Chương 173:

 

Nguyễn Tri Hạ cười đồng ý: ” Được.”

 

 

Phòng họp.

 

Nguyễn Tri Hạ ngồi bên cạnh Nguyễn Hương Thảo, thờ ơ nghe nội dung cuộc họp của họ.

 

Nguyễn Hương Thảo thấy khuôn mặt Nguyễn Tri Hạ đầy vẻ mờ mịt, càng đắc ý trong lòng.

 

Kẻ ngu đúng là kẻ ngu!

 

Nguyễn Tri Hạ không hề để tâm bây giờ Nguyễn Hương Thảo đắc ý cỡ nào bởi vì tất cả hạng mục của Hạ thị sẽ bị buộc ngừng lại nhanh thôi.

 

Khi cuộc họp kết thúc, Nguyễn Hương Thảo giữ Nguyễn Tri Hạ ở lại.

 

“Ngay cả nội dung một cuộc họp đơn giản như vậy cô cũng không hiểu, tôi khuyên cô nên nhanh chóng quay về phòng thị trường đi!” Ánh mắt Nguyễn Hương Thảo khinh thường nhìn Nguyễn Tri Hạ, giọng nói không hề che giấu sự khinh bỉ.

 

“Ồ, nói sau đi.” Nguyễn Tri Hạ nhẹ nhàng nhìn cô ta một cái rồi xoay người đi ra ngoài.

 

Nguyễn Hương Thảo ghét nhất chính là dáng vẻ không coi cô ta ra gì như lúc này của Nguyễn Tri Hạ.

 

Ánh mắt cô ta thâm độc nhìn bóng lưng Nguyễn Tri Hạ, cô ta không tin lần nào Nguyễn Tri Hạ cũng đều may mắn như vậy, một ngày nào đó nếu có cơ hội cô ta sẽ đạp Nguyễn Tri Hạ vào trong bùn!

 

Nguyễn Tri Hạ trở lại khu làm việc, lên mạng một lát cũng không nhìn thấy tin tức liên quan đến Hạ thị.

 

Chẳng lẽ người phóng viên kia không chụp được gì? Hay là anh ta vẫn chưa đến nhà máy vật liệu của Hạ thị?

 

Nhưng không lâu sau Nguyễn Tri Hạ đã thấy được kết quả.

 

Công ty đột nhiên mở cuộc họp khẩn cấp khi sắp đến giờ tan việc.

 

Bầu không khí trong công ty cũng lập tức trở nên căng thẳng, khắp nơi đều là chuông điện thoại reo lên, một mảng rối ren.

 

Nguyễn Tri Hạ vừa đến phòng hạng mục không bao lâu, cô chỉ làm toàn những việc vặt hằng ngày nhưng cô rất hòa thuận với đồng nghiệp hơn nữa có thân phận phức tạp nên hầu hết những đồng nghiệp kia đều xử sự khéo léo không hề sai khiến cô làm việc.

 

Cho nên, Nguyễn Tri Hạ là người rãnh rỗi nhất.

 

Cô chậm rãi mở điện thoại di động lên mạng, đột nhiên nhìn thấy một tin tức đứng đầu là vạch trần một tấm màn đen trong một công ty nào đó.

 

[Sốc: Phóng viên đi sâu vào trong nhà máy của công ty hàng gia dụng và vạch trần tấm màn đen.

 

“Khi nhắc đến công ty sản xuất hàng gia dụng của thành phố Hà Dương, mọi người đều sẽ lập tức nghĩ tới Hạ thị, hôm nay phóng viên của chúng tôi đã đích thân trải nghiệm thăm dò nhà máy thuộc Hạ thị và vạch trần tấm màn đen phía sau mà mọi người không biết… Phần lớn nguyên được thu mua từ phế thải ở bãi rác… Sẽ tạo thành tổn thương rất lớn cho cơ thể con người đang khỏe mạnh…”]

 

Nguyễn Tri Hạ đọc nhanh như gió lướt đến phần bình luận:

 

[“Mười năm trước tất cả đồ gia dụng từ khăn lông, cây lau nhà v.v… Đều dùng sản phẩm của công ty này, nhưng hai năm qua đã không dùng nữa, lý do thì mọi người từng sử dụng đều biết…”]

 

[“Tôi vừa mua đồ trang trí của công ty này, có thể trả hàng được không?”]

 

[“Mọi người còn nhớ nhân vật chính trong video khiếm nhã lần trước không? Dường như đó là con gái Tổng giám đốc công ty này, có thể dạy được đứa con gái không biết xấu hổ như vậy thì làm sao có thể mong đợi ông ta làm ra sản phẩm có lương tâm?”]

 

[“+1, tôi cảm thấy phía trên nói đúng!”]

 

[“+2…”]

 

[“+số chứng minh nhân dân, từ lâu tôi đã đoán được công ty như vậy thì sớm hay muộn cũng có một ngày sẽ bị đưa ra ánh sáng!”]

 

“…”

 

Sau bình luận nhắc đến video khiếm nhã của Nguyễn Hương Thảo có hơn mười ngàn bình luận đồng ý, làn sóng tình tiết này thật sự đúng lúc, tăng thêm mâu thuẫn sâu hơn trong lòng người tiêu dùng đối với Hạ thị.

 

Nguyễn Tri Hạ xem lại bình luận kia một lượt.

 

Nhờ vào công lao đấu qua đấu lại với Nguyễn Hương Thảo trong mấy tháng gần đây, cô càng xem bình luận kia càng cảm thấy dường như có người cố ý đăng lên. Trong những bình thường phía dưới thậm chí còn có một phần là do mời thuỷ quân*.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play