Trực tiếp cấp một chức vụ cấp cao?
Cao Tiệm Phi nhịn không được liếc mắt nhìn Đường Báo, thật là yêu cầu quá đáng.
Trước đây, Cao Tiệm Phi ở gia hương có lúc cũng có một ít mộng tưởng hão huyền, thí dụ như có thể có một chức vụ trọng yếu tại một công ty nước ngoài, có phòng làm việc riêng, bận đồ vét mang giày da bóng loáng, còn có một cô thư ký xinh đẹp bên cạnh.
Nhưng những thứ đó chỉ là mơ thôi.
Nhưng hiện tại nếu như Cao Tiệm Phi quả thật trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Phi Long hay chức vụ gì đại loại tương đương thế thì giấc mơ lúc trước sẽ biến thành hiện thực!
Thế nhưng, khi Cao Tiệm Phi ở trong tầng 28 của cao ốc Phi Long và đứng trước mặt Phi Long thì trong lòng Cao Tiệm Phi biết rõ bản thân hắn căn bản không đảm đương nổi một chức vụ quản lý cấp cao nào!
Vì sao?
Khí chất, học thức, kinh nghiệm sống, kinh nghiệm xã hội..

.

bất luận là thứ nào thì nói thật Cao Tiệm Phi hiện tại đều không có đủ để đảm nhiệm bất cứ một chức vụ cấp cao nào trong tập đoàn Phi Long cả.
Người, quý nhất là tự hiểu lấy mình, bằng không thì sẽ tuột dốc rất thảm.
Cao Tiệm Phi đưa ánh mắt nhìn về phía Phi Long.
Phi Long vô ý thức dùng tay phải vuốt miệng mình, im lặng suy nghĩ.
Đường Báo cũng đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn Phi Long, song song, hắn ôm lấy vai Cao Tiệm Phi, nói nhỏ: "Tiểu Cao, cháu yên tâm, Phi Long đã xem cháu là người một nhà, hơn nữa có chú đây trước mặt nói giúp cháu thì phân lượng cũng coi như tương đối nặng, vì vậy.

.

."
"Được rồi, A Báo, " Phi Long ngắt lời Đường Báo: "Ngươi đã đem Tiểu Cao giao cho ta, vậy thì jhãy để cho ta làm chủ.

Ngươi yên tâm, Phi Long ta làm việc rất có chừng mực, đối đãi với người một nhà thì càng có chừng mực hơn"
Nói xong, Phi Long xoay chuyển ánh mắt nhìn về Cao Tiệm Phi.

Hắn không hé miệng, thế nhưng lông mày lại hơi nhíu chút, tựa hồ có chút không hài lòng.
Dưới ánh mắt dò xét của Phi Long, Cao Tiệm Phi có chút mất tự nhiên, bất quá hắn rất nhanh liền biết rõ tại sao Phi Long lại nhíu mày như vậy.
Có thể là vì vấn đề hình tượng.
Sáng sớm ngày hôm nay do thời gian quá gấp, Cao Tiệm Phi không kịp chọn đồ, cũng không rảnh chỉnh chu tóc tai, thế cho nên, hắn lấy đại một cái áo thun trong va li và cái quần jean cũ hôm qua mặc vào, chân vẫn mang xăng đan.
Rất quê mùa, rất không xong.
"Tiểu Cao, cậu là do người anh em A Báo của ta tự mình giới thiệu tới, cha cậu Cao Tiến trước đây cũng đối với ta không tệ, vì vậy, về tình về lý thì ta đều phải chiếu cố cho cậu, ta Phi Long nói một là một" Phi Long nói rất nghiêm túc nói.
"Cảm ơn Phi Long ca." Cao Tiệm Phi nở nụ cười.
Đường Báo cũng mở ngoác cái miệng của hắn cười rộ lên: "Ha ha, đợi chút nữa ta gọi điện thoại nói cho Tiến ca biết Tiểu Cao rất không tệ."
Lúc này, Phi Long lại chuyển đề tài: "Bất quá, ta làm việc rất công bằng, Tiểu Cao, với trạng thái hiện nay của cậu thì… À, ta hỏi cậu mấy vấn đề, thứ nhất trình độ học vấn của cậu thế nào?"

Cao Tiệm Phi sửng sốt một chút, sau đó mặt hiện lên vẻ xấu hổ, trả lời: “Em.

.

.

em chưa tốt nghiệp phổ thông.

.

."
"Chưa tốt nghiệp phổ thông?" Phi Long ngạc nhiên, rồi nói: "Ta nói cho cậu biết, 11 năm trước ta lấy được một lượt hai bằng đại học tại trường đại học Havard ở Mỹ, ngày hôm nay ta có thể ngồi vào vị trí này thì trình độ học vấn có một tác dụng nhất định đó.

Vậy thì cậu biết cái gì?"
"Em.

.

." Cao Tiệm Phi không biết lời nói “biết cái gì” của Phi Long rốt cuộc là có ý nghĩa gì.

Lại nói tiếp, tối thiểu CaoTiệm Phi cũng biết sửa chữa máy lạnh và mở khóa, những cái này cũng xem như là nhất nghệ tinh rồi.
"Ok, trên sô pha có một tờ báo, cậu hãy đem bài nằm ở trang đầu phiên dịch một chút." Phi Long nói.
Cao Tiệm Phi đi đến cầm lấy một tờ báo nằm trên sô pha, vừa nhìn vào thì trong nháy mắt sững người.
Trời ạ, mốt đống tiếng Anh rậm rạp như rừng nguyên sinh.
Thấy ánh mắt của Cao Tiệm Phi thoáng dại ra, Đường Báo liền giật lấy tờ báo từ trong tay Cao Tiệm Phi, vừa nhìn thì: "Mẹ kiếp, Phi Long, mấy trò chơi này mà cũng phiên dịch? Phiên dịch cái chó gì hả?”
Phi Long cười lắc đầu, "Công ty của ta làm ăn với nước ngoài, nhân viên của công ty có 25% là người ngoại quốc.

Tiểu Cao, cả tiếng Anh cậu cũng không biết thì làm thế nào mà làm được chức vụ quản lý?" Ngừng lại một chút, Phi Long nói tiếp: "Ta là một người rất nguyên tắc, đặc biệt là đối với công việc, được chính là được, không được chính là không được! Ta không có khả năng bởi vì cậu là người một nhà mà chăm chế cho cậu, để cho cậu ngồi vào một vị trí cậu không có năng lực ngồi, như vậy thì không chỉ bất lợi đối với sự phát triển của công ty mà còn hại luôn cậu nữa!"
Đường Báo sắc mặt thoáng cái tựu thay đổi, hắn vừa muốn nói gì đó thì bị ánh mắt của Phi Long ngăn lại: "A Báo, ta có chừng mực, nếu như ngươi tin tưởng ta thì để cho ta xử lý, còn như không tin vậy thì ngươi cứ dẫn Tiểu Cao đi đi."
Nghe được Phi Long nói nghiêm túc như thế, Đường Báo không dám mở miệng nữa, cụt hứng trở lại sô pha ngồi xuống: "Được, chỉ cần ngươi không bạc đãi cháu ta thì tùy ngươi sắp xếp, ta không ý kiến."
"Phi Long ca, kỳ thật bản thân em cũng không muốn làm chức vụ cấp cao gì đó đâu, em đến Quảng Châu kỳ thực là muốn học hỏi thêm một chút bản lĩnh.

Phi Long ca, anh hãy an bài cho em một công việc thích hợp và có không gian học tập là được." Cao Tiệm Phi nói.
Phi Long búng tay cái chóc: "Ta cũng có ý này.

Cậu còn trẻ, cái gì chưa biết thì có thể chậm rãi học hỏi.

Như vầy đi, ta sẽ sắp xếp cho cậu vào làm việc trong công ty mỹ phẩm Elise, đợi lát nữa, ta sẽ cho người chở cậu đến đó, cậu cứ trực tiếp đi phòng kế hoạch đưa tin là được.

Còn nữa, cậu hãy nhớ kỹ là đừng có tại công ty huyên thuyên về mối quan hệ với ta, hiểu chưa?"
"Em biết, Phi Long ca, em sẽ không nói ra sự quan hệ giữa chúng ta.

Yên tâm đi Phi Long ca, em sẽ cố gắng từ từ học tập và dần tiến bộ, em tin tưởng rằng một ngày nào đó em sẽ trở thành một nhân viên cấp cao của tập đoàn Phi Long này" Cao Tiệm Phi tràn đầy tự tin nói.

Đây cũng không phải là Cao Tiệm Phi giả vờ.

Có được Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi, Cao Tiệm Phi hiện tại chính là một người tràn ngập tự tin, có thể loại tự tin này vẫn còn ẩn dấu đâu đó chưa phát ra thế nhưng Cao Tiệm Phi biết rất rõ nếu cho hắn đủ thời gian thì tất cả sẽ trở thành sự thật.
"Ta nhất định sẽ nổi danh ở Quảng Châu này, ta nhất định sẽ vinh quy bái tổ.

Cha, mẹ, dì, mấy người hãy chờ con mang tin mừng trở về đó" Trong lòng Cao Tiệm Phi hung hăng thề thốt.
"Ok!" Thái độ của Phi Long đối với Cao Tiệm Phi rất thoả mãn: "Ta hy vọng cậu có thể bằng vào thực lực của chính mình đứng vững tại công ty Elise.

Đương nhiên, hôm nay cậu đi đến đó chỉ là ra mắt thôi, trưởng phòng Hoàng kia là một người phụ nữ rất có năng lực, khi cậu đến đó, cô ấy nói được thì cậu ở lại, nếu nói không được.

.

." Phi Long nhún vai: "Thì ta đây sẽ an bài cho cậu đến một công ty khác vậy."
"Dạ, Phi Long ca." Đối với sự sắp xếp của Phi Long, Cao Tiệm Phi chỉ có thể tiếp nhận.
Phi Long gật đầu, sau đó hắn dùng giọng rất nghiêm túc nói với Cao Tiệm Phi: "Còn một việc rất quan trọng nữa, A Báo đã đem ý của cha cậu nói cho ta, cha cậu không hy vọng cậu đi đường ngang ngõ tắt, vì vậy từ hôm nay trở đi, cậu không đựơc phép chủ động liên lạc với A Báo, thân phận của A Báo ta nghĩ cậu cũng đã hiểu rõ, tốt nhất là cậu nên giữ khoảng cách với A Báo thì tốt hơn!" Dừng lại một chút, Phi Long chuyển sang nói với Đường Báo: "A Báo, ngươi cũng vậy, để tốt cho Tiểu Cao, ngươi không được giúp nó bất cứ điều gì, không được dẫn nó đi đến những chỗ ăn chơi, thậm chí lúc bình thường thì cũng không nên gọi điện thoại cho nó."
Đường Báo vừa móc mũi vừa nói: "Được thôi, ta đã đem giao cháu ta cho ngươi thì sẽ do ngươi quyết định.

Cháu ta là người trong sạch, thật thà trung thực, nhìn thì cũng không thích hợp làm xã hội đen, ta có chừng mực!"
Cao Tiệm Phi cũng gật đầu.
Phi Long cười cười, "Tiểu Cao, vậy cứ quyết định như thế, nếu như sau này để ta biết cậu cùng bất luận một xã đòan nào trong tỉnh Quảng Đông này có liên quan thì ta đây sẽ trực tiếp tống cậu về với ông bà.

Người trẻ tuổi có đôi khi không chống đỡ nổi sự mê hoặc, hy vọng cậu đừng để cho ta thất vọng, ráng giữ mình trong sạch, làm việc đàng hoàng, rõ chưa?"
"Em đã rõ, Phi Long ca." Cao Tiệm Phi gật đầu, bất quá nghĩ đến sau này mình không được liên hệ với chú Đừơng nữa, trong lòng Cao Tiệm Phi cũng có chút buồn buồn.
"Được rồi, ta hiện tại lập tức cho người đưa cậu đến công ty Elise.

Tiểu Cao, hãy biểu hiện cho tốt và hãy cố gắng học tập, Phi Long ta hứa với cậu, chỉ cần cậu có tiến bộ thì ta sẽ cho cậu đủ không gian phát triển" Nói xong, Phi Long cầm lấy ống nghe điện thọai trên bàn làm việc rồi ấn số: "A Sinh, cậu đến ta phòng làm việc của ta một chút."
Chỉ một lúc sau, một người đàn ông dáng ngừơi vạm vỡ đi vào phòng làm việc của Phi Long.
Hắn khoảng hơn bốn mươi tuổi, gương mặt lạnh lùng không biểu tình, thật giống như dây thần kinh trên mặt đã đứt hết rồi vậy.

Hắn ăn mặc cũng là tương đối chính quy, đồ vét cà vạt.

Bất quá nói thật thì tướng mạo của hắn có chút hung hãn nên ăn mặc đồ tây nhìn có chút không hợp.
Sau khi hắn bước vào phòng làm việc thì liền hướng Đường Báo khẽ gật đầu, hiển nhiên là hai người biết nhau.
"Phi Long ca." Hắn cung kính gọi.
"A Sinh, đây là Tiểu Cao, người một nhà, hãy đưa cậu ta tới công ty mỹ phẩm Elise và trực tiếp giao cho trưởng phòng kế hoạch Hòang Thúy Vân" Phi Long rất nhanh an bài, nói.
"Dạ, Phi Long ca." A Sinh cũng không có gì nhiều, dường như là mỗi chữ của hắn là vàng không bằng, tiếp đó hắn nói với Cao Tiệm Phi: "Đi."
Cao Tiệm Phi đứng lên, hướng Phi Long cùng Đường Báo gật đầu rồi nói: "Cảm ơn Phi Long ca, cảm ơn chú Đường."
Lúc này, Phi Long bỗng nhớ tới một việc, hắn nói với Cao Tiệm Phi: "À này Tiểu Cao, nếu như trưởng phòng Hoàng chấp nhận cậu thì cậu cứ ở lại công ty Elise làm việc đi, tiền lương và đãi ngộ sẽ giống như những nhân viên khác, sẽ không được phát tiền lương trước, cho nên việc thuê nơi ở và ăn uống cậu tự lo nhé.

Nếu như không có tiền thì cậu có thể mượn của đồng nghiệp mới, à không, có thể mượn của người khác, lần này coi như là một khảo nghiệm ban đầu đối với cậu, cứ như vậy đi!"
"Mượn tiền của đồng nghiệp?” Đường Báo tựa hồ không hài lòng, hắn trực tiếp đứng lên rồi móc từ túi quần ra một xấp chi phiếu: "Tiểu Cao, xấp chi phiếu này cháu cầm đi, tiền thứ này chú Đường của cháu không thiếu, cháu muốn dùng bao nhiêu thì cứ tùy ý"
"A Báo!" Giọng Phi Long cất cao: "Ta đã nói qua, không cho ngươi xen vào chuyện của Tiểu Cao nữa, ngươi muốn làm gì? Đựơc rồi, ngươi đã muốn xen vào thì ta sẽ không để ý nữa"
Đường Báo nghe Phi Long nói thế hơi hoảng sợ, tiếp đó đem chi phiếu đút trở lại vào túi, nhún vai: "Được rồi, mặc kệ được chưa! Tiểu Cao, cháu tự lo đi"
"Chú Đường, chú không cần lo lắng cho cháu, trong người cháu còn có mấy nghìn đồng, chắc cũng đủ dùng” Cao Tiệm Phi cúi người chào Đường Báo và Phi Long, sau đó đi theo khối gỗ A Sinh rời khỏi phòng làm việc.
Sau khi Cao Tiệm Phi rời khỏi thì Đường Báo bắt đầu phát tác: "Phi Long, ngươi muốn làm gì? Ngươi xem cháu ta là người ngoài có phải không? Mẹ nó, chính miệng ngươi đã thừa nhận cháu ta là người nhà, thế bây giờ ngươi đã làm gì? Để cho nó đi làm nhân viên quèn, còn không cho phép nó nói sự quan hệ với ngươi nữa, trả lương thì bình thường, thậm chí còn không chi trước tiền phí sinh hoạt cho nó.

Ta hỏi ngươi, ngươi làm vậy là sao hả?”
Phi Long mỉm cười, từ bàn làm việc bước ra rồi đi tới sô pha ngồi xuống, sau đó ôm vai Đường Báo: "A Báo, có rất nhiều chuyện ngươi không rõ.

Tiểu Cao hiện tại rất là kém cỏi, ta phải để nó bắt đầu từ chỗ thấp nhất, tóm lại ngươi cứ yên tâm, ta thấy nó rất thông minh, vài năm nữa thì ta sẽ đưa nó lên cao.

A Báo, chúng ta là anh em, ta đã nói sẽ chiếu cố Tiểu Cao thì tuyệt đối sẽ không gạt ngươi, ngươi không tin tưởng ta sao?"
"Được rồi, tin tưởng ngươi, mẹ nó, xem ra cháu ta phải chịu khổ cực vài năm rồi." Đường Báo nói.
Ngay lúc này thì điện thọai di động của Đường Báo reo lên, hắn lấy điện thọai ra xem, nói "Là Tiến ca gọi tới!"
"Tiến ca, chào anh, anh khỏe không?" Đường Báo nói sang sảng.
"A Báo, con ta đã gặp ngươi chưa? Thế nào?" Bên kia đầu dây, Cao Tiến rất khẩn trương hỏi.
"Đã gặp rồi, nó rất ngoan ngõan, rất thành thật, hôm nay em đã đem nó giao cho Phi Long, Tiến ca anh hãy yên tâm đi, để nó đi theo Phi Long phát triển là tuyệt đối không sai đâu.

Phi Long chính là người làm ăn mà" Đường Báo dùng một loại hứa hẹn khẩu khí nói rằng, "Tiến ca, vài năm sau thì con của anh nhất định sẽ rất xuất sắc!"
"A Báo, chuyện này cảm ơn ngươi.

À, có thể để ta nói chuyện với Phi Long một chút không?"
"Đựơc, Tiến ca, anh giữ máy” Đường Báo trực tiếp đưa điện thoại di động cho Phi Long.
"Tiến ca, chào anh, anh khỏe không?." Phi Long tiếp lấy điện thoại di động, giọng của hắn cũng trở nên rất cung kính, thật giống như nói chuyện với bề trên: "Em là Long Nhất Phi, ha ha, chính là thằng nhóc trước đây hay chạy theo anh xin chữ ký đó.

Em hiện tại cũng rất tốt, chuyện của Tiểu Cao, Tiến ca hãy yên tâm, em sẽ chiếu cố cho nó!"
"A, Phi Long, ta nhớ kỹ ngươi, mọi việc trước kia chúng ta cũng đừng nhắc nữa, con của ta giao cho ngươi vậy.

Con ta từ nhỏ sinh sống ở thành phố nhỏ, không có kinh nghiệm cũng không có bao nhiêu kiến thức, Phi Long, ngươi nhất định phải giúp đỡ con ta, còn nữa, hãy thay ta dạy dỗ nó cho tốt, đừng để nó lầm đường lạc lối."
"Tiến ca, em biết nên làm như thế nào, Phi Long em dùng nhân cách và danh dự đảm bảo em ta sẽ chiếu cố tốt Tiểu Cao!" Phi Long trịnh trọng nói.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Phi Long thở dài một tiếng: "Nhớ năm đó, Tiến ca oai phong dường nào, thật không ngờ bây giờ lại có kết cuộc như vậy, giang hồ, giang hồ…"
"Mẹ nó, Tiến ca là bị người hãm hại mà!" Sắc mặt Đường Báo thoáng cái thay đổi: "Chuyện này tuy rằng đã qua đi 7, 8 năm thế nhưng ta vừa nghĩ đến thì thật muốn phát điên"
"Được rồi, A Báo, bỏ hết đi đừng nghĩ nhiều nữa, chỉ cần Tiểu Cao sống tốt thì Tiến ca sẽ hài lòng.

Được rồi, Tiến ca có dạy thứ đó cho Tiểu Cao không?" Phi Long vỗ vỗ vai A Báo nói.
"Không có, Tiến ca sẽ không phá vỡ lời thề, lúc đó Tiến ca bị.

.

bị biến thành phế nhân đã từng thề độc rằng sẽ không đem kỹ thuật của mình dạy cho bất cứ người nào" Trong giọng nói của Đường Báo có chút mất mác: "Đổ Thần Cao Tiến đã chết, hiện tại còn sống chỉ bất quá là một kẻ tàn phế kéo dài hơi tàn mà thôi.

.

."
o O o
Cao Tiệm Phi được A Sinh mang ra khỏi cao ốc Phi Long bằng một chiếc Bingley.
A Sinh lái xe chở Cao Tiệm Phi đến công ty mỹ phẩm Elise nhận việc.
Trên xe, A Sinh chỉ lo lái xe, hắn không nói một lời với Cao Tiệm Phi.

Vẻ mặt của hắn rất khô khan, giống như miếng sắt vậy.
Cao Tiệm Phi muốn nói chuyện với A Sinh để kéo quan hệ thế nhưng không tiện mở miệng vì bất luận kẻ nào đứng trước một khối gỗ hoặc một miếng sắt lạnh tanh thì cũng sẽ không phải mở miệng nói thế nào!
Sau đó, Cao Tiệm Phi liền tự mình giải trí.
Hắn liền dùng ý nghĩ mở khung ánh sáng ra.
89 sưu quỷ điểm đã hao hết, nay đã hoàn toàn khôi phục!
Nói cách khác, hiện tại Cao Tiệm Phi có thể dò tìm và tụ họp linh hồn của 88 quỷ hồn cấp 1, và thu được thêm 88 điểm kinh nghiệm!
Cao Tiệm Phi trong lòng vui mừng vì bỗng có nhiều điểm kinh nghiệm như vậy!
Hắn vội vã dùng 1 sưu quỷ điểm dò tìm các quỷ hồn ở gần đó.
Rất nhanh, một cái khung ánh sáng khác hiện ra, trên đó có rất nhiều hình gương mặt quỷ hồn và tư liệu.
Cao Tiệm Phi bắt đầu chọn lấy những quỷ hồn để tụ họp linh hồn của chúng.
Bỗng nhiên, trong đầu Cao Tiệm Phi lóe lên một ý nghĩ: "Hay là ta thử tìm xem có thể tìm được một quỷ hồn cấp 1 có sở trường đặc biệt là tiếng Anh không?"
Hiện tại Cao Tiệm Phi đã rất rõ ràng, muốn tại một công ty lớn ở thành phố lớn như Quảng Châu này làm việc thì tiếng Anh là một thứ thật không thể thiếu!
Cao Tiệm Phi trước đây học trung học thì thành tích môn tiếng Anh cũng rất bình thường, sau đó nghỉ học thì cũng không sử dụng tiếng Anh, thời gian đi làm thì cũng không có cơ hội tiếp xúc với tiếng Anh.
Bất quá cũng may là Cao Tiệm Phi có Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi, nếu như có thể tìm được một quỷ hồn cấp 1 am hiểu tiếng Anh thì Cao Tiệm Phi sẽ rất nhanh quen thuộc và nắm giữ một trình độ nhất định!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play