"Mẹ nó!" Đám thủ hạ của Đường Báo liền trực tiếp chạy đến.
Chúng xoăn ống tay áo lên, tay để bên hông, Cao Tiệm Phi lén nhìn thì thấy bên hông của gã nào cũng đều có chút phồng lên, hiển nhiên là có mang theo hung khí!
Mà cô gái làm cá kia đem cá thảy vào trong thùng làm nước văng tung tóe rồi đứng lên, con dao trong tay phải dưới ánh đèn lộ ra ánh sáng sắc bén lạnh người.
"Bọn bây muốn gì? Một đám cặn bã của xã hội!" Trên mặt cô gái không có nửa phần sợ hãi, trái lại trong mắt còn toát ra một vẻ khiêu khích.
Cao Tiệm Phi có chút ngạc nhiên và sửng sốt, đây là một cô gái như thế nào? Tuổi không lớn nhưng lá gan còn lớn hơn cả trời, đối mặt mười mấy gã cùng hung cực ác mà mặt cũng không đổi sắc, còn chính diện chống lại!
Thái độ cường ngạnh của cô gái làm cho bọn thủ hạ của Đường Báo có chút trở tay không kịp.
Đương nhiên, một người con gái bán quán ăn bình thường cho dù có biểu hiện thế nào đi nữa thì cũng vô pháp hù dọa được những gã lưu manh, bọn chúng sửng sốt vài giây rồi liền rút dao ở bên hông ra.
Mắt thấy sẽ có một tràng cảnh đầu rơi máu chảy sắp phát sinh, Cao Tiệm Phi liền chuẩn bị nói Đường Báo khuyên can đám thủ hạ, để cho bọn họ đừng động thủ thì ….
Một bóng người cao gầy, "vèo" một cái từ bên trong quán chạy nhanh ra đứng che trước người cô gái, sau đó hắn vội vàng dùng giọng lấy lòng nói với đám thủ hạ Đường Báo: "Các vị đại ca, xin bỏ qua, xin bỏ qua cho, đừng chấp nhất con gái của tôi nữa, nó tuổi nhỏ không hiểu chuyện đâu, xin mời các vị vào bên trong, xin mời các vị vào bên trong, mọi chi phí hôm nay tôi giảm 80%!" Hắn vừa nói vừa cúi đầu khom lưng, hình dáng rất là hèn mọn.
Cao Tiệm Phi nhìn một chút, đó là một người đàn ông khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, rất cao, khỏang chừng 1m9, cao giống như một cây tre.
Trên mặt hắn đầy vẻ lấy lòng cùng nụ cười hèn mọn, thật giống như dù ngươi có làm gì với hắn thì hắn cũng sẽ vui vẻ mà chịu đựng.
"Cha!" Cô gái ở phía sau vội vàng kêu lên.
"Hiểu Hiểu, con im ngay, đi làm việc đi, chỗ này không có chuyện của con!" Người đàn ông cao gầy nghiêm mặt răn dạy: "Thực sự là thành sự không được bại sự có thừa, ôi.
.
làm việc thôi!"
Giáo huấn xong con gái, hắn chỉnh lại sắc mặt, khom lưng: "Các vị đại ca, xin mời vào bên trong thỉnh, mời vào"
Đám thủ hạ cùng nhau quay đầu lại nhìn Đường Báo.
Đường Báo vừa móc mũi, vừa nhìn ngừơi đàn ông cao gầy, trong mắt hiện lên một tia tinh quang, vài giây sau, Đường Báo nở nụ cười: "Được rồi, đừng có đôi co với trẻ con nữa, chúng ta tới đây ăn uống chứ không phải đến đánh nhau, vào trong đi."
"Chú Đường, hay là đổi một quán khác vậy?” Cao Tiệm Phi kéo kéo tay áo Đường Báo.
"Đổi cái gì mà đổi? Cháu không có nghe ông chủ quán nói giảm 80% sao? Ta dạy cho cháu điều này, gặp dịp thì không thể bỏ qua, hiểu chưa? Ha ha!" Nói xong, Đường Báo vừa móc mũi vừa ôm vai Cao Tiệm Phi đi vào trong quán.
Khi đi qua sát người ông chủ quán, thân thể Đường Báo bỗng dừng một chút, sau đó cười "hắc hắc" với ông chủ.
Ông chủ quán cao gầy trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi: “Xin mời vào, xin mời vào”
Còn Cao Tiệm Phi thì ánh mắt hắn chuyển qua nhìn về cô gái làm cá tên "Hiểu Hiểu".
Vừa lúc, Hiểu Hiểu cũng nhìn vào Cao Tiệm Phi, bất quá ánh mắt của cô gái thật hung hãn, thật giống như muốn xông lên chiến đấu với Cao Tiệm Phi vậy.
Ánh mắt Cao Tiệm Phi quét qua con dao trên tay Hiểu Hiểu, nhịn không được gật đầu cười ra dáng xin lỗi với cô gái.
"Hừ" Đôi mắt của Hiểu Hiểu vẫn trừng trừng nhìn vào Cao Tiệm Phi.
Bất quá cũng may, khi Cao Tiệm Phi đi ngang qua người của Hiểu Hiểu thì cô gái cũng không có làm ra hành động quá kích gì.
Khi đi ngang qua bên cạnh Hiểu Hiểu, một mùi tanh của cá trộn lẫn với mùi hương thơm nhàn nhạt ập vào mũi của Cao Tiệm Phi.
Cao Tiệm Phi lại vô ý thức quay đầu lại nhìn Hiểu Hiểu một chút, cô gái đã theo như lời cha quay lại chiếc ghế nhỏ ngồi xuống, tiếp tục làm cá.
Quán ăn này cũng không lớn.
Bên trong có đặt 5 cái bàn, có khoảng chừng hơn mười khách đang ngồi.
Bất quá lúc này, những thực khách đang ngồi ăn đều có thần sắc hơi hoảng, khi bọn họ nhìn thấy đám người Đường Báo bước vào thì rất nhanh móc tiền ra để trên bàn, sau đó chạy ra ngoài.
"Bõm!" Hiểu Hiểu đang làm cá, thoáng cái cầm con cá trong tay quẳng vào trong thùng nước làm bọt văng tung tóe, hai vai hơi co lại, hiển nhiên là đang cố gắng dằn cơn giận xuống.
Quán ăn nhỏ nên cũng không chuyên nghiệp, chỉ có ba người thôi.
Ông chủ quán cao gầy kiêm luôn người phục vụ, còn ở trong bếp thì có một người đàn ông khác đang chặt thịt và nấu nướng, Hiểu Hiểu thì đang làm cá.
Ông chủ quán rất nhanh nhẹn đem tiền trên bàn bỏ vào túi, sau đó lại nhanh chóng lau chùi từng cái ghế rồi hạ thấp người, nói: "Mời các vị ngồi, mời ngồi, đừng thấy quán chúng tôi nhỏ vậy mà xem thường, món ăn của quán chúng tôi rất ngon đấy, khắp con đường Nguyệt Hoa này, quán chúng tôi cũng rất nổi tiếng!" Hắn giơ ngón tay cái lên.
"Ngồi đi" Đường Báo bảo bọn thủ hạ.
Cao Tiệm Phi cùng Đường Báo ngồi cạnh nhau.
"Chú Đường, chú muốn ăn gì cứ gọi, cháu không quen nơi đây nên không biết có món gì ngon” Cao Tiệm Phi cười nói với Đường Báo.
Đường Báo cũng không khách khí, trước gọi vài két bia, sau đó gọi một số món ăn phong vị Quảng Châu: mì sủi cảo, ốc xào, bánh bao nhân thịt, há cảo cua, xíu mại, cá nướng.
.
.
Gọi một đống lớn thức ăn , những món ăn này Cao Tiệm Phi chưa nghe bao giờ (dg: vì mình đã dịch ra không để nguyên văn món ăn)!
Ghi xong thực đơn, ông chủ quán nhanh chóng giao thực đơn cho đầu bếp, sau đó vào bếp giúp chuẩn bị thức ăn.
Tay chân bọn họ rất nhanh nhẹn, chỉ một lúc sau đã lần lượt mang ra từng món ăn mùi thơm ngạt ngào đặt lên bàn.
Mọi người bắt đầu ăn uống.
Cao Tiệm Phi thấy lạ nên món nào cũng thưởng thức một chút.
Quả thật ông chủ quán cũng không có nói khoác, mỗi một món quả thật rất ngon!
Tuy rằng hương vị các món ăn rất lạ lẫm nhưng Cao Tiệm Phi ăn nhiều đến nỗi giống như chưa từng được ăn.
Cao Tiệm Phi chủ yếu là ngồi ăn, còn đám thủ hạ của Đường Báo thì chủ yếu là ngồi uống.
Hơn 2 tiếng, bọn họ uống hết 28 két bia!
Mỗi két bia là 32 chai, nói cách khác, bọn họ mười mấy người trong hơn 2 tiếng đã uống hết 800 chai bia!
Thức ăn ở giữa bàn còn dư lại rất nhiều.
Bọn thủ hạ của Đường Báo vẫn còn tiếp tục nhậu nhẹt, cò Cao Tiệm Phi thì thật ra đã sớm no rồi nên hắn cùng với bọn thủ hạ nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian.
3:30 sáng.
Đường Báo uống xong chai bia cuối cùng, sau đó đứng lên nói: "Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi"
Cao Tiệm Phi vội vàng đi tính tiền.
"Ông chủ, bao nhiêu tiền?" Cao Tiệm Phi tay thọt vào túi, hỏi.
Ông chủ quán nhìn Cao Tiệm Phi một chút, sau đó nhìn đám người Đường Báo phía sau, tiếp đó lại nhìn Cao Tiệm Phi, nói: "À, à, tính luôn tiền đã giảm thì tổng cộng là 300.
.
." Vẻ mặt của hắn có chút đau xót khi nói.
Cao Tiệm Phi ngây người một chút.
Hơn 800 chai bia và khoảng nhiều món ăn như thế mà chỉ có 300 đồng?
"Thật không ngờ giá cả tại thành phố lớn lại thấp như vậy!" Cao Tiệm Phi vô ý thức nói, những lời này chưa kịp suy nghĩ đã buột miệng nói ra.
Ông chủ quán xấu hổ cười làm lành, không dám hé răng.
"Cút đi!" Bỗng nhiên lúc này, cô gái tên Hiểu Hiểu không biết từ đâu xuất hiện đánh tới Cao Tiệm Phi.
Động tác của cô gái thật là mạnh mẽ, giống như một con báo đang vồ con mồi.