sống tiếp, ba ngày sau, Vũ Linh Nhi bị bán vào kỹ viện lớn nhất Dương Châu là Xuân Hương Viện, Vũ Tuyết Cơ lại bị bán vào cách đó một con phố Phiêu Vũ Viện, hai nhà kỹ viện là kẻ thù truyền kiếp kẻ thù truyền kiếp, cho nên cơ hội Cơ nhi thấy tỷ tỷ cũng rất ít, nhưng cũng không có bởi vậy mà làm mất đi cảm tình hai người, Vũ Linh Nhi luôn luôn len lén kêu người đưa thức ăn ngon cho Cơ nhi, có mấy lần muốn cho tú bà đem Cơ nhi chuộc đến bên cạnh mình, nhưng Phiêu Vũ Viện sống chết không muốn thả người, bởi vì vừa nhìn Vũ Tuyết Cơ là biết sau này sẽ thành một mỹ nhân bại hoại.

Vũ Linh Nhi nhân dung mạo xuất sắc, rất nhanh trở thành Xuân Hương Viện tên đứng đầu bảng, nhưng nửa tháng trước bị tiểu nhân ám toán, trúng độc mà chết, để lại cho Vũ Tuyết Cơ chỉ có một ít tiền bạc, tiền kiếm được đều bị Từ mụ mụ Xuân Hương Viện nuốt riêng. Vũ Tuyết Cơ tỷ tỷ vì để giúp nàng chuộc thân, ăn mặc tiết kiệm, giữ lại được một khoản tiền không nhỏ, điều này làm cho Vũ Tuyết Cơ phi thường thống hận Từ mụ mụ, thế nhưng tranh luận cũng chỉ nhận được một cái tát vô cùng châm chọc “Muốn vì tự mình chuộc thân, vậy giống tỷ tỷ ngươi như vậy sớm một chút tiếp khách, tiếp nhiều khách nhân thì rất nhanh được tự do, ha ha ha.”

Vũ Tuyết Cơ bởi vì thương tâm, cừu hận mà tinh thần trở nên hoảng hốt, và ngay lúc này, Lâm Tiểu Tuyết xuyên qua nhập vào cơ thể của nàng.

Lâm Tiểu Tuyết hồi tưởng tất cả chuyện của Vũ Tuyết Cơ, trong lòng có chút bi thương, rất đồng tình nàng, đương nhiên cũng rất thống hận tên Long Khiếu Thiên không muốn đưa tay cứu giúp cùng tú bà Từ mụ mụ không hề có nhân tính.

Lâm Tiểu Tuyết chuyển động ngón út trước tiền đồ không chút nào khởi sắc, nghĩ thật đáng buồn, ngẫm lại cảnh ngộ bản thân cũng thật thê thảm, vì sao số phậ lại đen đủi như vậy chứ. Lẽ nào chính mình tại hiện đại bị khi dễ, đến cổ đại lại lần nữa bị chủ khi dễ? Lão Thiên, ông lại làm cho ta chết một lần nữa đi.

“Cơ nhi, nha đầu chết tiệt kia, lại chạy chỗ nào lười biếng hả?” Giọng nữ bén nhọn lần thứ hai chui vào trong lỗ tai Lâm Tiểu Tuyết, nhưng lúc này đây trong cơ thể Vũ Tuyết Cơ không có bất luận cái gì phản ứng, hay là đem ký ức lưu lại đã.

Cánh cửa bị một cước mở ra, Họa Mi trang điểm nồng đậm vươn tay hướng tới lỗ tai Lâm Tiểu Tuyết, không, hiện tại nàng phải là Vũ Tuyết Cơ.

“Nha đầu chết tiệt kia, bầu trời đã tối đen rồi, ngươi còn không ra hầu hạ, không muốn sống có đúng hay không!” Họa Mi quả thực đẹp giống như Mẫu Dạ Xoa.

“Nữ nhân chết tiệt, ngươi mới là không muốn sống!” Vũ Tuyết Cơ hoàn toàn mới thừa dịp Mẫu Dạ Xoa nhào lên thì một cước đem nàng đá bay ra cửa.

Nếu không thể chết lại một lần, vậy không thể tiếp tục để cho người khác khi dễ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play