Trần Nhiên không thể tin được Trương Phồn Chi lại chạy đến đài truyền hình để tìm hắn.
Hắn gác máy , nhét điện thoại vào túi rồi đi thang máy xuống.
Trương Phồn Chi vẫn đứng đó,bóng dáng mảnh khảnh.
Cô đeo khẩu trang cẩn thận che kín khuôn mặt,chỉ để lộ ra đôi mắt sáng ngời.
“ Sao cô lại tới đây?” Trần Nhiên hỏi.
Đài truyền hình đông người, rất phức tạp, cô chạy qua đây không phải là tự tìm phiền phức sao?
Lỡ như bị người khác nhận ra, nhất định sẽ có scandal.
Trương Phồn Chi nói:“ Tôi cũng không muốn tới.”
Trần Nhiên cảm thấy bối rối,không muốn tới thì tới làm gì?
Trương Phồn Chi lại nói:“ Mẹ tôi nghe nói bệnh của anh vẫn chưa khỏi nên đã hầm chút canh để tôi mang qua cho anh.” Nói xong cô đưa tay ra.
Lúc này Trần Nhiên mới phát hiện trên tay cô cầm một cái túi, trong túi là hộp giữ nhiệt đựng cơm,Trần Nhiên chợt cảm thấy trong lòng ấm áp.
Buổi sáng chú Trương đã nói sẽ nhờ dì Vân nấu canh cho hắn, hắn nghĩ dì Vân còn phải lên lớp dạy học nên đã từ chối. Không ngờ sau khi tan sở dì Vân lại nấu canh thật,còn bảo Trương Phồn Chi mang tới.
“ Cầm lấy.” Trương Phồn Chi đưa cái túi qua.
Trần Nhiên cầm lấy túi,nói:“ Dì Vân thật có lòng,thay tôi cảm ơn dì ấy nhé.”
Dưới lớp khẩu trang,Trương Phồn Chi lặng lẽ bĩu môi.
" Cảm ơn cô đã mang canh tới,một mình cô về nhớ cẩn thận,tôi phải tiếp tục tăng ca rồi. “Trần Nhiên nói xong,chào tạm biệt Trương Phồn Chi,rồi xoay người rời đi.
Công việc của hắn vẫn chưa xong,cần phải làm tiếp.
“ Anh cứ như vậy mà đi à?” Trương Phồn Chi đột nhiên hỏi.
Trần Nhiên dừng bước,nhìn về phía Trương Phồn Chi:“ Không lẽ cô muốn vào trong ngồi? Hiện đang trong giờ tăng ca,đài truyền hình không cho người ngoài đi vào!”
Trương Phồn Chi ồ một tiếng,ai muốn vào trong chứ?
Cô chỉ cảm thấy mặc dù là giả vờ yêu đương nhưng Trần Nhiên cũng quá vô tâm rồi!
“ Nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi đây!” Lần này Trần Nhiên trực tiếp đi vào.
Trương Phồn Chi nhìn Trần Nhiên bước vào thang máy,cũng không biết tại sao mà trong lòng thấy rất khó chịu. Cô về xe nhưng không lập tức rời đi mà ở lại ngây ra một hồi.
Lúc này, điện thoại cô vang lên.
Nhìn người gọi đến, cô nhíu mày,do dự một chút rồi bắt máy.
“ Chị nghe tiểu Cầm nói,ba em sắp xếp cho em đi xem mắt?” Bên kia điện thoại, tiếng một người phụ nữ trung niên nghe có vẻ nghiêm túc phát ra.
“ Tin tức của chị cũng nhanh thật đấy.” Trương Phồn Chi nói.
“Hi Vân,chị không có ý gì đâu nhưng bây giờ chỉ mới là bước khởi đầu của sự nghiệp, em nên lấy sự nghiệp làm trọng. Ba mẹ em không rõ tình hình hiện tại, chẳng lẽ em cũng không biết sao?Đợi một thời gian nữa chỉ sợ em sẽ không còn ý chí như bây giờ,và sẽ nhận thua một cách triệt để.” Người phụ nữ nghiêm túc nói.
“ Khởi điểm của em rất cao,người có thể so với em cũng không nhiều,càng là như vậy em càng phải biết quý trọng. Việc gia đình em hãy tự xử lý cho tốt,tuyệt đối đừng bao giờ để xuất hiện tin đồn ca sĩ Trương Hi Vân đi xem mắt, chị không muốn thấy nó nữa.”
“ Còn về phía Lâm Hàm Vận,lần này cô ta cướp bài hát của em,nhưng sức ảnh hưởng của bài hát lần này không lớn,chắc cô ta cũng không được tốt, thật ra có thể nói cô ta đã giúp chúng ta tránh đi một bàn thua trông thấy.”
Ca khúc mới phát hành của Lâm Hàm Vận đến nay đã ra mắt được hai ngày,nhưng lượng tiêu thụ trên bảng xếp hạng âm nhạc Trung Quốc chỉ đứng thứ 9.
Hơn nữa còn trong điều kiện công ty dùng nguồn tài nguyên lớn để thúc đẩy.
Lúc trước, khi Phồn tinh phát hành,thành tích cũng như vậy. Cho nên, khoảng cách này có chút chênh lệch.
Đào Lâm là người đại diện của Trương Phồn Chi rất vui vẻ khi nghe được tin tức này, phải nói là vô cùng vui vẻ.
Cuộc gọi này ngoài việc hỏi thăm việc đi xem mắt, còn có mục đích muốn báo tin vui này cho cô.
Nhưng mà Trương Phồn Chi không vui nổi.
Bất kể ca khúc này tốt hay không,nó cũng là ca khúc thuộc về cô.
Cho dù sau khi vào tay Lâm Hàm Vận thành tích kém đi thì đó cũng là cướp từ tay cô.
Trương Phồn Chi không có cảm giác vui vẻ,ngoài em gái,cô không có thói quen để người khác cướp đi đồ vật thuộc về mình.
Cô nhàn nhạt nói:“ Còn chuyện gì nữa không,nếu không em phải lái xe.”
Đào Lâm đáp:“ Em nghỉ ngơi đủ rồi thì mau chóng quay về,chị đã thay em lùi mấy hoạt động,nhưng hoạt động hát trong chương trình giải trí thì không lùi được,chị thấy nó rất thú vị nên định để em tham gia.”
“ Lần sau lại nói. ” Trương Phồn Chi nói xong,không chờ Đào Lâm nói thêm thì đã trực tiếp cúp máy.
Nói sẽ nghỉ ngơi nửa tháng, nhưng bây giờ chỉ mới mấy ngày. Chỉ vì việc ba mẹ sắp xếp xem mắt mà cô không những không được nghỉ ngơi lại còn sắp bị vắt kiệt sức lực.
Cô nhìn đài truyền hình lấp lánh những ánh đèn, như có vì sao hiện lên trong mắt,sáng tối không đều.
Trương Phồn Chi thu hồi ánh mắt,khởi động xe rời khỏi.
Trên lầu.
Trần Nhiên uống hai ngụm canh gà, mùi vị rất thơm ngon
Tài nấu nướng của Dương Vân rất đáng khen ngợi.
Vốn dĩ hắn có chút mệt mỏi nhưng bây giờ đã đỡ hơn rất nhiều.
Bất kể là chú Trương hay là dì Vân, họ đều bởi vì hắn và Trương Phồn Chi yêu nhau mà đối xử với hắn càng tốt hơn.
Nhưng càng như vậy trong lòng hắn càng cảm thấy khó chịu.
Thật là đau khổ.
Nghĩ tới canh này là Trương Phồn Chi mang tới, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác kì lạ.
Nếu thật sự có người bạn gái vì hắn tăng ca mà tới đưa canh cho hắn thì hắn sẽ thấy ấm áp vô cùng.
Tất nhiên nếu là Trương Phồn Chi thì thôi đi.
Cô ta đại diện cho siêu cấp phiền phức, hắn chọc không nổi……
Nghĩ tới Trương Phồn Chi,Trần Nhiên bất giác đứng dậy,nhìn xuống dưới lầu,phát hiện chiếc xe vừa rời đi.
Là xe của Trương Phồn Chi
“ Dừng xe lâu như vậy mới chịu đi?”
Trần Nhiên nghĩ nghĩ. Chẳng lẽ cô ta muốn nói cho mọi người biết họ là một đôi yêu nhau không nỡ chia xa,vì vậy mới dừng xe tới tận lúc này?
Có cần thiết tỉ mỉ vậy không?
Nói thật,kĩ năng diễn xuất cao như vậy, Trương Phồn Chi không đi làm diễn viên mà làm ca sĩ đúng là quá lãng phí.
……
Sau những ngày tăng ca liên tục, thời gian trôi qua rất nhanh.
《 Tiêu điểm Thiệu Nam》 chính thức lên sóng, vẫn dựa theo kế hoạch của Trần Nhiên.
Hiệu suất làm việc của đài truyền hình rất cao,rất nhanh đã tuyên truyền xong hết thảy.
Thông báo đầu tiên trên truyền hình.
“ Chuyên mục tin tức công khai vừa được cải biên,tập trung vào những người khó khăn, những tranh chấp và những sự việc bất bình diễn ra chung quanh……”
Không chỉ giới thiệu về chuyên mục mới trên kênh quảng cáo,các kênh khác cũng bắt đầu tuyên truyền.
Tiếp theo là thông qua đài phát thanh.
Radio hiện nay không phải là chiếc máy chỉ cầm trên tay nghe như ngày xưa nữa.
Trên quảng trường,đèn đường,trong xe taxi,ở một vài nơi, sự hiện diện của radio đã trở nên rất phổ biến.
Mấy câu quảng cáo nhờ video mà không ngừng được truyền bá rộng rãi,trước khi phát sóng tiết mục quảng cáo một lần, sau khi phát sóng tiết mục lại quảng cáo một lần.
“ Gặp khó khăn,phát sinh tranh chấp,hãy nhanh tay gọi đến đường dây nóng dân sinh của chúng tôi,vì bạn giải quyết khó khăn. Bên cạnh đó, bên cạnh việc chia sẻ tin tức,500 đến 2000 tệ đang đợi bạn!”
Ngoài ra,rất nhiều nơi có biển quảng cáo,cũng được dán đầy thông tin trên.
Lan can bờ sông,cột đèn bên đường,đều được dán lên.
Quảng cáo như thế này kiểu gì bạn cũng nghe, cũng xem được.
Ngay cả khi bạn không cố nhớ thì cũng sẽ có chút ấn tượng đối với đường dây nóng dân sinh,đối với 《 Tiêu điểm Thiệu Nam》.
Quảng cáo như thế này,hiệu quả sẽ không thấp.
Mấy ngày sau thật sự đã thu được không ít tin tức,hơn nữa chất lượng rất cao.
“ Nếu không nhờ đạo diễn Lưu nói,chú cũng không biết phương thức tuyên truyền mới là do cháu đề xuất. ” Giám đốc Trương khen ngợi :“ Làm không tồi,không ngờ cháu lại có cái tài này.”
……
……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT