Tác giả: Vi Sinh Noãn
Tay Konan run lên, một bút viết lệch làm hỏng cả bảng chữ mẫu. Cô ảo não đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Judal đạp cửa sổ nhảy vào.
Cuối tháng tư, Kougyoku thành công chinh phục mê cung số 45 [Vinea] lên đường về Đế đô với Judal. Tuy đã có thần vật, nhưng địa vị của Kougyoku vẫn không tăng thêm là bao, vẫn thấp cổ bé họng ở nhà Ren như trước. Ren Kouyoku từ nhỏ đã quen, không để ý những điều này, một lòng một dạ khổ luyện Vũ Trang Thánh Thần. Judal lúc mới về Đế đô thì tâm tình sung sướng sảng khoái lắm, đáng tiếc, không quá hai ngày đã khôi phục bản tính cà lơ phất phơ của mình, chạy nhảy lung tung khắp nơi.
"Chữ Kouen đẹp lắm à mà cô cứ tập viết theo mãi thế?"
Judal ngồi ở khung cửa sổ, móc ra quả đào nửa xanh nửa hồng mà gặm.
"Nhìn vật nhớ người thôi."
Konan cười nhạt, không nói nhiều thêm một từ, kéo ghế ngồi gần vào hơn, dựa lưng lên ghế, một tay chống cằm.
Judal "Aizzzz" một tiếng rất dài, gặm đào nên giọng nói mơ hồ không rõ, "Tư thế này của cô chẳng khác Kouen chút nào."
"Hẳn là ở chung với Kouen-sama lâu nên tính cách bất giác thay đổi thành giống ngài ấy. Nói như vậy, Judal-san cũng phải chú ý, Kougyoku-sama đáng yêu như thế, cậu đừng có dạy hư con bé." Konan trêu ghẹo, thấy sắc mặt Judal trở nên mất tự nhiên, huyền tâm cũng thả xuống.
Konan không tiếp xúc trực tiếp được đến tình báo của Tây Chinh, ngày thường chỉ có thể nghe được mấy lời đồn đã có từ lâu, còn là do Kougyoku ngẫu nhiên truyền lời cho mới biết. Tuy có một tên giặc đã lên thuyền của Kouen, a không đúng, là bỏ tà theo 'chính' - Judal, nhưng vị Thần Quan đại nhân này hiển nhiên không vô tư phụng hiến gì đâu. Không có tin tức chính là tin tức tốt, nếu thật sự là chuyện quan trọng, Judal cũng sẽ không lấy tiền đặt cọc của mình ra trêu chọc, Konan cho rằng không cần phải vì thế mà bị cậu đùa trong tay.
Tuy nói thì nói vậy, đối với Judal sắc mặt không tốt đá cửa sổ, vừa vào đã nói 'Kouen', Konan vẫn cảm thấy sợ run một hồi lâu. Vạn hạnh, vấn đề bây giờ chỉ là tình bạn của Thần Quan đại nhân đang rối ren vì tình cảm phong phú hay thay đổi của cậu chàng, chỉ cần khuyên giải vài câu rồi làm hoà với Kougyoku là được, Konan làm người điều giải mãi cũng thành quen.
Nhưng rất nhanh, Judal đã nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu với Konan, ý tưởng của cô sai mười phần.
"Cậu nói cái gì?"
"Tai cô có vấn đề à?" Judal không kiên nhẫn "Hừ" một tiếng, không tình nguyện lặp lại: "Bọn họ muốn gả Kougyoku cho vua của Balbadd."
"Đã định rồi?" Không đúng chút nào, dù đối tượng có là Ren Kougyoku không quyền không thế, các đại thần cũng sẽ tranh chấp vì chuyện nên hoà hay chiến với Balbadd mới đúng chứ, sao Đế đô lại sóng yên gió lặng không có dấu hiệu nào như vậy.
"Bọn họ......" Judal làm một thủ thế, ý chỉ tổ chức và Ren Koutoku, "Định rồi, bảo ta vào triều nói một câu."
"Định hôn ước ngay lúc này, điều kiện là gì?" Konan kinh ngạc rồi, bắt đầu tự hỏi ý nghĩa của chuyện liên hôn lần này.
"Balbadd muốn vay tiền của Đế Quốc Kou, lần này bán quyền quốc dân gì đó, chính là dùng nhân dân để vay nợ Đế quốc Kou, tuỳ ý chúng ta sử dụng. Kougyoku là điều khoản tượng trưng cho việc ký kết lần này, vua của Balbadd sẽ chính thức ký kết điều khoản với Đế quốc Kou vào hôn lễ của họ."
"Bán quốc dân sao...... Quốc vương bất kham như thế, thiếp thân cũng có chút đồng tình với quốc dân của Balbadd."
Judal phản ứng chậm một nhịp, mới nhớ tới nữ nhân dường như không quan tâm điều gì này đã từng là công chúa của một nước.
"Ta nói cô này, lúc trước cô đầu nhập vào dưới trướng Kouen, huỷ hoại quốc gia của chính mình, cô có cảm giác gì?"
"Judal-san nghĩ thế nào? Thiếp thân hẳn phải áy náy?" Konan cười khanh khách nhìn Judal, đá vấn đề trở về.
"Không cần phải áy náy nha! Dù sao quốc gia của các người cũng sẽ phải bị Đế quốc Kou huỷ diệt."
Judal ném cái hột đào còn thừa ra ngoài cửa sổ, vui cười phủi sạch tay rồi đưa lên sau đầu mà gối.
"Judal-san, theo ý của cậu, 'quốc gia' là cái gì?"
"Quốc gia? Đoàn thể chiến tranh đi."
"Judal-san thật thẳng thắn." Konan cười khẽ hai tiếng, thần sắc trong sáng nói tiếp: "'Quốc gia' đối với thiếp thân mà nói, là trách nhiệm, điều kiện lúc trao đổi với Kouen-sama, thiếp thân đã dùng mọi khả năng của mình để hoàn thành trách nhiệm đó, không thoả mãn yêu cầu của mọi người, thiếp thân cũng mặc kệ. Thiếp thân có một chút hoài niệm, cũng không thẹn."
Judal tuỳ tiện "Ờ" một tiếng, hiển nhiên là lời của Konan vào tai này lại ra tai kia rồi.
Konan bất đắc dĩ nhìn Judal phiền não lại không quan tâm đến trọng điểm về chuyện của Kougyoku, thầm thở dài một tiếng, đứng trên lập trường và dã tâm của Kouen mà suy nghĩ, đề điểm nói rõ chuyện này ra hơn.
"Judal-san, cảm giác của Kougyoku-sama với Đế quốc Kou như thế nào?"
"Hả? Sao ta biết được?"
"...... Vậy vì sao cậu lại nói cho thiếp thân chuyện của Kougyoku-sama?"
"Không vì sao cả, ta chỉ cảm giác hẳn phải thông báo cho cô một tiếng."
".........."
Konan đau đầu đỡ trán. Cái tình huống này khó giải quyết quá! Judal vì chuyện hôn sự của Kougyoku mà phiền lòng, bản thân cậu lại không ý thức rõ ràng được mình quan tâm chuyện này, lại theo trực giác chạy tới nói cho cô, cô quản hay mặc kệ cũng không thoả đáng. Nếu quản, một khi xảy ra sai lầm ắt sẽ liên luỵ đến Kouen, nhưng nếu mặc kệ, trơ mắt nhìn Kougyoku nhảy vào hố lửa, cô lại không đành lòng, sau này Judal hiểu ra, thân là đồng minh, Kouen cũng sẽ không chiếm được chỗ tốt.
Kougyoku bị dùng để liên hôn, chuyện này tất nhiên Kouen biết, thậm chí có khả năng là người tham dự. Nếu Kouen muốn thuận thế dùng bước cờ này, cô cũng chỉ có thể ngoan hạ tâm quạt gió thêm củi. Trước mắt, mấu chốt là kế hoạch của Kouen như thế nào, kế hoạch của Kouen......
Konan nhíu mày, châm chước cẩn thận suy nghĩ, đồng thời theo bản năng gõ nhẹ tay vịn. Judal cảm giác như đã vội rồi còn bị ép sát, tinh thần khẩn trương, tâm phiền ý loạn. Khi Judal không còn kiên trì nhịn được chuẩn bị nổi bão, Konan dừng lại.
Konan thả lỏng nhợt nhạt cười hỏi: "Judal-san, nếu có một rừng đào thừa thãi, cậu thèm nhỏ dãi đã lâu, giờ thiên thời địa lợi, cậu hoàn toàn có thể sở hữu nó, cậu sẽ bỏ gần tìm xa lựa chọn dùng đồ đi đổi sao?"
Judal không đáp lời, thần sắc dần trở nên xán lạn, đôi mắt nhiễm ý cười.
"Kouen coi trọng cô cũng không phải không có lý nha!"
"Không phải loại lý do này đâu, Kouen-sama nhìn trúng thiếp thân vì thiếp thân ngoan ngoãn đáng yêu, ôn nhu bình thản, gan lớn tự cao, cùng với một chút cậy sủng mà kiêu nha."
Judal kinh ngạc ngốc lăng một lát, sau đó ôm bụng cười to.
"Hahahaahaa, Konan, cô mặt dày vô sỉ như thế, Kouen có biết không? Ta muốn đi nói cho hắn hahahahaha!"
Judal tiếp tục cười.
"Judal-san, giờ đã thả lỏng thiếu cảnh giác là quá sớm, suy nghĩ của Kougyoku-sama là quan trọng nhất."
Judal ngậm miệng không cười nữa.
Konan nghiêm túc chính trực bằng phẳng lỗi lạc trước sau như một dịu dàng tươi cười đối mặt với Judal, "Nói cho thiếp thân thế cục của Balbadd, sau khi hôn ước công khai thì tìm một cơ hội, để thiếp thân nói chuyện với Kougyoku-sama."
******
Lúc Koumei tới tìm Kouen, Kouen đang ngồi đối diện bản đồ xuất thần. Koumei nhìn thoáng qua, khu vực phía bắc cao nguyên Tensan đã mở rộng hơn nhiều.
Tháng trước, Hakuei dẫn quân, trên đường phát hiện thôn xóm là hậu duệ của Đế quốc Kouga xưa kia, vì kiên trì hoà đàm mà xử lý được thuộc hạ sớm đã có dã tâm làm phản. Khi Hakuei trình báo lên thì mọi chuyện đã được xử lý thoả đáng. Kouen xem qua, tỏ vẻ đã xử lý tốt, phái một đội nhân mã đi gia tăng đội ngũ, rất nhanh đã xong.
Tin chiến thắng báo về từ khắp nơi trên cao nguyên Tensan, thời gian Kouen ngồi phát ngốc với bản đồ cũng ngày càng nhiều lên.
"Hoàng huynh."
Koumei hiển nhiên đánh thức huynh trưởng đã sớm lên cõi tiên của mình, đơn giản hành lễ rồi trình một bức thư lên.
"Thư của Hoàng tẩu."
"Ta còn đang nghĩ hẳn nó sắp tới rồi."
Tinh thần Kouen tỉnh táo, lúc mở thư đọc xong, khoé miệng gợi lên một nụ cười.
"Konan còn cẩn thận hơn trước kia."
"Là chuyện hôn sự của Kougyoku?"
"Không sai. Quyết định của phụ hoàng ta không cần phải phản đối, nhưng hiện giờ vua Balbadd không có một giá trị nào đáng để liên hôn, việc hôn nhân này ta cũng không xem trọng. Konan lo ta có ý định khác, không để Judal trực tiếp can thiệp."
"Hoàng tẩu lại xúi giục Thần Quan đại nhân làm gì......"
"Konan nói cho Kougyoku vài chuyện tâm đắc mà nàng ấy đi theo ta cảm nhận được, khuyên Judal 'đưa' Kougyoku xuất giá, không cần băn khoăn với Balbadd lệ thuộc vạn phần kia, cứ tuỳ tính mà làm."
"........... Quả là phong cách của Hoàng tẩu."
Kỳ vọng càng lớn, thất vọng càng lớn. Tuy Kougyoku từ đầu đã tiếp nhận tiền đề là liên hôn chính trị, nhưng tiểu cô nương bích ngọc niên hoa, ôm chờ mong với đối tượng kết hôn là hết sức bình thường. Bản thân vua Balbadd thực sự đã làm Kougyoku chênh lệch tâm lý, Konan còn đổ thêm dầu vào, cố ý chạy tới tú ân ái, vô hình trung tăng lên sự mong đợi của Kougyoku.
Judal càng dễ phát huy tác dụng, riêng cái tính chỉ sợ thiên hạ không loạn của cậu đã làm người ta đau đầu, huống chi trước mắt ở Balbadd đang có tổ chức chống lại Hoàng gia, cùng với tổ chức âm thầm giao dụng cụ ma thuật đen cho tổ chức kia, hẳn tranh đấu sẽ sớm xảy ra.
Nhưng chỉ như vậy cũng chưa đủ để tình hình hỗn loạn của Balbadd hoàn toàn bùng nổ, quyền quyết định cuối cùng nằm trong tay Kouen. Còn mấy tháng nữa mới đến ngày Kougyoku xuất giá, đủ thời gian để Kouen bắt được cao nguyên Tensan và gây áp lực lên Balbadd. Đến lúc đó, muốn kết hôn đúng hạn hay không là do Kouen định đoạt.
"Thế cuộc tương lai không rõ, Hoàng tẩu mưu hoa tuy không thể vạn vô nhất thất, lại là được tám chín phần, để Hoàng huynh quyết định cũng thoả đáng, giờ gả Kougyoku cho vua của Balbadd thật sự không có lời."
"Konan có suy xét về vấn đề này, nhưng trọng điểm là muốn nói cho ta, tốt nhất không cần gả Kougyoku cho vua Balbadd. Nếu cuối cùng muốn dựa vào đại quân tiếp cận cưỡng bức Balbadd, thủ đoạn nhỏ của nàng ấy với Judal vào Kougyoku chẳng phải có cũng được mà không cũng được sao? Cố tình lại báo cáo hết từ đầu tới cuối với ta, chắc gần đây nàng ấy cũng nhàm chán quá rồi! Không truyền tin nói cho nàng là chính xác." Kouen nhéo cằm, cười rất chi là vui sướng.
Koumei cảm thấy chuyện tình thú của Hoàng huynh và Hoàng tẩu nhà mình, cậu nên ngậm miệng lại thì thoả đáng hơn, chờ Kouen cười đủ rồi mới hỏi tiếp.
"Hoàng huynh, huynh nói nguyên nhân Hoàng tẩu cho rằng không nên gả Kougyoku cho vua của Balbadd là gì?"
"Konan không nói, ta cũng không đoán được, chờ lúc nào Judal qua đây hỏi hắn đi."
Mấy tháng sau, Kougyoku dẫn theo tuỳ tùng hồi môn tới Balbadd.
Ứng với câu 'thế cuộc tương lai không rõ' của Koumei, Balbadd vì sự tồn tại của đoàn đạo tặc Sương mù, mâu thuẫn xung đột giữa tầng lớp quý tộc và dân chúng ngày càng kịch liệt, mà thủ lĩnh Alibaba của đoàn đạo tặc lại là Tam Hoàng tử của Balbadd khiến cho hy vọng về cuộc sống bình an của người dân và oán giận vì sự tàn ngược của quý tộc trong họ lên đến đỉnh điểm.
Alibaba muốn cứu Balbadd, Ythnan muốn nhiễm đen Balbadd, Kasim căm hận vận mệnh, Judal suýt nữa thì chơi chết chính mình, Sinbad đánh bậy đánh bạ ra tay can thiệp, cùng với người được Rukh yêu quý, được Rukh chỉ dẫn, còn chưa hiểu biết nhiều về chính bản thân mình, đang tìm ra con đường của bản thân - Magi Aladdin, hỗn chiến trên nhiều mặt khiến cho toàn bộ Balbadd sôi trào.
Khi sự tình bình ổn, lúc nhân dân Balbadd khôi phục niềm tin và hy vọng, đại quân của Đế quốc Kou bao vây Balbadd từ trên biển. Thủ lĩnh của Liên minh Thất Hải, vua của Sindra - Sinbad ra mặt, hội đàm với Đế quốc Kou đưa ra hiệp định: Balbadd do Đế quốc Kou cai quản, Đế quốc Kou tán thành Balbadd là nước Cộng hoà, lưu đày hoàng tộc của Balbadd ra nước ngoài.
Sau khi Balbadd rung chuyển, chuyện lớn thay đàn đổi dây kết thúc, chuyện liên hôn chính trị của Kougyoku thất bại như một giọt nước rơi trên đại dương, vô thanh vô tức bị chôn vùi.
Kouen như ý nguyện lấy được Balbadd, vô cùng nhiệt tình thay đổi lại toàn bộ, thống nhất xây dựng theo phong cách của Kou. Nhưng không như 'dự đoán' của Tổng đốc Balbadd của chúng ta, khi Tổng đốc của chúng ta cảm thấy đã đến lúc đón phu nhân nhà mình qua đây, thư vừa viết chưa kịp gửi, đã nhận được tin khẩn phu nhân mình truyền đến.
Hoàng cung có dị động, nghi là đại sự của Hoàng đế.
Tác giả có lời muốn nói: Chuông 0h gõ rồi, chúc mừng năm mới!
1. Aladdin rời khỏi thôn Kouga đến gặp Morgiana vào đêm hôn trước, sau đó họ cùng đến Balbadd, bắt đầu những ngày tháng ở Balbadd.
2. Sinbad và Koutoku hội đàm xong thì trở lại Sindra, Yamlaiha nói ra Alibaba đã rời khỏi Balbadd nửa năm, sau đó là đến lúc Hakuryuu lên sân khấu.
3. Sau khi Ren Koutoku chết, khi Koumei nghe Hakuei nói, là chương sau Đại thánh mẫu, Hakuryuu lên đường trước qua cao nguyên Tensan về Đế đô.
4. Hakuryuu bị Ren Gyokuen đánh, bị Judal dụ dỗ là nửa năm sau, hình ảnh quay lại bên Aladdin đang ở Magnoshutatt.
Dựa theo phép tính của thầy Ohtaka, mỗi sự kiện đều cách nhau nửa năm, vậy Kouen và Konan đã có ít nhất một năm rưỡi không gặp == Dù sao kết cục cũng không thể giống manga, cho nên thời gian này ép lại, ép lại, coi như gần một năm thôi.
Đọc được tình báo mới về anh En trên Weibo, tuy bị vả mặt nhưng vẫn rất vui vẻ:
5 tuổi có hứng thú với sử sách, 7 tuổi bắt đầu để ý đến ánh mắt hung ác của mình, 9 tuổi học được kiếm thuật, 11 tuổi học chiến lược, 16 tuổi chinh phục Astaroth và Agares, biết được tân sử, 22 tuổi chinh phục Phenex rồi viễn chinh, 25 tuổi đọc sách sử suốt đêm bị Koumei lải nhải, 27 tuổi sử dụng ma thầnx3 bận việc chiến tranh, 28 tuổi bị Aladdin gọi là chú cũng tỏ vẻ mình không để ý.
Quả nhiên là anh En nồng đậm cảm giác ngốc manh mà!
5 tuổi có hứng thú với sử sách thì cũng thôi, 7 tuổi đã chú ý ánh mắt hung ác của mình là sao vậy chứ! Thời gian chinh phục mê cung cũng sớm hơn so với tưởng tượng của tôi, lúc anh En 16 tuổi, Judal mới có 7 tuổi, Hakuyuu và Hakuren còn chưa chết, vậy không phải hẳn là họ cũng chinh phục mê cung? Nhưng như vậy không phải có thể biết được người chinh phục sau khi chết sẽ thế nào à?