Ngày hai mươi tháng 3, tổ điều tra Ủy ban kiểm tra tỉnh đột ngột tới huyện Đại Hồng, tiến hành đặc biệt tra đặc biệt huyện trưởng huyện Đại Hồng Lý Tú Quân, hơn nữa đưa ra chứng cớ Chu Đồng Vĩ cho Lý Tú Quân tiến hành quyền giao dịch tiền, tuy rằng Lý Tú Quân tìm mọi cách chống chế, nhưng trước mặt những chứng cớ, cuối cùng đành bất đắc dĩ cúi đầu, khai ra một loạt vấn đề.
Lý Tú Quân rất nhanh bị song quy, công tác của huyện chính phủ do phó huyện trưởng thường vụ Phó Trung Nguyên chủ trì.
Không lâu sau, bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường bởi vì bị bệnh nên xin về hưu non, sau khi thượng cấp cân nhắc tình hình sức khỏe của hắn, đã đồng ý với thỉnh cầu này.
Chấn động của Huyện Đại Hồng vẫn chưa kết thúc, thị lý Tất Phương xảy ra một loạt thay đổi, bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh bị điều nhiệm làm cục trưởng cục Lao Động tỉnh, người bên ngoài không nhìn ra nguyên cớ, nhưng người trong quan trường rất rõ ràng, vị bí thư thị ủy trẻ trung khoẻ mạnh này đã kết thúc kiếp sống chính trị, về phần nửa năm sau hắn bị song quy, lại khiến người ta bất ngờ.
So sánh với tin tức này, tin tức trưởng phòng tổ chức thị ủy Vương Triết và phó thị trưởng thường vụ Chu Đồng Phương bị song quy chỉ sợ mới là làm cho người ta kinh ngạc hơn, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ các cán bộ thành phố Tất Phương đều lâm vào khủng hoảng, sợ tổ điều tra của Ủy ban kiểm tra tỉnh vào ngày nào đó tìm tới cửa mời đi uống trà.
Trương Thiên Hào trở thành nhân tuyển chủ trì công tác tạm thời của thị ủy, căn cứ vào tin tức Lưu Bân lộ ra, tỉnh ủy có ý để hắn trở thành bí thư thị ủy.

Mà Lưu Bân thì mượn cơ hội này tựa hồ sẽ thăng chức, Dương lão gia tử vô cùng hài lòng với biểu hiện của đứa cháu ngoại này, nghe nói muốn điều hắn tới cơ quan bộ ủy quốc gia rèn luyện mấy năm.
Ban lãnh đạo Huyện Đại Hồng sau đó cũng xảy ra một số biến hóa, bí thư Ủy ban chính pháp huyện Liêu Hâm Diễm được điều tới tỉnh thành, bí thư Ủy ban chính pháp tân nhiệm được điều nhiệm từ huyện lân cận.

Nguyên cục trưởng cục công an Vương Mậu Đức được điều nhiệm làm trưởng phòng phòng hình trinh số 3 của thính công an tỉnh, vị trí cục trưởng cục công an do phó cục trưởng kiêm đại đội trưởng đại đội trị an Lý Cảnh Khuê do có biểu hiện xuất ắc trong Thiên Thượng Nhân Gian Thiên Thượng Nhân Gian tiếp nhận chức vụ.
Dần dần, mọi người bên Lục Duệ tựa hồ ngửi ra gì đó, thì ra chuyện lần này là đấu tranh giữa một số lãnh đạo tỉnh, là đấu tranh của thị trưởng Trương và bí thư Trương, có điều tựa hồ sau khi vị trẻ tuổi trẻ tuổi Lục Duệ này nhúng tay vào, bí thư Đào muốn trong đó mưu lợi bất chính cho nên đốt tới đầu bí thư Lục và cục trưởng Vương, chỉ có điều không ngờ bí thư Lục đi một nước cờ cao, liên thủ v thị trưởng Trương, đánh cho đối phương một kích.
Lục Duệ thì hiểu rõ thứ ở trong đó, tựa hồ Trương Hạo Vinh vào lúc lý tân tỉnh ủy, hướng về phía Minh Châu hệ, trở thành người của phó bí thư tỉnh ủy Chu nhưng không ngờ rằng nhưng không ngờ rằng mình làm việc không đủ kín đáo, bị người ta tóm được.

Lần này bị Kinh Tân hệ và phái bản thổ liên thủ đánh cho trở tay không kịp, Minh Châu hệ không thể không vứt bỏ tài tướng vừa sẵn sàng góp sức này.

Về phần lúc trước đối phó mình, chỉ chẳng qua là bởi vì Trương Hạo Vinh vừa hay đẩy mình ra làm người chịu tội thay, cho nên Chu Đào mới có thể làm khó mình, nhưng không ngờ rằng dẫn tới sự bất mãn của Trình Dã và Hồ Thành Lượng, tức thì bị mình đưa Thượng Quan Thâm Tuyết ra tát cho hắn một cái.
Một mình đứng phía trước cửa sổ văn phòng, Lục Duệ nhìn cây đã bắt đầu nảy mầm, trong lòng lại có cảm giác không vui, bất kể là như thế nào, mình lại trở thành quân cờ trong đấu tranh phe phái, tuy rằng làm được việc mình muốn làm, nhưng, mình vẫn trở thành công cụ, loại cảm giác này đối với Lục Duệ mà nói thì cũng không tốt, hắn không thích trở thành công cụ, không muốn người khác quân cờ của người khác, hoặc là nói, Lục Duệ thích làm người chơi cờ hơn.
Cửa ban công bị người ta đẩy ra, phó bí thư đảng uỷ Phương Nhân Quý bước vào, hắn lúc này vẻ mặt tươi cười, từ sau khi Đào Ngọc Cường cáo bệnh về hưu, Lý Tú Quân bị song quy, thái độ của hắn đối với Lục Duệ đã thay đổi một trăm tám mươi độ, từ thái độ thù địch biến thành ra sức lôi kéo.
Lục Duệ cũng không phải kẻ ngu, tất nhiên minh bạch tâm tư của Phương Nhân Quý, tư lịch của hắn già dặn hơn mình, tuy rằng mình là phó bí thư thứ nhất, nhưng bên trên giao cho Phương Nhân Quý chủ trì công tác huyện ủy huyện Đại Hồng, có điều không biết vì sao, không hề trực tiếp bổ nhiệm hắn là bí thư huyện ủy, điều này khiến cho tâm tư c rất nhiều người hoạt động, bởi vì rõ ràng rõ ràng, thị lý còn có cân nhắc khác.
Cho nên hiện tại Phương Nhân Quý nghĩ hết biện pháp làm tốt quan hệ với mỗi một thường ủy, dù sao nếu như mình có thể đạt được sự ủng hộ của tất cả các thường ủy, hơn nữa đến thị lý hoạt động một chút, không chừng còn có thể ngồi trên ngai vàng bí thư huyện ủy này.

"Bí thư Lục, đang nghĩ gì thế?" Phương Nhân Quý mỉm cười nói với Lục Duệ, tựa hồ rất muốn biết suy nghĩ của Lục Duệ.
Lục Duệ mỉm cười, hắn đối với thiện ý của Phương Nhân Quý tuy rằng không thích, nhưng cũng không chán ghét, bởi vì tâm tư của mình không ở đây, hơn nữa Lục Duệ đã sớm từ chỗ Trương Thiên Hào biết được, chuyện này căn bản không bình tĩnh như vẻ ngoài hiện tại, tuy rằng đã điều chỉnh xong ban lãnh đạo, nhưng đấu tranh quay chung quanh ban lãnh đạo thành phố Tất Phương, thậm chí huyện Đại Hồng vừa mới bắt đầu.
Không ai hoài nghi một khi khu khai phá kinh tế huyện Đại Hồng được thiết lập, tiền cảnh phát triển của huyện Đại Hồng dựa vào giao thông thuận tiện và tài nguyên phong phú, có thể nói công với nông nghiệp sinh thái đặc sắc của Lục Duệ, huyện Đại Hồng trong vòng mấy năm sau, hoàn toàn có thể trở thành Thuận An thứ hai, lúc này trở thành bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng, đối với về sau về sau của bất kỳ ai mà nói thì đều là một cái vốn cực lớn.
Sau khi sự kiện Thiên Thượng Nhân Gian phát sinh, khoản tiền năm trăm triệu đồng vẫn còn thiếu để sửa đường đã có tin tức, tài chính tỉnh chủ động đề xuất phụ trách khoản tiền này, mà Lục Duệ hiểu rõ, người thôi động chuyện này, chính là phó bí thư tỉnh ủy, đại tỉnh trưởng Trần Đông Bình.
Sở dĩ lúc này Trương hệ phát lực đưa Trương Thiên Hào lên ngai vàng bí thư thị ủy Tất Phương, chắc là cũng nhìn thấy phát triển phát triển của thành phố Tất Phương, cần để hắn hiện tại ngồi lên vị trí người đứng đầu, như vậy về sau cũng có thể lên chức thêm, bằng không, Trương Thiên Hào cũng không cần thiết sốt ruột trở thành bí thư thị ủy như vậy, dù sao so sánh với Lâm Thiên Hoa rèn luyện nhiều năm ở địa phương, thời gian hắn làm thị trưởng vẫn chưa đủ dài.

Giống như loại ngươi tranh ta đoạt giữa hai bên này, đao dính máu gặp nhau, có thể nói đấu tranh giữa Trương Hạo Vinh và Trương Thiên Hào thật sự là quá mức thảm thiết, nếu như không phải Lục Duệ và Trương Thiên Hào hai người phối hợp ăn ý, chỉ sợ cũng dính quả đắng rồi.
Nhưng cho dù là như vậy, Lục Duệ cũng biết, mình trong chuyện lần này có chút hơi quá, đấu tranh chính trị chân chính đều tiến hành trong lặng yên không một tiếng động, tuy rằng cũng có đao quang kiếm ảnh, ngươi tranh ta đoạt, thậm chí ngươi chết ta sống, nhưng, tuyệt đối sẽ không làm ầm ĩ tới như vậy.
Nghĩ đến lời phê bình của Âu Văn Hải bên trong điện thoại, Lục Duệ biết, mình cần thu liễm một chút.
"Mời bí thư Phương ngồi." Lục Duệ mỉm cười nói với Phương Nhân Quý, ha ha ha ha đi đến cây nước rót cho hắn một cốc nước, cười nói: "Anh biết đó, tôi không biết pha trà."

Phương Nhân Quý cũng không để ý, cười ha ha tiếp lấy chén nước trong tay Lục Duệ rồi cười nói: "Khách khí khách khí rồi."
Lục Duệ ngồi về chỗ, cười nói với Phương Nhân Quý: "Bí thư Phương có việc gì à?"
Phương Nhân Quý gật đầu: "Đồng chí Trung Nguyên vừa rồi tới nói chuyện với tôi một chút, muốn đề cử đồng chí Mạnh Khánh Phong tiếp nhận chức vụ vị trí phó huyện trưởng thường vụ, tôi cảm thấy rất thích hợp, đồng chí Mạnh Khánh Phong cũng là lão nhân của huyện Đại Hồng chúng ta, công tác luôn cần cù, cẩn trọng, hiện tại công trình nông nghiệp đặc sắc công trình làm rấ tốt, tôi cảm thấy anh ta ngồi lên vị trí này là nhân tuyển thích hợp.

Chuyện này phải câu thông với anh một chút."
Lục Duệ cười cười, hắn biết rõ, Phương Nhân Quý đây là đang tỏ ý tốt với mình, ai chẳng biết Mạnh Khánh Phong là một tay mình đề bạt lên, hiện tại để hắn tiếp nhận chức vụ phó huyện trưởng thường vụ, rõ ràng là đang lôi kéo tình cảm với mình.

Có điều Lục Duệ cũng rất thích nhận điều kiện này, dù sao chuyện này đối với Mạnh Khánh Phong mà nói là một chuyện tốt, người của mình có thể được đề bạt, cũng có lợi cho an bài công tác về sau, tuy rằng không rõ lắm về hướng đi sau này của mình, có điều Lục Duệ biết, mình chỉ sợ sẽ không ở đây lâu.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ gật đầu nói: "Đồng chí Khánh Phong không tồi, năng lực cũng có, ý tưởng của huyện trưởng Trung Nguyên không tồi."
Lúc này di động của Lục Duệ bỗng nhiên đổ chuông, Phương Nhân Quý rất thức thời đặt cốc nước xuống: "Anh làm việc đi, tôi còn có chút việc, đi trước." Vừa ra đến trước cửa, hắn tựa hồ nghe tựa hồ nghe thấy bên trong điện thoại của Lục Duệ là giọng nói của một nữ nhân.
Điện thoại không ngờ là Thượng Quan Thâm Tuyết gọi tới, câu đầu tiên chính là: "Xú tiểu tử, lá gan của cậu không nhỏ, dám lấy chị gái tôi ra làm lá chắn."
Lục Duệ tất nhiên biết những lời này của cô ta là có ý gì, cười hắc hắc nói: "Đại tỷ, chị nói vậy là xa lạ rồi, khi chị lấy tôi ra là cu li, tôi thấy chị đâu có coi tôi là người ngoài."
Thượng Quan Thâm Tuyết cười khẽ một tiếng, nhưng rất nhanh liền nghiêm túc trở lại: "Thằng nhóc cậu lá gan không nhỏ, cùng tên tiểu tử của Trương gia làm ra chuyện lớn như vậy, cậu biết cậu gây ra họa gì không?"

Lục Duệ sao có thể không hiểu ý của cô ta, mình và Trương Thiên Hào làm ra chuyện lớn như vậy, còn liên quan tới người ngoại quốc, chỉ sợ ở trong mắt rất nhiều lãnh đạo, mình đã bị dán nhãn chuyên gây chuyện thị phi.

Nhất là trong mắt một số lãnh đạo lão luyện thành thục, mình thuộc loại cấp dưới không an phận.
Thấy Lục Duệ hiếm khi bị mình nói cho tịt ngòi, Thượng Quan Thâm Tuyết cười ha ha nói: "Báo Quốc nhà chúng tôi cũng khen cậu, nói lúc trước bí thư Hoàng giữ cậu lại ở tỉnh G là đúng, bằng không sẽ tiện nghi cho bí thư Định Bang của tỉnh H."
Lục Duệ mỉm cười, lấy hết tinh thần nói: "Đại tỷ, chị nếu vì khen tôi mà gọi cú điện thoại này thì tôi cúp máy đây, tôi còn có việc phải làm."
Thượng Quan Thâm Tuyết hừ một tiếng, nghiêm túc nói: " cậu chuẩn bị một chút, tháng sau sẽ tới Hàn Quốc."
Lần này đến phiên Lục Duệ ngây ra, theo bản năng hỏi: "Đi trước à?"
"Ừ, tình huống có chút biến hóa." Thượng Quan Thâm Tuyết nói khẽ: "Đến bên đó rồi sẽ có người liên hệ với cậu, cậu yên tâm, đều là người nahf chúng ta, Nhược Tuyết cũng sẽ tới."
Lục Duệ gật đầu, nếu Thượng Quan Nhược Tuyết cũng đi vậy thì mình an tâm.

Có điều nếu như vậy, vậy mình phải nhân lúc rảnh trong mấy ngày này, giải quyết hết chuyện của huyện Đại Hồng..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play