Nếu như muốn trở thành người lãnh đạo của một đoàn thể, sẽ có thói quen ra lệnh, ví dụ như có một ngày anh quen nghe theo mệnh lệnh của người khác để làm việc, như vậy chỉ có thể chứng minh một điểm, chính là anh đã bị người ta lãnh đạo.
Một nguyên nhân khác mà Lục Duệ không muốn báo chuyện này lên thị ủy Thanh Giang là vì hắn rất hiểu tính cách của Hoàng Hiểu Dương và Tả Thiên Nhai, bởi vì liên quan tới tranh chấp với bộ tài nguyên đất đai, một khi báo cáo chuyện này cho thị ủy, Hoàng Hiểu Dương làm bí thư nhất định sẽ lựa chọn dẹp chuyện cho đặng yên thân, nói không chừng sẽ cùng Tả Thiên Nhai ngầm đồng ý thỏa hiệp chuyện này, như vậy chuyện này sẽ có thể biến thành thành phố Thanh Giang lựa chọn nhượng bộ, dùng một khối đất để đổi lấy thái bình cho toàn bộ hạng mục.
Quan trọng nhất,, sau khi làm như vậy, toàn bộ chuyện sẽ không liên quan gì tới Lục Duệ, tổng thể mà nói, nếu như Lục Duệ không muốn gánh vác trách nhiệm, như vậy hoàn toàn có thể giao chuyện này cho thị lý.
Nhưng khu cao tân Thần Quang là một tay Lục Duệ tạo ra, loại cảm giác bị người ta cắt đi từng miếng thịt này khiến Lục Duệ rất không thoải mái.

Lăn lộn trong quan trường lâu như vậy, đại nhân vật cũng thấy không ít, nhưng người ương ngạnh tới mức này, Lục Duệ vẫn lần đầu tiên nhìn thấy, quả thực mà nói, là người có năng lực lớn tới vậy, lại vênh váo như vậy thì Lục Duệ lần đầu tiên nhìn thấy, trước kia hắn đã gặp loại người ương ngạnh, rất nhiều người đều chỉ là loại vị ti ngôn khinh, nhưng lần này, rõ ràng đối phương không phải dễ đối phó, đúng như cái gọi là có thể nhịn quen nhưng không thể nhịn, đoạn thời gian gần đây Lục Duệ uôn cảm thấy trong lòng mình có một cỗ tà hỏa, hiện tại bị khơi dậy, lập tức liền bạo phát.
Khốn nạn nhất của Nhân sinh là ở chỗ anh không thể nắm giữ vận mệnh của mình, thiên đường và và địa ngục, thường thường chỉ cách nhau một đường kẻ, có lẽ một khắc trước còn ở dưới ánh nắng tươi sáng, ngay sau đó liền biến thành điện thiểm lôi minh.
Lục Duệ không hy vọng chuyện của mình bị người khác khống chế, loại cảm giác này rất không tốt.
" Chủ nhiệm Mã, thị trưởng Lam ở đâu?" Lục Duệ đi ở phía trước Mã Hồng Diễm, bỗng nhiên dừng bước chân chậm rãi hỏi.
Mã Hồng Diễm đầu tiên là ngây ra một thoáng rồi vội vàng đáp: "Thính Tùng trúc."
Lục Duệ gật đầu: "Dẫn đường đi."

Mã Hồng Diễm vội vàng đi đến phía trước Lục Duệ, Dẫn hắn tới thính tùng trúc.
Không tới mấy phút, hai người liền đi tới một căn phòng độc lập, Mã Hồng Diễm cung kính nói với Lục Duệ: "Bí thư Lục, chính là nơi này."
Lục Duệ ừ một tiếng: "Cô mở cửa xong thì đi đi."
Thở phào một cái, Mã Hồng Diễm biết mình xem như đã qua được một cửa này, cung kính mở cửa cho Lục Duệ rồi xoay người rời đi.
Khi thân ảnh của Lục Duệ xuất hiện ở cửa thì rõ ràng cảm thấy Lam Thiên Dã trong nháy mắt nhìn thấy mình thì thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy Lam Thiên Dã lập tức đứng lên, bước nhanh tới trước mặt Lục Duệ, cung kính ân cần thăm hỏi: "Bí thư Lục, ngài đã tới."
Lục Duệ gật đầu.

Hắn từ trong sắc mặt của Lam Thiên Dã nhìn thấy một tia tiều tụy, ngoài ra, còn có một chút mất tự nhiên.
Cau mày, Lục Duệ gật đầu xem như chào hỏi Lam Thiên Dã, hướng ánh mắt tới một người khác trong ghế lô, người đó hơn bốn mươi tuổi, tóc chải ra sau, mũi ưng, ánh mắt Sáng ngời hữu thần, Lục Duệ từ bên trong ánh mắt của hắn khi nhìn Lục Duệ phát hiện một tai khinh thị, hơn nữa từ sắc mặt của Lam Thiên Dã cho thấy, Tựa hồ hai người câu thông không tốt lắm.
"Thị trưởng Lam." Lục Duệ quay đầu nhìn về phía Lam Thiên Dã, thản nhiên hỏi: "Vị này là?"
Lam Thiên Dã chỉ chỉ nam nhân đó, cung kính nói với Lục Duệ: "Bí thư Lục, vị này là đồng chí Ô Sơn, cục trường cục quản lý và sử dụng đất của bộ tài nguyên đất đai, là đồng học của tôi ở trường đảng."
Lục Duệ gật đầu, vươn tay cười nói: "Cục trưởng Ô, chào anh."

Ô Sơn cũng mỉm cười nói: "Chào Bí thư Lục, đã sớm nghe thị trưởng Lam nói về ngài, khu cao tân Thần Quang phát triển không tồi." Lời này của Hắn không rõ thật giả, nhưng lại không hề có cảm giác cao cao tại thượng của kinh quan.

Khiến cho người ta nghe xong rất là thoải mái.
Sau khi Mọi người ngồi xuống, Lục Duệ nhiệt tình hàn huyên tán gẫu với Ô Sơn vè những đề tài nổi bật hiện tại ở kinh thành, thậm chí còn nói đến không ít tin tức, nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, Lục Duệ không hề nhắc tới chuyện hạng mục khu cao tân.

Ngay cả Lam Thiên Dã và Ô Sơn vài lần nhắc tới chuyện này, Lục Duệ cũng đều ngắt lời hàm hồ cho qua chuyện.
Sau khi thử mấy lần, Lam Thiên Dã cuối cùng cũng hiểu được tính toán của Lục Duệ, cười khổ rồi không nhắc tới chuyện này nữa, tự mình bắt đầu uống rượu, cứ như vậy nhìn Lục Duệ và Ô Sơn hai người nói chuyện phiếm.
Vừa nói chuyện phiếm, trong đầu Lục Duệ thỉnh thoảng hiện lên tư liệu có liên quan tới bộ tài nguyên đất đai, bộ tài nguyên đất đai là thành lập vào năm 1998, từ lúc đó, khoáng sản địa chất, cục quản lý đất đai quốc gia, cục hải dương quốc gia và cục đo lường quốc gia cùng tổ kiến ra bộ tài nguyên đất đai.
Mà căn cứ vào phương án cơ cấu cải cách, bộ tài nguyên đất đai mới tổ kiến có chức năng chủ yếu là: Quản lý quy hoạch những tài nguyên thiên nhiên như tài nguyên đất, tài nguyên khoáng sản, tài nguyên hải dương, bảo hộ và sử dụng hợp lý.

Trong phương án cải cách cơ cấu của quốc vụ viện, cơ cấu của quốc vụ viện được chia làm bốn loại: Bộ môn điều tiết khống chế Vĩ mô, bộ môn quản lý kinh tế chuyên nghiệp, bộ môn quản lý tài nguyên và bảo đảm xã hội, văn hóa, khoa học kỹ thuật, giáo dục, bộ môn chính vụ quốc gia.

Bộ tài nguyên đất đai nằm ở một trong bộ môn quản lý tài nguyên và bảo đảm xã hội, văn hóa, khoa học kỹ thuật, giáo dục,.
Quả thực mà nói, bộ tài nguyên đất đai Hoa Hạ gánh vác trách nhiệm bảo hộ và sử dụng hợp lý tài nguyên đất, tài nguyên khoáng sản, tài nguyên hải dương.

Gánh vác trách nhiệm quản lý trật tự tài nguyên đất đai quy phạm.

Gánh vác trách nhiệm ưu hoá phối trí tài nguyên đất đai.

Ví dụ như hạng mục thành phố Thanh Giang, trong cơ cấu của bộ tài nguyên đất đai, vụ quy hoạch, cục bảo hộ đất ruộng và cục quản lý sử dụng đất đều có quyền hỏi đến, mà văn phòng Tổng đốc sát đất đai quốc gia và cục giám sát chấp pháp của bộ tài nguyên đất đai có quyền lực trực tiếp niêm phong hạng mục khu cao tân Thần Quang.
Có điều từ biểu hiện hiện tại của Ô Sơn cho thấy, chắc cũng là ở thế khó xử, nếu không thì hắn cũng không cần thiết phải ăn bữa cơm này với Lam Thiên Dã, chắc là chuyện bên trên ép xuống, hắn không thể cự tuyệt, tuy rằng có tư giao không tồi với Lam Thiên Dã, nhưng vào lúc này, chỉ sợ hắn cân nhắc tới tiền đồ của mình nhiều hơn.
Nghĩ tới đây, Lục Duệ cũng không nói gì, chỉ liên tục kính rượu Ô Sơn.
"Khụ, khụ!" Lại một ly rượu vào bụng, mặt Ô Sơn dần dần bắt đầu đỏ lên, không nhịn được mà ho khan.

Khi Mắt đảo qua Lam Thiên Dã thì không nhịn được nhíu mày, vẻ không vui chợt lóe qua, thầm nghĩ thằng nhóc cậu không phải đang chơi tôi à? Kéo một lãnh đạo tới, không nói chuyện chính sự mà liên tiếp chuốc rượu tôi, thế này là có ý gì.

Lam Thiên Dã thấy thế cuối cùng cũng không nhịn nổi, ho khan một tiếng nói: "Bí thư Lục, hạng mục khu cao tân xảy ra một chút vấn đề."
Lục Duệ cười thầm trong lòng, cuối cùng cũng không nhịn được rồi à? Vẻ mặt thì tỏ ra sửng sốt, nhìn Lam Thiên Dã khó hiểu hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Lam Thiên Dã thở dài, kể lại chuyện Mã Hồng Diễm đã nói với Lục Duệ một lượt, bao gồm cả cụ thể là đất chỗ nào lệch với trên bản thiết kế, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Chuyện này, chúng tôi cũng vừa biết không, thật sự là..."
Lục Duệ nghe rất nghiêm túc, không sót một từ, thỉnh thoảng gật đầu, tựa hồ cảm thấy Lam Thiên Dã nói có lý, lại thỉnh thoảng cúi đầu trầm tư, hình như đang cân nhắc lợi và hại của chuyện này, có điều mãi cho đến khi Lam Thiên Dã giới thiệu với Lục Duệ xong tất cả tình huống, hắn cũng không tỏ rõ thái độ của mình, thần sắc tựa hồ vẫn như thường, không hề có vẻ lo lắng.

Khi hai người Bọn họ nói chuyện, mắt Ô Sơn nhìn chằm chằm vào Lục Duệ, lại phát hiện vị phó bí thư thị ủy Thanh Giang này thủy chung không có ba động gì, khác với Lam Thiên Dã trước đó đã nói với mình, cứ như khu cao tân không phải hạng mục hắn quan tâm.
Thời gian trôi qua từng phút, không biết trôi qua bao lâu, khi Ô Sơn sắp mất kiên nhẫn thì liền nhìn thấy Lục Duệ chậm rãi ngẩng đầu, trầm ngâm hỏi mình: "Cục trưởng Ô, chuyện này có thực sự phiền toái như vậy không?"
Ô Sơn hơi sửng sốt, ánh mắt chạm nhau với Lục Duệ, lại phát hiện trong ánh mắt hắn tựa hồ ẩn chứa gì đó, ho khan một cái, Ô Sơn thở dài: "Nói, ài, không giấu gì bí thư Lục, chuyện này khi Thiên Dã tìm tới tôi, tôi biết khẳng định sẽ xảy ra vấn đề, nói thật ra, chỗ khó xử của đồng chí địa phương chúng tôi rất lý giải, dù sao trong công tác thực tế, rất nhiều chuyện không thể giống y như trên kế hoạch.

Có điều vấn đề đất đai thì không phải việc nhỏ, quốc vụ viện đã năm lần bảy lượt cường điệu vấn đề, đến thành phố Thanh Giang các anh liền xảy ra sai sót, anh bảo tôi phải làm sao?"
Dừng một chút, Ô Sơn bất đắc dĩ nói: "Quan trọng nhất là, trong quá trình khai phá thi công của các anh, không ngờ sửa chữa bản vẽ thiết kế, thế không phải là ngang nhiên vi phạm tinh thần chính sách của Trung ương sao? Hiện tại lãnh đạo bên trên rất tức giận, nói thật ra, tôi cũng không biết phải làm sao."
Đồng tử co rụt lại, ánh mắt Lục Duệ lập tức thay đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play